Xe chậm rãi di chuyển, đèn nê ông ngoài cửa sổ xe chiếu tất cả thành thị mỹ lệ yêu kiều.
Xe ngừng lại bên cạnh một tòa khách sạn cao cấp năm sao, bãi đỗ xe sớm đã đậu đầy các loại xe số lượng giới hạn sang trọng.
Bùi Á Hạo mở cửa xe, thân sĩ đỡ tay của cô, khẽ nói ở bên tai cô."Đến hội trường, vạn sự có anh, không cần khẩn trương."
"Ừm!" Trước mắt đội hình xa hoa, để cho cô có chút khiếp đảm.
ký giả như ong vỡ tổ nghênh đón."Bùi soái ca, xin hỏi cô gái theo bên ngài có quan hệ như thế nào?"
"Bùi soái ca, ngài có thể trả lời vấn đề của chúng tôi không?"
"Xin hỏi người bên cạnh ngài là An Chỉ Manh sao?"
An Chỉ Manh nhìn ký giả như ong vỡ tổ, nhích lại gần anh.
Bùi Á Hạo ôn hòa cười cười với cô, giọng thanh lãnh."nữ sĩ Mỹ Lệ bên cạnh tôi, đúng là An Chỉ Manh, cô ta là em họ của tôi!" cặp mắt đào hoa tà mị, hiện ra cưng chiều ấm áp.
"Thật chỉ là em họ sao? Ngài xuất đạo nhiều năm như vậy, chưa từng nghe nói ngài có em họ, xin hỏi ngài có thể giải thích cùng chúng tôi không?" Ký giả hỏi không buông tha.
"Không có ý tứ, tiệc rượu đã bắt đầu, có vấn đề gì, các người theo người đại diện của tôi nói đi!" Bùi Á Hạo nở nụ cười chiêu bài, kéo tay của cô đi vào bên trong!
Ký giả thất vọng nhìn bóng lưng anh rời đi, ánh mắt nhìn người đại diện ở một bên.
Người đại diện là người phụ nữ có vẻ thấp bé, dáng dấp rất phổ thông.
"Xin hỏi, Bùi soái ca nói đều là thật sao?"
Đối mặt vấn đề của ký giả, nụ cười cô vừa vặn chỉ có vẻ bề ngoài nói: "Tôi không biết Bùi soái ca có em họ gì, nhưng Bùi soái ca đối với cô rất tốt! Mời mọi người đừng đoán lung tung."
Cô, để ký giả tinh minh ngửi được cơ hội đầu đề trong nháy mắt.
Vấn đề càng là một cái bén nhọn hơn so với một cái.
Bùi Á Hạo kéo tay An Chỉ Manh tiến vào hội trường, lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Bùi đại minh tinh nổi danh khắp trong ngoài, từ trước tới giờ không mang theo bạn nhảy có mặt ở bất kỳ tiệc rượu nào, bên người chỉ có người đại diện.
Hôm nay, thế mà mang theo bạn gái, bạn gái này lại quen mắt như vậy.
Giống như tổng thống phu nhân gần đây huyên náo xôn xao sao?
Từng người bưng ly rượu, ôm tâm tình xem náo nhiệt tới chào hỏi.
"Đây không phải là Bùi đại minh tinh sao! Hôm nay phá lệ mang bạn gái tới, làm sao không giới thiệu với chúng tôi!"
"Đúng! còn sợ tôi đoạt bạn gái anh thật sao!" Hai người kẻ xướng người hoạ, để cho An Chỉ Manh càng thêm xấu hổ.
Từng ánh mắt tìm hiểu, phá lệ chói mắt.
Bùi Á Hạo vỗ tay của cô, chuyện trò vui vẻ."Các người cũng đừng đùa em họ này của tôi, các người cũng đừng hiểu sai!"
"A! Em họ! làm sao tôi chưa nghe nói qua!" Lý tổng rất hiển nhiên không có ý định dễ dàng buông tha anh như vậy.
Ánh mắt mọi người đột nhiên toàn bộ chuyển tới cửa khách sạn, Nhìn thấy một người đàn ông phong thần tuấn lãng yêu nghiệt, bên cạnh đi theo một người phụ nữ đẹp đến mức rất hoang đường.
vẻ đẹp của cô, để cho tất cả phụ nữ đều cảm thấy tự mình hổ thẹn, đẹp đến mức cao quý, ưu nhã.
Hai người cùng một chỗ, tương xứng như vậy!
Mọi người đem ánh mắt nhìn về phía An Chỉ Manh ở một bên lần nữa, trong mắt có trò vui để xem.
An Chỉ Manh Nhìn thấy hai người đồng thời vào trận, tương xứng để cho cô cảm giác chướng mắt.
Kéo tay của anh, đi lên phía trước, không nhìn hai người sau lưng.
Cận Tư Hàn vừa vào trận, mắt đen liếc nhìn toàn trường, trông thấy một thân ảnh màu hồng, lông mi không vui nhíu lại.
cất bước đi đến cô, cảm giác được cánh tay bị người giữ chặt.
Mắt đen lạnh lùng nhìn chằm chằm cánh tay trắng nõn trên cánh tay."An Nhã, em vi phạm rồi."