Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 228: Nghẹn




Editor: May

Sở Ngự Bắc nắm tay để ở bên môi, ho nhẹ vài tiếng.

Tình Không ngoái đầu nhìn lại, phát hiện trên khuôn mặt tuấn tú hàng năm không có biểu tình gì của phó tổng thống đại nhân, lại có thể xuất hiện đỏ ửng khả nghi nhàn nhạt.

Vẻ mặt Tình Không như bị sét đánh.

Phó tổng thống đại nhân vì sao lại đỏ mặt chứ?

Đây là nghẹn đi?

Tình Không nghĩ trăm lần cũng không ra, đành phải thôi, tiếp tục vùi đầu ăn cháo của cô.

Nửa ngày sau, Sở Ngự Bắc lại khôi phục biểu tình sống không còn gì luyến tiếc kia, dùng sức cắn phần sandwich mỗi ngày đều lặp lại của anh.

Lúc uống cà phê, thìa va chạm phát ra tiếng vang không nhỏ.

Từ nhỏ Sở Ngự Bắc đã chịu qua huấn luyện lễ nghi bàn ăn nghiêm khắc, tình huống giống như vậy gần như chưa từng phát sinh qua.

Cuối cùng Tình Không cảm thấy có chút không thích hợp, “Anh có chuyện muốn nói sao?”

Con ngươi thâm thúy của Sở Ngự Bắc nhàn nhạt mà liếc cô một cái, môi mỏng gợn sóng bất kinh khẽ mở, “Ăn cháo của em đi.”

Thật ra nội tâm anh đang quay cuồng, thím Lý nói rõ ràng như thế, cô cũng không tỏ vẻ gì, nguyên nhân chỉ có một,  bật lửa kia cũng không phải mua cho anh.

Chỉ là, cô sẽ mua cho ai?

Lộ Viễn Kiều sao?

Anh lại nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, tốt nhất là mua cho Lộ Viễn Kiều, nếu không……

Lại qua nửa ngày, Tình Không đột nhiên mở miệng, “Đúng rồi, ngày hôm qua dùng thẻ của anh đổi một món quà.”

Tâm vừa mới chìm xuống của Sở Ngự Bắc lại nâng lên, “Đổi?”

Tình Không gật gật đầu, quai hàm phình phình, như là sóc con đáng yêu, thẳng đến nuốt xuống toàn bộ đồ ăn trong miệng, mới nói, “Nhân viên thu ngân cửa hàng kia nói không cần tiền.”

Tình Không còn muốn nói cái gì đó, giọng nói Tần Hãn lại vang lên ở ngoài cửa, “Tình Không tiểu thư, xe đã chuẩn bị tốt.”