Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 95: Sở Ngự Bắc, ta bị khi dễ (5)




Editor: May

Cùng lúc đó, Sở Ngự Bắc đã trở lại phủ tổng thống, hội nghị đang tiến hành đến nóng như lửa.

“Tôi đồng ý Tây Bộ xây dựng lại, nhưng không chủ trương tận sức phát triển kinh tế, trọng tâm kinh tế của quốc gia chúng ta luôn luôn đặt ở đông nam bộ, trải qua thiên tai lần này, vừa lúc rút công nghiệp Tây Bắc xuống thứ ba.”

“Lời này của Lục bộ trưởng sai rồi, chú ý phát triển cân bằng, thị trường đông nam bộ đã phi thường thành thục, dộ bão hòa cũng rất rõ ràng cách nhìn, tôi ngược lại cảm thấy một ít công nghiệp nặng vừa lúc chuyển dời đến bên Tây Bắc đi.”

“Hai vị nói đều có đạo lý, nhưng hiện tại quốc gia của chúng ta ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, tôi cảm thấy có thể lấy cân bằng từ trong đó, công nghiệp nhẹ giữ lại, công nghiệp nặng dời đi……”

“Lời nói của Trương nghị viên thật là……”

……

Sở Ngự Bắc ngồi ở trên chủ vị, ngón trỏ chống huyệt Thái Dương, mặt không biểu tình lạnh lùng nghe thảo luận của bọn họ, một bộ dáng chuyện không liên quan tới mình, không chút để ý, không hòa hợp với với bầu không khí ương ngạnh hiện trường thảo luận khí thế này.

Dung nhan tuấn mỹ điêu luyện sắc sảo của anh, ở trong một phòng giữa những lão già trên năm mươi tuổi, nhìn như thế nào cũng giống như là hạc trong bầy gà.

Tần Hãn lại ngồi nghiêm chỉnh phía sau lưng Sở Ngự Bắc, không ngừng ghi chép, nghe những luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại này, không hề có ý tranh luận mới.

Từ động tác tay chân của Sở Ngự Bắc, anh nhìn ra được, anh đã tương đối không kiên nhẫn.

Lúc này, di động thuộc về Sở Ngự Bắc anh nắm trong tay lại chấn động lên, trên màn hình biểu hiện hai chữ “Tình Không”, Tần Hãn nghĩ nghĩ, vẫn là đưa cho anh.

“Tiên sinh……”

Sở Ngự Bắc vẫn là bộ dáng hứng thú rã rời, lười biếng tiếp nhận di động, nhìn thấy tên nhảy lên trên màn hình, mắt nửa híp mới hơi nổi lên một chút ánh sáng màu sắc.

“Hội nghị tạm dừng mười phút!” Sở Ngự Bắc nhàn nhạt rơi xuống một câu như thế, liền một tay cắm túi quần, cũng không quay đầu lại đi ra phòng họp

Không khí nhiệt liệt thảo luận bị đánh gãy, một phòng lão thần tử rất là ngoài ý muốn, mắt anh nhìn mắt tôi, trượng nhị sờ không được đầu. (không hiểu rõ tình hình)

“Tần bí thư, phó tổng thống đây là ý tứ gì?”

“Phó tổng thống tiên sinh có chút chuyện rất quan trọng cần xử lý, mọi người trước nghỉ ngơi đi.” Tần Hãn có chút hối hận đưa điện thoại cho Sở Ngự Bắc.

Tuy rằng Sở Ngự Bắc treo chính là đầu giáo phó tổng thống, nhưng lão tổng thống đã tiến vào trạng thái nửa về hưu, sự vụ lớn nhỏ đều giao cho anh xử lý, đặc biệt là gần đây, lão nhân gia ông hoàn toàn đều không xuất hiện ở phủ tổng thống.