Sự kiện Kỷ Thư Nhan bị giết hại ngày càng trở nên nghiêm trọng, lúc tòa án thủ đô công bố bản báo cáo điều tra đầu tiên đã gây ra một làn sóng lớn.
Sau đó, công ty quản lý của Hạ Hi chuyển đến các đơn vị truyền thông, đồng thời đăng một trạng thái dài trên weibo: “Làm sáng tỏ vụ việc liên quan đến nghệ sĩ Hạ Hi gần đây bị vu oan hãm hại.
Trạng thái weibo đã tường thuật lại quá trình diễn ra vụ việc, còn lên án việc Hạ Hi bị công kích mạnh mẽ trên mạng interrnet, nhất là sự giúp đỡ đằng sau của nhưng weibo V, lưu giữ quyền lợi tố tụng của cậu, cùng đó hy vọng cư dân mạng nếu chưa điều tra rõ vụ việc thì không nên thổi gió, đồn đại lung tung, điều này mang đến tổn thương không cách nào cứu vãn với nghệ sĩ.
Ai cũng không ngờ đến bước chuyển ngoặt lớn như vậy, sáng sớm mặt trận weibo sụp đổ, những người trước đây nguyền rủa trách cứ Hạ Hi cũng bị mất mặt, #Hạ Hi xin lỗi#, #chân tướng Kỷ Thư Nhan bị giết hại#, #ta nợ anh một câu xin lỗi#, #fan Hạ Hi bị làm mất mặt#, tất cả đề tài này được đưa lên đứng đầu, vô số cư dân mạng bày tỏ hối hận khóc lóc, còn đem lịch sử tám đời tổ tông đối thủ ra ân cần hỏi thăm một lần.
So với đại quân đang kích động xin lỗi thì fan Hạ Hi từ đầu đến cuối đều duy trì biểu hiện bình tĩnh, các cô đều viết:
» Tôi cũng biết là như vậy.
» Cảm giác bị làm mất mặt thoải mái lắm sao?
Toàn bộ sự việc đáng ngờ như vậy sao các người lại hổ hết lên đầu Hạ Hi được, nhìn anh ấy dễ bị bắt nạt vậy à? Cho dù là vậy, anh ấy cũng chưa từng trách cứ bất kỳ kẻ nào, nam thần của tôi chính là sao lớn vậy đó, vĩnh viễn yêu anh, chỉ yêu anh!
» Rốt cuộc đã chờ đến lúc này
…
Sau đó không lâu, Hạ Hi sau một tháng mới viết trạng thái weibo mới
Hạ Hi: Trái tim tôi rất đau đớn, tôi đã từng hỏi người đại diện, chị tin những lời đồn đại trên mạng không? Chị ấy hỏi ngược lại tôi, với chỉ số thông minh của cậu có thể làm được sao? Chị ấy nghi ngờ chỉ số thông minh của tôi?
Phía dưới còn kèm theo bước ảnh tự sướng lúc còn chưa tháo thạch cao.
Bức ảnh này được cơ dân mạng đang áy náy hết sức ủng hộ yêu thương, weibo Hạ Hi nhanh chóng biến thành biển nước mắt, fan một bên dùng vẻ mặt đau lòng, một bên quỳ xuống cầu tha thứ.
Diện bích hoài niệm một trăm năm: “Em sai rồi huhuhu, em không nên nghi ngờ anh, trái tim em thật đau đớn.
Nhiều loại hoa: Thuốc hối hận có bán không? Bao nhiêu tiền cũng mua!
Xuân cô: Lầu trước bán thuốc hối hận, cho tôi them một liều!
……………………………..
Trời xanh bỏ qua cho ai: tâm trạng rối rắm, không biết làm thế nào để đối mặt với anh, câu thương tâm như thế này là fan chân chính nói ra sao? Chúng ta đều sai rồi, còn làm chuyện quá phận nhưu vậy nữa, chỉ hy vọng sau này có cơ hội bù đắp, tôi xin hứa sau này tuyệt đối tin tưởng Hạ Hi, cho dù anh bị bôi nhọ cũng chỉ đứng về phía anh!
……………………….
Hai phút sau, Khương Liêm comt dưới trạng thái weibo mới của Hạ Hi.
Khương Liêm: Xin đem “Sao? ” bỏ đi, đây mới phương pháp tháo gỡ chính xác.// Hạ Hi: Trái tim tôi rất đau đớn, tôi đã từng hỏi người đại diện, chị tin những lời đồn đại trên mạng không? Chị ấy hỏi ngược lại tôi, vói chỉ số thông minh của cậu có thể làm được sao? Chị ấy nghi ngờ chỉ số thông minh của tôi?
Bây giờ chúng ta quay lại 10 phút trước.
Vết thương của Hạ Hi được đích thân viện trưởng chịu trách nhiệm, bao gồm cả kiểm tra thai nhi, mà bệnh viện này mang danh của Tần gia cho nên đủ đảm bảo được tính an toàn tuyệt đối cho Hạ Hi. Hai người đến trước cổng bệnh viện, viện trưởng đã sớm chuẩn bị kỹ càng, nhưng trong lúc bỏ thạch cao ra Hạ Hi đột nhiên kêu dừng lại.
Viện trưởng cho rằng Hạ Hi sợ đau, thuận tiện nói: “Chỉ là tháo bỏ thạch cao thôi, không bị đau gì đâu.”
“Năng suất làm việc của các vị thật cao….”
Cậu cho rằng sẽ phải chờ một lúc, trong lúc đó có thể hoàn toàn tận dụng thời gian đi chụp ảnh lại bệnh viện, giường bệnh, thạch cao nhằm càng làm thêm chân thật, đây vốn là mục đích Hạ Hi muốn đạt đến, nhưng ai ngờ năng suất bệnh viện lại tốt như vậy, bây giờ ở trước mặt bao nhiêu người, cậu hoài nghi có thể chụp ảnh tự sướng nổi không, có thể đem bản thân thành trò cười cho mọi người hay không.
Hơn nữa cảm giác sẽ rất xấu hổ.
Viện trưởng nói: “Ngài Tần đã gọi điện thoại đến nhiều lần cho nên chúng tôi sớm chuẩn bị kỹ càng, cậu yên tâm, vết thương lành lại tốt.”
“À…tôi không phải lo lắng việc này.”
Tần Duệ Lâm khẩn trương nói: “Vậy em có chỗ nào khó chịu sao?”
“Không có.” Ánh mắt Hạ Hi đảo một vòng từ viện trưởng đến y tá: “Bọn họ chắc hẳn cũng có công việc bận rộn?”
“Ừ.”
“Vậy không bằng…để bọn họ lát nữa rồi tới?”
Vẻ mặt Tần Duệ Lâm hiện lên vẻ khó hiểu: “Bây giờ tháo cũng được mà, không phải em vẫn hy vọng tháo nhanh một tí sao?”
“Tôi cảm thấy muộn một chút cũng không sao.”
Tần Duệ Lâm cười nhẹ: “Có phải em sợ không đấy? Ông ấy cũng nói không đau mà, sẽ nhanh chóng tốt thôi.” Hắn dừng lại một chút, tiến đến bên tai Hạ Hi nói nhỏ: “Em muốn kẹo mút không? Lúc Tần Thần đau ăn một chút là tốt lên ngay.”
Hạ Hi trợn tròn mắt đẩy Tần Duệ Lâm ra, cũng hiểu không thể hy vọng hắn có thể hiểu được gợi ý của mình, cậu nói với viện trưởng: “Thực ra tôi có chút chuyện, ông có thể đến sau nửa giờ nữa không? Hoặc chờ đến lúc ông rảnh cũng được.”
Viện trưởng cũng biết rõ địa vị trong gia đình của Hạ Hi, lại thấy Tần Duệ Lâm không phản đối liền gật đầu nói: “Được rồi, 30 phút nữa tôi sẽ quay lại, cậu có thể nghỉ ngơi một chút, có bất kỳ yêu cầu giúp đỡ nào có thể nói với ý ta.”
“Cảm ơn.”
Chờ mấy người lần lượt rời đi Hạ Hi cũng vì thế mà thở phào một hơi, bắt đầu hối hận vì để chuyện này kéo dài đến bây giờ, sự thật chứng minh, không có đồng bọn phối hợp cùng thật khó thành việc.
Tần Duệ Lâm nhìn chằm chằm Hạ Hi nhìn một hồi lâu, “Em có việc gì sao?”
“…”
Hạ Hi lấy điện thoại di động ra, giơ máy lên tự chụp mình một bức, Tần Duệ Lâm đỡ trán, bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Em quanh co lòng vòng là vì việc này sao? Nói thẳng ra có phải tốt hơn không.”
“Lúc đi tiêm còn đòi kẹo mút mới là ngu xuẩn.”
“…Anh giúp em chụp.”
Hạ Hi cảnh giác nói: “Đừng chụp luôn cả mình vào đó.”
Tần Duệ Lâm một bên đảm bảo, một bên lại chụp không ít ảnh chung của hai người, thừa dịp trước khi Hạ Hi cưỡng chế bắt xóa, gửi tất cả ảnh tới điện thoại của mình.
“Anh trắng trợn quá rồi đấy.”
Tần Duệ Lâm trả lại điện thoại cho Hạ Hi: “Bức ảnh này đảm bảo không có anh.”
Hạ Hi hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng lười tính toán.
Chân tướng lộ ra rõ ràng, ngoại trừ cư dân mạng khóc thét quỳ xuống đất vẽ mặt còn đạo diễn, nhà đầu tư hợp tác cùng Hạ Hi, rõ ràng chuyện này làm giá trị Hạ Hi hạ xuống không ít mà bây giờ đưa ra đề nghị phá hợp đồng cũng không xong, vì muốn giải quyết tốt chuyện này, bọn họ đã nhiều lần nhờ công ty quản lý can thiệp, hy vọng có thể thương lượng cùng Hạ Hi nhưng đều bị công ty Hạ Hi lấy lý do cậu đang bị thương để từ chối.
Hạ Hi đương nhiên sẽ không phá hợp đồng, nhưng chuyện không dễ dàng bỏ qua như vậy, sản phẩm hợp tác với cậu không nhiều nhưng cũng có hai đơn vị yêu cầu phá hợp đồng, tất nhiên Hạ Hi không có lý do để trách móc họ, bọn họ cũng không biết chân tướng vụ việc, đơn thuần xuất phát từ hình tượng sản phẩm mà thôi, làm như vậy không có gì đáng trách cả.
Nhưng cậu vẫn sẽ đưa ra lời cảnh cáo đến một người, nhắc nhở sau này hãy cẩn trọng từ lời nói đến việc làm.
Trong lúc Hạ Hi nghỉ ngơi điều dưỡng, kế hoạch quay phim « Đi vào giấc mộng » bị tạm dừng lần thứ hai, Kỷ Thư Nhan cũng là một diễn viên trong đó, cô ả chết đi rồi đồng nghĩa với việc mang lại không ít phiền phức cho đoàn làm phim, may mắn phần diên tiếp theo cô ả không xuất hiện nhiều lắm, biên kịch sửa lại vai diễn của Thư Ly Nhạn, Kỷ Thư Nhan chết đồng nghĩa cô cũng chết.
Nếu như vứt bỏ lòng thương hại, đơn giản xuất phát từ quyền lợi đến đàm phán, cái chết của Kỷ Thư Nhan có lợi cho《Đi vào giấc mộng》, một tháng ngắn ngủi, bộ phim còn chưa quay xong đương nhiên tranh thủ hiếu kỳ của mọi người, khán giả rất dễ dàng cảm động, gần đây xuất hiện nhiều bất ngờ, đều có có thể lăng xê thành trọng điểm.
Có điều tuyên truyền dù sao vẫn phải có tình người, chí ít không thể để cho khán giả nhìn ra những thủ đoạn này.
Vết thương hồi phục, Hạ Hi lần thứ hai dấn thân vào quay« Đi vào giấc mộng », cậu không thể tiếp tục tạm nghỉ nữa nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ của phim. Cảnh quay tiếp theo không cần lộ phần trên, điều này có thể giúp Hạ Hi giấu bụng rất tốt. Sau khi xảy ra vụ việc Kỷ Thư Nhan, toàn bộ đoàn làm phim có vẻ trầm mặc đi rất nhiều, chí ít cũng không có người nhắc đến tên người kia, cái tên Kỷ Thư Nhan như loại cấm kỵ đang tồn tại vậy.
45 ngày sau khi kết thúc quay phim « Đi vào giấc mộng », Hạ Hi chính là người cuối cùng hơ khô thẻ tre*.
Chú thích: hơ khô thẻ tre chỉ việc hoàn thành một tác giả.
Cậu phải quay một cảnh phim ở nhiều góc độ khác nhau.
Cảnh quay này nhằm làm sáng tỏ bản chất của « Đi vào giấc mộng », các bước ngoặt trong bộ phim đều được khai thác từ đây mà ra, nhân vật Hạ Hi diễn là Tập Lĩnh, nhân vật còn lại là huyễn tưởng của Tập Lĩnh.
Ảo ảnh này sinh ra và tồn tại dựa vào tưởng tượng của Tập Lĩnh. Tập Lĩnh càng tin tưởng sự tồn tại của người này thì dáng hình của gã càng mạnh lên, đây là một cảm giác khó có thể miêu tả nổi, bởi vì Tập Lĩnh không cách nào khống chế được suy nghĩ của mình, cho dù hắn đã liều mạng tự nhủ rằng “gã” không có thật, nhưng từ sâu tận đáy mắt hắn lại tin vào sự tồn tại của đối phương.
Đi ngược dòng nước, khả năng lớn nhất chính là lật thuyền.
Hạ Hi mặc đồ âu, cậu đeo kính, đôi môi nhợt nhạt, phim trường đã chuẩn bị xong, cảnh này được yêu cầu quay lúc chạng vạng, phim trường cần tô đậm không khí quỷ dị lạnh lẽo, cho nên ánh sáng lạnh lẽo đơn điệu của ngọn đèn đã bù đắp vào khoản này.
Đạo diễn nhìn thoáng qua Hạ Hi, Hạ Hi giơ tay báo hiệu “ok”, hắn liền hô action, thư kí trường quay liền đập clapboard.
Hoàng hôn, tầng 38 của building, ánh sáng ảm đạm, bầu không khí quỷ dị.
Hạ Hi bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc trên giường, hai tay cậu vận sức nắm chặt lấy chăn, sau đó hít thở từng đợt một, như mới vừa trải qua một phen ngạt thở, ánh mắt cậu nhanh chóng nhìn quanh căn phòng, sau đó cố gắng đưa tay bật đèn đầu giường.
Nhưng ngay lúc cậu đặt tay lên nút mở đèn, bất thình lình một bàn tay ấn vào đó, đó là một bàn tay Hạ Hi vô cùng quen thuộc, không hề có độ ấm, cậu bị cảm giác lạnh lẽo dọa sợ hết hồn, dùng hết sức rút tay về thì phát hiện một gương mặt tiến tới trước mặt mình.
Đó là một …. Hạ Hi trừng lớn hai mắt, cậu sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt.
Đó là mặt cậu.
“Anh là ai?”
Cái bóng đứng lên, gã mặc quần áo giống hệt Hạ Hi, thậm chí ngay cả vết bẩn do đổ cà phê nơi góc áo cũng giống, gã cũng đeo kính, nhưng khác với vẻ mệt mỏi uể oải của Hạ Hi, ánh mắt gã kiêu ngạo nhìn cậu, lạnh lùng phun ra bốn chữ: “Tôi chính là cậu.”
“Vậy tôi là ai?”
“Cậu cho tôi sự tồn tại.”
Hạ Hi vén chăn lên, cậu đi từng bước lại gần cái bóng trước mặt, thứ này hoàn toàn là phiên bản của chính cậu nhưng giả dối dù sao cũng chỉ là giả dối, bề ngoài Hạ Hi có vẻ sợ hãi hoảng loạn nhưng trong lòng đã thầm quyết định từ lâu, tất cả chuyện này đều nằm trong kế hoạch của cậu, cậu cần dẫn ra ác ma ẩn giấu từ đáy lòng, sau đó triệt để giết chết đối phương.
Cậu ép buộc bản thân tin tưởng tất cả đều là giả dối, người trước mặt, tòa nhà lớn này, căn phòng này, tất cả đều không tồn tại, cậu bị ép phải sa vào thế giới giả tạo này, thoát đi chính là phương pháp duy nhất.
Nhưng điều này rất khó khăn, giống như cho dù ngươi tin rằng kiếp này không tồn tại, ngươi thực sự cảm giác ở một nơi nào đó ngủ, chờ người tỉnh lại, giấc mộng này liền tuyên bố kết thúc.
Nhưng khi quay phim, Hạ Hi không có bất cứ một vật tham khảo nào, trước mặt cậu là một mảng trắng xóa, cái bóng kia không tồn tại, cậu cần phải dựa vào tưởng tượng bản thân để miêu tả, phải làm sao khiến hành động đạt tới mức độ khán giả tin là thật.
Trước lúc cái bóng hoàn toàn biến mất, Hạ Hi bị đối phương mạnh mẽ đè ép ở trên giường, góc quay lần này lấy Hạ Hi làm trung tâm, cái bóng chỉ xuất hiện phần lưng, vì thế đạo diễn đã sớm chuẩn bị diễn viên đóng thế. Trước lúc quay, Hạ Hi còn cố ý nhắc nhở đóng thế, bụng cậu bị thương cho nên tuyệt đối không thể đè vào đó được.
Diễn viên đóng thế phối hợp theo yêu cầu của cậu.
Cảnh quay tiếp tục.
Hạ Hi bị mạnh mẽ đè ép ở trên giường, cái bóng có sức mạnh rất lớn, cậu gần như không còn chỗ trống để giãy dụa, cậu biết đối phương muốn giết chết mình, như vậy cái bóng mới có thể thay thế hoàn toàn sự tồn tại của cậu. Ngón tay cậu gắng sức nắm lấy tay đối phương, nhưng không cách nào ngăn cản được sợ hãi đến nghẹt thở. Hạ Hi trừng lớn hai mắt, nét mặt pha trộn giữa sợ hãi cùng sự tuyệt vọng, cậu không ngừng thử thuyết phục bản thân rằng cái bóng hề tồn tại, nhưng cảm giác nghẹt thở lại khiến cậu không cách nào tập trung sự chú ý.
Phần cuối bộ phim, Hạ Hi thành công thoát khỏi cõi mơ, cậu hiểu muốn cái bóng chết đi thì bản thân phải chết trước, dẫn đến đối phương biến mất.
Ảo giác biến mất, cõi mơ đổ nát.
Đi vào giấc mộng, end.