“Cha con có thể nhận món quà này từ Tony sao?”
“Tất nhiên là con có thể nhận nó từ Tony rồi.” Ryan nói.
Nghe vậy Young rất vui nhìn Tony nói: “Tony hai chú chó này cậu nuôi chúng từ bé sao?”
Tony nói: “Không mình nhận nuôi chúng ở trung tâm cứu trợ động vật.”
Young nói: “Nếu vậy thì chúng sẽ không khó chịu khi phải xa cậu.”
Tony nói: “Cậu có thể yên tâm.”
“Nhưng hai chú chó đều đáng yêu mình thật sự không biết phải chọn thế nào. Tony hay cậu giúp mình quyết định được không?” Young nhìn hai chú cho khong biết lên chọn ai bỏ ai. Cô đành phải hướng Tony hỏi ý kiến.
Tony nhìn Young khong biết phải lựa chọn thế nào nói: “Nếu cậu đều thích chúng thì cậu có thể chọn cả hai mà Young. Chúng không phải những chú chó mình thích, mình nuôi chúng chỉ để tăng kinh nghiệm huấn luyện thôi.”
“Nhưng tận hai con đó? Chúng đẹp vậy giá trị hẳn không nhỏ? Mình nhận một con từ bạn là đã…” Young nói.
Tony ngắt lời Young nói: “Cậu quên là chúng được mình nhận nuôi từ trung tâm cứu trợ động vật sao? Có hai chú chó đi chạy bộ cùng thì càng an toàn hơn. Dù sao nhiều lúc tội phạm cũng có vài người chứ không phải một người như hôm nay.”
Ryan vốn định nói sẽ bỏ tiền trả cho một chú chó còn lại nhưng nghe Tony nói vậy ông không muốn phá vỡ món quà đầy ý nghĩa mà Tony tặng cho Young.
Đúng như Tony nói bọn tội phạm đôi khi có vài người, một chú cho có vẻ vẫn không đủ để bảo vệ Young. Young là món quà quý giá nhất mà ông có, Ryan sẽ không tiếc bất cứ thứ gì để Young có thể được hạnh phúc vui vẻ và an toàn.
Young cũng rất là thích hai chú chó, cô nhìn cha mình với ánh mắt dò hỏi.
“Nếu Tony đã nói vậy con cứ nhận lấy chúng đi. Dù sao cậu ý có thể huấn luyện ra rất nhiều chú chó tài giỏi như vậy.”
Young rất là vui sướng khi cha cô đồng ý, cô chạy lại ôm lấy ông và hôn lên má Ryan một cái.
“Cha đâu có tặng con, con hôn cha làm gì?” Ryan nói.
Young nói: “Không nhẽ cha muốn con hôn Tony?”
Ryan cũng không phải vừa nói: “Nếu con muốn.”
Tony chỉ biết đứng im lắng nghe.
“Không nói chuyện với cha, con đi tìm mẹ.” Young nói với Ryan.
Trước khi đi cô không quên nói cám ơn với Tony, rồi dẫn theo hai chú chó chạ vào nhà.
Tony có thể thấy mặt Young lúc này hơi đỏ, có thể thấy Young đã ngượng ngùng trước lời trêu đùa của cha cô. Tony thấy thế lại rất vui, điều đó chứng tỏ Young có cảm tình với cậu, nếu không cô sẽ không như vậy.
Nhìn Young đã rời đi Ryan nói với Tony:
“Young rất xinh đẹp phải không? Ở tuổi của cháu, ta biết mình sẽ như thế nào khi nhìn thấy Young. Nếu không phải hôm nay cháu là người đã cứu Young thì ta sẽ không để cho Young nhận món quà của cháu. Thực sự thì hai chú chó đó của cháu rất đáng giá.”
Tony biết việc mình đưa tặng Young hai chú chó có phần vội vã, không quá thích hợp. Nhưng biết làm sao được khi trái tim cậu đang loạn nhịp.
Chuyện này cũng khiến Tony cảm thấy đây là một cơ hội để cậu kiếm tiền từ những chú chó đã bị cậu thuần hóa. Chúng chỉ cần trải qua một ít huận luyện cấp tốc, liền không hề thua kém các chú chó nghiệp vụ phải chịu huấn luyện nghiêm khắc về mặt kỹ năng, trong khi về sức mạnh thì những chú chó nghiệp vụ không thể so được với chó của Tony.
Nhìn thấy vẻ bối rối của Tony, Ryan mỉn cười nói: “Dù sao cũng cám ơn cháu Tony, không chỉ vì cháu đã cứu Young mà còn vì cháu đã làm cho con bé vui vẻ như vậy.”
Ryan vỗ vai Tony rồi lại nói tiếp: “Chúng ta vào nhà thôi. Nếu không Sarah mẹ của Young, cô ý sẽ trách ta không hiếu khách. Khi để khách ở bên ngoài lâu như vậy.
Đã một tuần trôi qua kể từ ngày Tony tới nhà Young dùng cơm.
Sau ngày đó Tony và Young thường xuyên trò chuyện và gặp gỡ nhau.
Như thường lệ Young từ rất sớm chạy bộ trong công viên. Cô được hộ tống bởi hai vị vệ sĩ bốn chân Alaska là Benji và Buster.
Benji là tên của chú chó Alaska lông đen trắng, còn Buster là tên của chú chó Alaska lông xám trắng, đây là hai cái tên Young mới đặt cho chúng.
Hai chú chó vừa chạy vừa lô đùa nhưng chúng không quên nhiệm vụ của mình. Chúng thường xuyên quan sát hoàn cảnh xung quanh xem có nguy hiểm nào đe dọa tới Young hay không. Nếu không phải một người tinh ý sẽ không phát hiện ra được sự thông minh này của chúng.
Bất ngờ hai chú chó sủa lên rồi xông về phía một gốc cây. Young thấy hai con chó của mình đột nhiên chạy khỏi con đường chạy bộ quen thuộc biến mất sau gốc cây, cô có phần lo lắng cho hai chú chó chạy lại.
Khi chạy qua gốc cây, một bàn tay bất ngờ từ phía sau gốc cây xuất hiện tóm lấy Young, kéo cô đi.
“Ưm… ưm…”
Đôi môi Young bị khóa lại bởi một cặp môi mạnh mẽ. Cô không thể dẫy dụa thoát ra được bởi đang nằm gọn trong lòng của một chàng trai.
Khi chàng trai đã thỏa mãn với đôi môi ngọt ngào ấm áp của Young, cậu ta mới buông tha cho cô.
“Tony anh lại hù em.” Young lấy lại được tự do không sợ hãi nhìn chàng trai nói.