Tra Công Biến Miêu Ký

Chương 17: Topic kia




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

sinh-to-tu-bot-tra-xanhjpg

Văn Thanh xem hết ảnh chụp thì mặt cũng tái nhợt đi, cậu nhớ rõ lúc đó mình cũng không đứng gần Ngô Bân đến vậy, chỉ là do góc độ chụp ảnh, nên nhìn hai người cực kỳ gần gũi.

Trước giờ Văn Thanh chưa bao giờ công khai ảnh chụp của mình lên mạng, trừ những người bạn thân đã từng gặp cậu ngoài đời, thì không ai biết bộ dáng của cậu trông như thế nào, bây giờ topic này lại công khai ảnh chụp khuôn mặt cậu, còn là trong tình huống thế này, làm cậu không biết phải giải thích sao nữa.

Bên dưới topic, chính là các bình luận.

Lầu một: OMG! Mấy bức ảnh này đúng là bom gây sốc! Trước giờ vẫn nghe nói Thanh Ảnh Sama là mỹ nhân, hôm nay nhìn tận mắt quả nhiên không làm mị thất vọng, đúng chuẩn mỹ thụ nha!

Lầu hai: Mỹ thụ +2, cá nhân tuôi nghĩ lâu chủ làm thế này không tốt lắm đâu, chưa được cho phép đã đăng ảnh cá nhân của người khác lên mạng, còn đặt cái tiêu đề bùng nổ như thế, cực kỳ hoài nghi lâu chủ là anti-fan của Thanh Ảnh Sama.

Lầu ba: Xin lầu trên đừng có lệch khỏi chủ đề chính, Hàn Sơ Thanh Ảnh dây dưa với người đàn ông khác là việc người có mắt đều thấy, trước đây cậu ta còn làm ra vẻ si mê Bạc Tình Sama thế nào, Bạc Tình Sama chỉ mới ra nước ngoài một thời gian, cậu ta đã không chịu nổi cô đơn mà chạy đi ngoại tình rồi…!

Lầu bốn: Cái topic này chắc chắn sẽ hot lắm cho mà xem, lưu lại trước đã! Ảnh nhìn có vẻ thật đấy, không biết Thanh Ảnh Sama sẽ giải thích thế nào đây, ngồi chờ fan cuồng vào thanh minh hộ.

Lầu năm: Chỉ bằng mấy tấm ảnh đã khẳng định Thanh Ảnh Sama ngoại tình…, lâu chủ bị ngu à?

Lầu sáu: Lầu trên là fan cuồng, giám định hoàn tất!

Lầu bảy:.......

Văn Thanh im lặng ngồi trước máy tính, nếu bảo trong lòng cậu không thấy khó chịu thì chính là nói dối, giới võng phối nhiều thị phi, trước đây Văn Thanh cũng đã từng bị dính vào vài chuyện,  thế nhưng vì một lý do như thế này, thậm chí còn liên quan đến thế giới thực, thì đây vẫn là lần đầu tiên.

Trước kia những thị phi thế này cậu luôn có thể mặc kệ, nhưng mà lần này lại khác, bởi việc này ngoại trừ liên quan đến cậu, còn liên lụy đến cả Bạc Vị Nam nữa, vậy nên cậu muốn mặc kệ cũng không được.

Bạc Vị Nam ở trong chăn lăn lộn một hồi, chợt phát hiện ra là Văn Thanh vẫn chưa có ý định lên giường, nên anh thò đầu ra ngó nghiêng, meo meo mấy tiếng giục cậu mau đi ngủ.

Tay Văn Thanh run lên, vô thức nhấn thu nhỏ cửa sổ trang web kia, sau đó cố gắng nói bằng giọng điệu bình thường: “Tiểu Tra ngoan, bé ngủ trước đi, anh lướt web thêm lúc nữa đã.”

Bạc Vị Nam bất mãn gừ gừ hai tiếng, tuy nhiên vì hôm nay anh mới thành công KO* Ngô Bân, khiến cho tâm tình đang rất chi là vui sướng, nên anh sẽ chiều Văn Thanh một chút, chỉ nhỏ giọng meo meo thêm hai tiếng, ý nhắc Văn Thanh đừng ngủ quá muộn.

(*Từ gốc của tác giả, viết tắt của từ knock-out: nghĩa là hạ đo ván (ai đó)).

Màn hình máy tính phát ra ánh sáng mờ mờ, Văn Thanh mím môi ngồi yên không nhúc nhích, QQ lại hiện lên thông báo có tin nhắn mới.

Sách Hoa Cô Nương: Tiểu Thanh nhi, mấy bức ảnh trong topic kia là chuyện như nào thế?

Ngón tay Văn Thanh đặt trên bàn phím, lo lắng không biết phải giải thích chuyện này thế nào với Sách Hoa Cô Nương.

Sách Hoa Cô Nương nóng ruột, không chờ nổi sự hồi đáp chậm chạp của Văn Thanh, đã gửi thêm một đống câu hỏi nữa.

Sách Hoa Cô Nương: Người đàn ông trong ảnh là ai thế? Tiểu Thanh nhi cậu vẫn thích Bạc Tình Sama đúng không? Cái topic kia chỉ giỏi nói lung tung, ngoại tình với không ngoại tình cái gì, tôi ghét nhất lũ nói năng vô căn cứ đấy, Tiểu Thanh nhi cậu đừng giận.

Văn Thanh đưa tay gõ bàn phím, trả lời từng câu hỏi của Sách Hoa Cô Nương.

Hàn Sơ Thanh Ảnh: Người đàn ông trong ảnh là đồng nghiệp của tôi, cũng là đồng hương. Tôi vẫn thích Bạc Tình. Topic kia tôi đọc rồi, giờ đầu óc hơi loạn, đợi tôi suy nghĩ rõ ràng sẽ đi ra trả lời.

Sách Hoa Cô Nương: Tôi biết là cậu vẫn thích Bạc Tình Sama mà, chỉ là mấy bức ảnh trong topic kia dễ làm người ta nghĩ linh tinh, hiện tại trên Weibo cũng lan truyền khắp nơi rồi, thiệt nhiều người đi tag Bạc Tình Sama.

Văn Thanh giật mình, tuy rằng cậu không làm gì có lỗi, nhưng nếu Bạc Vị Nam thấy được mấy bức ảnh kia, không biết anh có tức giận, có nghĩ nhiều hay không?

Văn Thanh lại mở topic kia lên, các bình luận trong topic ngày một nhiều thêm, các loại ý kiến khác biệt, suy nghĩ bất đồng do các ID khác nhau bình luận hiện lên với tốc độ điên cuồng.

Lầu ba mươi mốt: Từ những quan tâm ấp áp ngọt ngào giữa Thanh Ảnh Sama và Bạc Tình Sama trên Weibo, tôi không tin Thanh Ảnh Sama ngoại tình đâu, chỉ là hai người đàn ông đứng gần nhau một chút thôi mà, lâu chủ đừng có chuyện bé xé ra to như thế!

Lầu bốn mươi lăm: Tất cả mọi người đều biết một khung cảnh chụp từ hai góc độ khác nhau, lên ảnh cũng sẽ thành hai dạng hoàn toàn khác biệt, lâu chủ nghĩ kỹ lại xem lúc chụp ảnh thím đứng ở góc độ nào.

Lầu bốn mươi sáu: Lầu trên nói đúng.

Lầu một trăm linh ba: Nhớ lúc trước người nào đó vẫn luôn đơn phương Bạc Tình Sama, Bạc Tình Sama thì chưa từng chính thức đáp trả tình cảm của người kia, bỗng nhiên qua hôm sinh nhật của người ấy, Bạc Tình Sama lại như thành người khác, tôi luôn muốn hỏi một câu, buổi tối hôm sinh nhật đã xảy ra chuyện gì mà khiến tình cảm của hai người đột nhiên tăng tiến vùn vụt vậy?

Lầu một trăm linh bốn: Lầu trên nói ra nghi vấn bấy lâu trong lòng mị, hay là do người nào đó chủ động xán tới nhỉ......

Lầu một trăm mười một: Xin một số người nói năng tử tế chút, chủ động xán tới hay không xán tới cái gì, đừng có phát biểu liều, nói gì cũng phải có bằng chứng nhé, việc riêng của người ta cũng cần phải chạy ra báo cáo cho mấy người biết à?

Lầu một trăm hai mươi sáu: Người nào đó có phải vợ của Bạc Tình Sama không, hay hai người họ đã phát triển đến ngoài đời thực chưa, chúng ta dù sao cũng là người ngoài, tranh cãi kịch liệt ở đây cũng chả bằng một câu của người trong cuộc, Bạc Tình Sama, nếu anh nhìn thấy topic này, mong anh đi ra nói một câu, thể hiện một chút suy nghĩ của anh về việc này, đừng để mọi người ở đây suy đoán lung tung mãi.

Lầu một trăm ba mươi: Đúng vậy, hai người trong cuộc sao không chịu đi ra nói một tiếng. Thanh Ảnh Sama, chúng tôi đều chờ lời giải thích của cậu, cả Bạc Tình Sama nữa, tiểu thụ nhà anh bị người ta nói thành như vậy, anh không đi ra nói hai câu à?

Lầu hai trăm: Quỳ cầu chân tướng! Đừng để con dân chèo thuyền Tình Thanh bị chìm xuồng mà.......

......

Bình luận trong topic tranh cãi ngất trời, đại khái chia làm ba loại, một là kiên quyết tin tưởng Văn Thanh sẽ không ngoại tình, cho rằng vụ này chỉ là đồn đãi vô căn cứ mà thôi, loại thứ hai là những người cho rằng ảnh chụp chính là sự thật, bình luận với giọng điệu khẳng định chắc chắn lắm, họ dùng đủ loại câu từ phê phán kẻ đi ngoại tình, còn loại bình luận cuối cùng là những người đứng ngoài quan sát, không đồng ý với bên nào, chỉ ngồi chờ xem sự tình tiến triển ra sao.

Văn Thanh thấy được thiệt nhiều tài khoản của người quen xuất hiện trong chỗ bình luận, chính là mấy người Sách Hoa Cô Nương, tất cả bọn họ đều dùng acc chính, vào bình luận thanh minh cho cậu, kiên trì nói rằng việc này chỉ là hiểu lầm mà thôi.

Trong lòng Văn Thanh cực kỳ biết ơn bọn họ, cậu cũng biết nếu mình còn không ra giải thích, bình luận sẽ trở nên ngày càng quá khích, dù sao chuyện này cậu cũng cần giải thích rõ ràng một lần, cậu không sợ người khác nói xấu mình, cậu chỉ sợ đánh mất niềm tin mà những người quan trọng dành cho cậu.

Văn Thanh đăng nhập vào tài khoản chính của mình, chậm rãi gõ chữ trong khung bình luận.

“Tôi vô cùng cảm ơn những người bạn vẫn luôn bình luận bảo vệ tôi, người đàn ông trong ảnh là đồng nghiệp của tôi, hôm nay tôi đưa Tiểu Tra đi khám rồi đi nhờ xe anh ấy về nhà, tôi và anh ấy chỉ là đồng nghiệp bình thường, lúc chúng tôi nói chuyện thì anh ấy có hơi kích động, nên có đụng chạm vào người tôi một chút, tuyệt nhiên không phải là ngoại tình như một số người nói, hơn nữa góc độ chụp ảnh cũng khá đặc biệt, nên nhìn khoảng cách giữa tôi và anh ấy mới gần đến như vậy, chứ thật ra tình huống thực sự không giống trong ảnh đâu, trong việc này tôi không hề làm gì có lỗi với lương tâm cả.”

Sau khi Văn Thanh đăng nhưng lời trên lên mạng xong thì cậu trực tiếp tắt máy, cậu cũng biết chuyện này sẽ không vì cậu giải thích mà dừng lại, sáng mai tỉnh dậy có lẽ sẽ còn thấy nhiều nghi vấn xuất hiện hơn, chỉ là hiện giờ cậu không còn sức lực để làm gì thêm nữa, người khác dị nghị cậu chấp nhận, nhưng không có nghĩa là cậu cam chịu im lặng mãi.

Văn Thanh ngồi trên ghế để đợi tâm tình dịu lại, rồi mới nhẹ nhàng trèo lên giường, vừa mới nằm xuống, liền cảm giác có một thứ mềm mềm âm ấm dán lên người cậu.

Lúc này Văn Thanh mới nở nụ cười, nhẹ nhàng nói: “Tiểu Tra, hóa ra bé chưa ngủ à.”

Bé mèo nằm trong lòng cậu cọ cọ, meo một tiếng, em còn chưa lên giường, tôi làm sao ngủ được?

Văn Thanh đưa tay ôm lấy bé mèo thật chặt, im lặng thở phào nhẹ nhõm, cũng may còn có Tiểu Tra luôn ở bên mình, dù cho tất cả mọi người nghi ngờ, Tiểu Tra của cậu cũng sẽ luôn tin tưởng cậu.

Bạc Vị Nam áp sát vào lồng ngực của Văn Thanh, hơi chút cảm giác được rằng tâm trạng của Văn Thanh đang không vui vẻ gì, bộ dạng cậu như đang ôm suy nghĩ nặng nề lắm.

Anh dùng đầu mèo ủn ủn, rồi dựa vào hõm vai của Văn Thanh, vươn đầu lưỡi liếm liếm sườn mặt cậu: “Meo.....” Làm sao vậy, sao em lại không vui?

Bất ngờ là Văn Thanh không hề phản ứng với anh, chỉ lẳng lặng nằm, chìm trong suy nghĩ của riêng mình.

Trong lòng Bạc Vị Nam bắt đầu nghi hoặc, âm thầm hối hận vừa rồi sao lại không đến bên cạnh cậu, lúc nãy cậu ngồi trước máy tính rất lâu, không biết là đã thấy gì, mà giờ tâm trạng lại đi xuống như vậy?

Bạc Vị Nam nhất thời không thể nghĩ ra được lý do là gì, có thể nào là Ngô Bân đã nói gì với cậu không?

Bạc Vị Nam vừa mới nghĩ như vậy, đã lập tức tự phủ định, anh hiểu con người Văn Thanh, hôm nay cậu sẽ không để ý đến Ngô Bân nữa, thế thì nguyên nhân rốt cuộc là gì?

Thôi quên đi, nghĩ nhiều cũng vô dụng, hiện giờ việc anh cần làm là dỗ cho Văn Thanh vui vẻ trở lại, những thứ khác không quan trọng.

Bạc Vị Nam chui vào dưới áo ngủ của Văn Thanh, áp người vào làn da nhẵn bóng của cậu rồi cứ thế bò lên, nhô cái đầu mèo ra từ chỗ cổ áo, đôi mắt tựa hổ phách nhìn chăm chú vào khuôn mặt cậu.

Lớp lông của mèo con cực kỳ mềm mại trơn mịn, cứ thế cọ tới cọ lui trên người cậu, làm cho Văn Thanh cảm thấy nhồn nhột chỉ muốn bật cười, cậu đưa tay vỗ đầu mèo con: “Tiểu Tra, bé làm gì thế, mau ra đây, nhột quá.......”

Bạc Vị Nam meo một tiếng, cái đuôi mèo vốn đang yên lành để trên bụng Văn Thanh lại bắt đầu đảo qua đảo lại, lông mèo ngắn ở đuôi cứ thoáng chốc lại quét lên bụng Văn Thanh, làm cho cậu phải bật cười.

“Ha ha ha ha, Tiểu Tra, bé làm gì vậy, mau dừng lại, anh sợ nhột!” Văn Thanh bị Tiểu Tra nghịch ngợm như thế, nhịn không được phải phì cười thành tiếng, mà nỗi u sầu trong lòng cậu nãy giờ cũng dần dần tiêu tán.

Bé mèo đang chui dưới áo cậu chủ âm thầm cười trộm, anh biết là mình có thể làm cho cậu cười mà, mặc kệ là dùng biện pháp gì đi chăng nữa.

Văn Thanh nhanh tay đè lên cái đuôi mèo của Tiểu Tra, không cho bé tiếp tục động: “Tiểu Tra ngoan không được nghịch ngợm nữa, nếu không hôm nay không cho bé ngủ trên giường.”

Bé mèo nghiêng đầu, hừ, bản công há lại dễ dàng bị em đuổi xuống giường như vậy sao?

Đuôi mèo không thể cử động, nhưng lưỡi mèo vẫn còn rất linh hoạt, Bạc Vị Nam cúi đầu liếm lên da thịt ở cổ Văn Thanh.

Cái này Văn Thanh càng không chịu nổi, cậu trực tiếp ngồi dậy, đem mèo con nghịch ngợm kéo ra khỏi áo ngủ của mình: “Tiểu Tra hư, bé không muốn cho anh ngủ đúng không!”

Bé mèo mềm mại meo vài tiếng, đôi mắt mèo mở to thật to, tràn ngập đáng thương nhìn về phía cậu chủ.

Văn Thanh thở dài một tiếng, hoàn toàn bại trận: “Thật sự không có cách nào với bé, bé tính ăn anh hả?”