“Kenneth tình hình bên ngoài thế nào rồi. Anh có thấy tiếp viện đến không?”
“Bọn tội phạm bên ngoài đã bị anh và mọi người không chế. Em và mọi người cố gắng cầm cự bọn anh sẽ xông vào ngay thôi.”
“Cái gì? Là cảnh sát của thị trấn bên cạnh tới tiếp viện khống chế sao?”
“Không là anh và vài người trong thị trấn đánh hạ bọn chúng.”
“Sao anh làm được?”
“Là công của Tony bạn của Alex.”
“Là thằng bé Tony.”
“Đúng.”
“Kenneth anh đừng dẫn người xông vào. Bọn này rất chuyên nghiệp, bên trong đồn địa hình chật hẹp rất khó công, bọn chúng có tới 6 tên được trang bị hỏa lực rất mạnh. Xông vào sẽ rất khó khăn em không muốn người trong thi trấn gặp nguy hiểm đến tính mạng.”
“Em và mọi người còn cầm cự được, chỉ cần cố… “đoành” “đoành” …”
Điện thoại im bặt.
Kenneth có chút hốt hoảng hét vào điện thoại “Henry… Henry…”
Lo lắng cho em trai Kenneth định xông vào trong đồn cảnh sát nhưng lại bị Tony giữ lại.
“Chú Kenneth không thể liều lĩnh như vậy được.”
“Nhưng Henry nó…”
“Nếu cả chú và chú Henry đều xảy ra chuyện thì Alex sẽ ra sao đây?”
Kenneth lúc này mới bình tĩnh lại.
“Phải làm gì bây giờ hả Tony.”
Kenneth không hiểu sao mình không đi hội ý với những người khác trong thị trấn mà lại hỏi một cậu nhóc mới 18 tuổi bạn thân của con trai mình.
Tony không nghĩ tới Kenneth sẽ hỏi ý kiến mình nên làm gì lúc này. Cậu nhìn xung quanh như đang tìm kiếm điều gì đó cho câu hỏi của Kenneth. Ánh mắt Tony dừng lại trên cánh cửa sắt tấm kiên cố của đồn cảnh sát nghĩ ngợi một lúc.
Cánh cửa cao 2,4 mét rộng 1,5 mét rất là kiên cố. Tony không có nói gì với Kenneth mà tiến lại cánh cửa hai tay cậu nắm chặt lấy nó kéo mạnh.
Tiếng cót két vang lên cánh cửa bị Tony kéo mạnh bản lề bật ra khỏi khung cửa. Cánh cửa sắt bị dỡ ra khỏi khung cửa.
Kenneth và mọi người nhìn cảnh tượng đó mà không thốt lên được lời nào. Họ có cảm giác như đang xem một bộ phim về người đột biến có sức mạnh phi thường vậy.
Lúc này có người mới nhớ tới việc tên tội phạm bất ngờ bị ngã ra sau một tiếng va chạm lớn rồi bị Kenneth bắn hạ.
Lúc đó sự việc diễn ra không có người thấy được hành động của Tony. Mọi người chỉ nghĩ do tên đó bị trúng đạn của ai đó trước ngã ra rồi bị Kenneth bắn hạ. Khi tiến lại khống chế lũ tội phạm mọi người lại thấy một miếng gạch lớn vỡ làm nhiều mảnh và cánh của xe ô tô bị móp sâu. Lúc đó không có ai đi quan tâm xem dốt cuộc là chuyện gì bởi họ còn mải lo lắng chuyện khống chế lũ tội phạm. Hiện giờ nhìn thấy cảnh tượng này thì rất nhiều người hiểu ra tình huống lúc trước là như thế nào.
Cánh cửa sắt tấm có phần nắm tay chạy cắt ngang ở giữa rất chắc chắn, Tony cầm lấy phần này biến cánh của thành một tấm khiên sắt. Với độ dày đến 5 cm, cánh cửa quả thật là một tấm khiên chắn đạn tuyệt vời.
Tony nói với Kenneth: “Chú Kenneth chú dẫn theo mọi người theo sát phía sau cháu. Chúng ta cường công vào bên trong.”
Kenneth và mọi người khá ngạc nhiên về sức mạnh của Tony nhưng việc quan trọng lúc này là an nguy của các cảnh sát bên trong đồn, Kenneth và mọi người tạm thời đè nén tò mò của mình xuống chuẩn bị hành động.
Có được bốn khẩu súng tự động từ lũ tội phạm, Kenneth và mọi người có hỏa lực mạnh hơn so với trước. Họ tự tin đi phía sau Tony tiến vào bên trong đồn cảnh sát. Chỉ để lại một người cùng ba con chó trông chừng bốn tên tội phạm bên ngoài.
Hành lang của đồn cảnh sát chỉ có 2 mét vì vậy cánh cửa gần như lấp đầy hành lang chỉ để chừa hai bên hơn 20 cm mà thôi.
Tiến vào hành lang tối với ánh sáng chập chờn mọi người có chút hồi hộp. Tiếng súng bên trong tiếp tục vang vọng cho thấy cảnh sát vẫn đang chiến đấu cùng lũ tội phạm.
“Đoành… Đoành… Keng… Keng”
Tiếng đạn bắn va vào cánh cửa vang lên làm mọi người giật minh theo phản xạ ngồi xụp xuống.
Phía trước tấm khiên tia lửa téo lên liên miên như đốt pháo bông vậy.
Một gã tội phạm làm nhiệm vụ bảo vệ phía sau phát hiện Tony cùng mọi người tiến vào lập tức bắn trả. Nhưng gã không ngờ tới tắm chắn mà Tony đang khiên lại là sắt tấm. Đạn không thể nào xuyên thủng nó.
Thấy cánh cửa phát huy khả năng chống đạn tuyệt vời, Tony tiếp tục tiến lên, Kenneth và mọi người đi theo sát phía sau đầy tự tin nổ súng bắn trả. Khoảng cách giữa mọi người và tên tội phạm ngày càng gần.
Nhận thấy sự việc không ổn tên tội phạm dùng bộ đàm gọi gã chỉ huy: “Sếp không ổn tiếp viện của chúng khiên tấm chống đạn đang tiến vào. Tôi không thể chặn lại chúng được.”
“Mày đi hỗ trợ cản lại lũ tiếp viện từ bên ngoài đang tiến vào.” Gã sếp của lũ tội phạm nói với một tên bên cạnh. Hắn không nghĩ được thủ hạ của hắn lại thua trong tay mấy người dân thường chỉ được trang bị súng săn. Hiện tại còn xông vào đồn ép hắn đến nghẹt thở.
Kenneth và mọi người bắt đầu bắn trả một mình tên tội phạm đang canh giữ hành lang không thể áp chế nổi bước tiến của mọi người.