Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút

Chương 48: Phòng Tắm Kiều Diễm






☆ Chương 48: Phòng tắm kiều diễm
--------------Editor: Mèo--------------
Tô Chính Lượng đứng cách bồn tắm vài bước, dùng mấy nghi hoặc của mình để che dấu hô hấp hỗn loạn, "Lâm Tích Lạc, tôi vì sao phải giúp anh? Anh đem tôi biến thành ai hả?"
Thanh âm Lâm Tích Lạc trầm xuống, "Nếu em không muốn, vậy thì thôi..."
Nói xong, Tô Chính Lượng chợt nghe thấy tiếng "Rầm", qua làn hơi nước, cậu mơ nhìn thấy thân ảnh Lâm Tích Lạc đang đứng dậy.

"Đưa khăn cho tôi, " đối phương ra mệnh.

" Ha, " Tô Chính Lượng rũ mắt, chậm rãi sờ soạng phía trước, lấy chiếc khăn tăm trên giá, đưa tới.

Lâm Tích Lạc cầm khăn tắm, kéo mạnh, hắn đột nhiên dùng sức khiến Tô Chính Lượng không hề phòng bị bị cả kinh, trọng tâm không vững liền trực tiếp ngã vào trên người Lâm Tích Lạc.

"!"

Tô Chính Lượng còn chưa kịp phản ứng, nửa người trên đã bị Lâm Tích Lạc kéo vào trong ngực, đối phương nhíu mày, thuận thế kéo cả người cậu vào bồn tắm lớn.

Tô Chính Lượng vừa định ngẩng đầu, còn chưa kịp nói chuyện, đã bị đối phương áp vào tường phòng tắm, đôi môi cực nóng dán lên.

Đầu lưỡi mềm mại tiến quân thần tốc, khí thế cường đại, như bão táp đảo qua mọi ngóc ngách trong khoang miệng, khiến Tô Chính Lượng trở tay không kịp.

Tô Chính Lượng trừng lớn hai mắt, trong đầu như bị điện giật, cậu hoảng sợ đẩy Lâm Tích Lạc ra, lại trong một khắc bị đối phương dùng toàn bộ lồng ngực mình dán chặt vào, không thể động đậy.

"Anh...!Ah...!ừm..." Tô Chính Lượng liều mạng vặn vẹo thân hình, nhưng nửa người trên bị áp chế, hai tay bị đối phương giam cầm, duy chỉ có hai chân có thể miễn cưỡng chống đỡ không để cho cậu trượt chân, hơi thở phát ra thành từng tiếng rên nhỏ, rất nhanh cũng bị cuốn vào nụ hôn.

Cảm giác thấy đối phương đang càn quấy trong khoang miệng mình, đầu lưỡi Tô Chính Lượng chạy trốn chung quanh bị đối phương cưỡng chế dây dưa cùng một chỗ, ma xát vào nhau, thỉnh thoảng lại phát ra "Chậc chậc".

Bọt nước văng khắp nơi, sương mù vấn vít, nhiệt độ quá cao cùng với thiếu dưỡng khí khiến ý thức Tô Chính Lượng có chút hoảng hốt, phảng phất như bản thân đang trong ảo ảnh.

Lâm Tích Lạc âm thầm câu môi, hắn buông lỏng Tô Chính Lượng, bàn tay trườn vào trong áo, lòng bàn tay nóng rực kia vừa chạm vào da thịt mát lạnh của cậu, khiến cả người Tô Chính Lượng khẽ rùng mình.

Tô Chính Lượng lập tức tỉnh táo lại, cậu dùng lực đẩy Lâm Tích Lạc ra, thở dốc nói, "Lâm Tích Lạc, anh nhìn rõ xem, tôi là ai..."
Sâu thẳm trong mắt Lâm Tích Lạc tràn ngập ngọn lửa dục vọng, hắn bất mãn khi bị Tô Chính Lượng đánh gãy, thanh âm khàn khàn thấp thấp mà trả lời, "Tôi đương nhiên biết em là ai."
Dứt lời, hắn cúi xuống, hung hăng hôn lên cổ Tô Chính Lượng.

Đầu lưỡi mềm mại, mơn trớn qua, mút vào mật nước ngọt lành, bàn tay Lâm Tích Lạc lần thứ hai chạm vào làn da nhẵn nhụi bóng loáng, rất quen thuộc mà xoa nắn hai điểm nhỏ trước ngực Tô Chính Lượng, tay còn lại đặt trên eo Tô Chính Lượng, không an phận di chuyển xuống dưới, đụng đến vật thể mềm mại đang an tĩnh ngủ say kia, nhẹ nhàng nắm lấy.

Thân thể Tô Chính Lượng đột nhiên run lên, vẻ mặt cậu không thể tin được, cơ hồ quên phản kháng, sau đó, dưới bàn tay thô ráp thỏa sức trêu chọc cùng khiêu khích của Lâm Tích Lạc, cậu hoảng sợ phát hiện cậu thế nhưng lại phản ứng.


Thân thể bị lật lại, lồng ngực phập phồng của đối phương dán vào sau lưng cậu, tiếng thở dốc ồ ồ cùng với hơi thở của nam nhân phả vào sau tai Tô Chính Lượng.

Ngay sau đó, một vật cứng cực nóng đặt vào giữa hai bắp đùi cậu, lại còn liên tục cọ xát.

Cho đến lúc này, Tô Chính Lượng mới bừng tỉnh, cậu miễn cưỡng giơ khuỷu tay, thúc về phía sau một cái.

Lâm Tích Lạc không ngờ Tô Chính Lượng còn có chiêu đó, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, động tác trong tay nhất thời cứng lại, đối phương cũng tại lúc này nhanh chóng xoay người lại, hướng phía trên mặt hắn đánh một quyền, bất quá lại bị Lâm Tích Lạc tránh được.

Tô Chính Lượng dùng ánh mắt muốn giết người, gắt gao trừng Lâm Tích Lạc, "Tên hỗn đản nhà ngươi!"
Lúc này cả người Tô Chính Lượng ướt đẫm, áo vì trước sau lôi kéo mà rộng mở, hai điểm hồng nhuận trước ngực theo hơi thở mà run run.

Nhiệt độ phòng tắm quá cao cùng vưới thiếu dưỡng khí, khiến hai má cậu đỏ ửng, đôi mắt to tròn tràn ngập hơi nước, mang theo vài phần phẫn nộ, nhiều hơn là hoảng sợ cùng bất an.

Đôi môi ướt át bị mút quá độ có vẻ hơi sưng đỏ, một bộ dáng phiếm tình, dưới làn hơi nước, da thịt phiếm hồng, càng có vẻ tình sắc hơn.

Lâm Tích Lạc nhìn quang cảnh hương diễm trước mắt, liếm liếm đôi môi khô khốc, ánh mắt nguy hiểm nheo lại, "Tô Chính Lượng, rõ ràng là em câu dẫn tôi trước, như thế nào lại nói tôi là hỗn đản?"
Tô Chính Lượng trên mặt một mảng ửng hồng, bối rối đẩy Lâm Tích Lạc ra, một bước bước ra khỏi bồn tắm lớn, không ngờ lại bị nam nhân phía sau lần thứ hai ôm lấy, bởi vì cảm mạo mà giọng mũi khẽ lộ ra mùi sắc tình, "Muốn chạy đi đâu?"

"Đừng động vào tôi!" Tô Chính Lượng hất tay Lâm Tích Lạc ra, lấy tốc độ nhanh nhất thoát ly khỏi phòng tắm.

Không thèm để ý tới quần áo ướt đẫm, cậu mở của chạy ra ngoài, thiếu chút nữa liền đâm vào người đang đứng ngoài.

"Thực xin lỗi!" Không nhìn rõ đối phương là ai, cậu vôi vàng xin lỗi, chật vật rời khỏi.

Trong phòng tắm, Lâm Tích Lạc ôm ngực, ho khan vài tiếng, sau đó nhặt khăn tắm lên, tắm lại lần nữa
Em ấy xuống tay thật ngoan, bất quá, hành đông vừa rồi của em ấy, có vẻ không quá bài xích với mình?
Hay là em ấy...!
Lâm Tích Lạc trong mắt hiện lên một tia toan tính, Tô Chính Lượng, mặc kệ em chạy đi đâu, lần này, đừng hòng thoát khỏi tay tôi.

- ---------------------Editor: Mèo-------------------.