Mặc dù không biết có thể dọa cô sợ hay không, nhưng, vì thân thể cô, anh phải làm như vậy.
"Á Hạo, em... em biết khổ cho lòng anh. Nhưng, em cảm thấy em lãng phí mỗi một giây, cũng có thể đang lãng phí sinh mạng anh ấy, em không dám lãng phí, em cũng không muốn lãng phí. Anh ấy là ông xã của em, anh xảy ra chuyện, em không thể ngồi yên." nước mắt An Chỉ Manh nhỏ xuống.
Không biết tại sao, mỗi một lần ở trước mặt Bùi Á Hạo, mình đặc biệt yếu ớt, cũng dễ dàng rơi lệ như vậy.
Có lẽ bởi vì bản thân mình đối với Bùi Á Hạo là một loại lệ thuộc vào ****.
Bùi Á Hạo rốt cục vẫn phải quyết định đi quản cái cô gái quật cường này, người này thật sự là quá kiên cường, kiên cường để cho người vì cô lo lắng. Ký giả bên cạnh lập tức chụp toàn bộ giờ khắc này.
Ký giả thấy cô gian khổ như vậy, rất muốn hỏi cô, vì cái gì, nhất định phải như vậy, "Thiếu phu nhân, An tiểu thư."
Ký giả từ trong miệng Bùi Á Hạo đã biết tên họ An Chỉ Manh, chạy đuổi theo cô. An Chỉ Manh biết, mình coi như là tránh, cũng không tránh khỏi lần phỏng vấn này.
"Anh khỏe." Đối mặt phỏng vấn, An Chỉ Manh không có bất kỳ tâm tình gì.
Nhưng, cô là bà xã Cận Tư Hàn, muốn thay anh bảo vệ tốt quốc gia này.
"An tiểu thư, xin hỏi ngài thật sự là bà xã Tổng thống Cận Tư Hàn sao?" Ký giả thấy một thiếu nữ lôi thôi như vậy, có chút không dám tin tưởng cô là cô gái, mà là một bà bác.
" Ừ. Tôi là bà xã Cận Tư Hàn. Có lẽ các người thấy tôi, là một người lôi thôi lếch thếch, nhưng là, tôi chính là tôi, tôi là một người vô cùng không thích những thứ làm bộ kia. Tôi vì ông xã mình, mà tới nơi này cứu viện, chẳng lẽ tôi làm sai sao?"
"Tôi chỉ là một bà xã thông thường, ở nhà bên ngoài, tôi hy vọng có thể chiếu cố được trong ngoài. Nhưng mà ông xã tôi, anh là Tổng thống nước R, vì cả quốc gia bận bịu, hôm nay anh bị kẹt ở dưới đống đất này, tôi chỉ hy vọng có thể cứu anh ra, như vậy tôi chết cũng nguyện ý." An Chỉ Manh nhắm mắt, hít thở sâu, sau đó thoải mái nói.
Ký giả nghe đến chỗ này, nội tâm có chút kích động. Cô bé này lại sẽ nói ra lời nói cùng tuổi tác cô không giống, để cho bọn họ hoàn toàn cảm động.
"Không, ngài làm, chúng tôi ủng hộ ngài." lời ký giả đột nhiên bùng nổ, để cho phía sau một đám người đều vỗ tay cho An Chỉ Manh.
Mà mấy ngày nay, có thể bởi vì đây là động đất, lại có lẽ bởi vì đây là sự kiện cứu Tổng thống, để cho mọi người để nặng ở trong lòng; hơn nữa những ký giả này, chuyên viên quay phim, cũng là ngựa không ngừng vó, đêm không về ở chỗ này quay chụp.
Ban đầu bọn họ không tin, một thân thể gầy yếu như vậy, lại sẽ là phu nhân Tổng thống nổi tiếng, hơn nữa còn tới cứu Tổng thống. Bởi vì rất nhiều phu nhân, chỉ muốn chú ý mình có qua tốt hay không, tất cả đều dễ làm như vậy.
Mà những ngày qua, An Chỉ Manh hiền lành, chính trực, nguyện ý vì Tổng thống hy sinh, cảm động mọi người chung quanh. Vốn là người bất vi sở động, đều bị hành động cô làm cho cảm động.
Mà cô, nói mỗi một câu nói, mỗi một ánh mắt, mỗi một cái động tác cũng xuyên qua video truyền trực tiếp truyền ra ngoài.
Nhân dân các nước thấy cô gái kiên cường này, vì cô cầu nguyện, vì cô chúc phúc, thậm chí, có người thật xa chạy tới, buông tha công việc trên tay, trợ giúp cô cùng tìm Tổng thống.
Ban đầu, có người ghét cô. Nói cô làm bộ, làm như vậy, chỉ là vì Tổng thống cười một tiếng: lại có người truyền.