Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Chương 48




“Chúng ta lên rời khỏi đây, để tránh chuyện không may xảy ra.” Tony nói rồi kéo Young đứng dậy rời xa quảng trường của thị trấn đến một nơi an toàn hơn.

Hai chú chó Alaska và Bear đi theo phía sau hai người thi thoảng chúng lại dừng lại nhìn về phía tiếng súng vẫn đang nổ cảnh giác.

Ở một nơi tương đối an toàn và có khá nhiều người tụ tập. Ánh mắt Tony chăm chú nhìn về phía đồn cảnh sát quan sát tình hình đang diễn ra ở đó dù cậu không thấy được gì.

Được tầm hơn 10 phút tiếng súng ở phía đồn cảnh sát vẫn chưa dứt làm Tony có chút lo lắng cho Henry.

Đúng lúc này một nhóm đàn ông cầm những cây súng săn và súng lục bất ngờ từ trong đám người xuất hiện. Mọi người xung quanh cũng không có hoảng sợ bỏ chạy bởi họ biết những người này đều là người trong thị trấn.

Một người lúc này trong số họ lên tiếng nói với mọi người: “Có một nhóm tội phạm vũ trang đang tấn công vào đồn cảnh sát, mục tiêu của chúng là vài tên tội phạm đang bị giam giữ bên trong đồn. Chúng được trang bị súng tự động, hỏa lực của chúng rất mạnh cảnh sát bên trong đồn đang bị chúng áp chế. Họ sẽ không cầm cự được đến lúc có tiếp viện.”

“Em trai tôi là Henry là một cảnh sát bên trong đồn, mọi người ở đây cũng không ai lạ gì nó. Nó gọi điện thoại ra cho tôi cầu cứu, nó nói bọn họ bị tấn công bất ngờ, phần lớn cảnh sát bị thương, trong đó có vài người bị thương khá nặng cần phải tiến hành cấp cứu nhanh nhất có thể, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

“Chúng tôi đã tổ chức được một đội gồm bảy người chuẩn bị chi viện cho đồn cảnh sát của thị trấn. Nếu ai có ý định tham gia cùng chúng tôi thì có thể lên tiếng. Chuyện này rất nguy hiểm có khả năng sẽ mất mạng vì vậy các bạn lên suy nghĩ kỹ trước khi quyết định.”

Người nói chuyện chính là Kenneth cha của Alex và là anh trai của Henry.

“Đây là lúc người trong thi trấn đoàn kết lại với nhau. Tôi tham gia.” Một ông chủ cửa hàng gần quảng trường nói, ông ta vừa nói vừa lên đạn cho cây súng săn của mình. Thể hiện việc ông ta sẵn sàng chiến đấu chống lại kẻ xấu đang tấn công cảnh sát.

“Tôi tham gia.” Một người đàn ông từ trong đám đông bước ra với khẩu súng ngắn trong tay.

1 phút sau cũng không có ai lên tiếng tham gia. Nhìn mọi người Kenneth nói: “Nếu đã không có thêm ai tham gia, chúng ta liền chuần bị hỗ trợ cảnh sát từ bên ngoài. Giúp họ giảm chút áp lực.”

Nghe mấy người nói chuyện Tony liền hiểu ra chuyện đang diễn ra ở đồn cảnh sát. Cậu tiến lại gần Kenneth nói:

“Chú Kenneth cháu có thể hỗ trợ gì sao?”

Kenneth nhìn cậu thanh niên tiến lại nói với mình liền nhận ra đó là Tony cậu bạn thân của con trai mình, ông nói: “Tony cháu làm gì ở đây? Hiện tại ở đây rất nguy hiểm cháu mau về nhà đi.”

“Chú Kenneth lũ chó của cháu rất thông minh và nghe lời chúng không thua kém gì lũ chó nghiệp vụ của cảnh sát, chú hãy để cháu đem theo chúng cùng đi với các chú, có thể chúng sẽ giúp ích được gì đó.” Tony vừa nói vừa chỉ về phía lũ chó đang đứng phía sau cậu cho Kenneth.

Kenneth đang định nói không đồng ý và đuổi Tony về thì bị Tony cắt ngang nói: “Chú Kenneth cháu biết chuyện này rất nguy hiểm. Nhưng chú Henry hiện đang ở bên trong và chú ý cần sự trợ giúp của chúng ta, cháu sẽ không đứng nhìn mà không làm gì. Dù chú không đồng ý thì cháu vẫn sẽ tiến lại gần đồn cảnh sát cùng lũ chó.”

Thấy Tony như vậy Kenneth bất đắc dĩ phải đồng ý để cậu đi theo. Để Tony đi theo bên cạnh, Kenneth còn có thể chăm lo cho cậu còn hơn để Tony tự ý hành động.

Young thấy Tony muốn tham gia hành động lo lắng nói: “Tony anh làm vậy có nguy hiểm quá không?”

Tony nhìn Young nói: “Chú Kenneth là cha của Alex, chú Henry là chú của Alex, anh không thể đứng nhìn mà không giúp gì được.”

Young nghe vậy không có ngăn cản Tony, cô biết Alex là bạn rất thân của Tony giống như Max. Young nói: “Vậy anh nhớ cẩn thận.”

Tony đi theo phía sau mọi người tiến lại phía đồn cảnh sát.

Rất nhanh họ đã tiếp cận đồn cảnh sát ở khoảng cách 60 mét. Lúc này bên ngoài đồn có khoảng 4 tay súng đang cảnh giới cho đồng bọn của chúng đang tấn công ở bên trong đồn.

Chúng phát hiện ra có dân chúng vũ trang tiến lại liến bắt đầu nổ súng.

Kenneth và mọi người núp vào những bồn cây được xây dựng gần đó tránh đạn và bắn đáp trả.

Tiếng súng bên ngoài khiến cho lũ tội phạm bên trong kinh ngạc theo tính toán của chúng thì tiếp viện phải hơn 15 phút nữa mới tới. Lúc ý chúng đã rời đi rồi.

Một tên trong số chúng có vẻ là người chỉ huy cầm bộ đàm lên nói: Bên ngoài có chuyện gì vậy.

Một tên tội phạm bên ngoài dừng bắn đáp lại nói: “Có một nhóm dân chúng khoảng 10 người trang bị súng săn và súng ngắn tiến tới đồn cảnh sát. Lũ dân ngu ngốc này chắc muốn làm anh hùng. Sếp yên tâm em sẽ xử lý bọn họ.”

Gã được gọi là sếp nghe vậy thở phào nhẹ nhõm. Ban đầu hắn cứ tường là có cảnh sát tới tiếp viện. Nếu chỉ là một đám dân chúng bình thường thì không co gì đáng lo. Gã sếp của lũ tội phạm nói: “Cẩn thận đừng chủ quan,”

Tên tội phạm bên ngoài đáp: “Sếp yên tâm.”

Tiếng súng bên trong đồn vang lên càng mãnh liệt hơn sau cuộc hội đàm của lũ tội phạm. Tuy chỉ là một ít dân chúng nhưng bọn tội phạm vẫn muốn đẩy nhanh tiến độ bởi chúng không muốn phát sinh thêm tình huống ngoài ý muốn nào như vừa rồi.

Kenneth biết lũ tội phạm đang cố gắng đẩy nhanh tốc độ bởi chúng biết cảnh sát đã có tiếp viện.