Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng Yêu

Chương 210: Lén đi chơi




"Trời ạ! Cô rốt cuộc có phải con gái hay không thế hả?! Không biết trang điểm, rồi còn muốn vào showbiz, đến chịu cô." Tay vươn ra cầm lấy đồ makeup, trực tiếp trang điểm cho cô.

Nửa giờ sau, một người giống lại không giống cô xuất hiện trong gương.

Ngũ quan bình thường, tóc đen cũng đổi thành màu nâu, da thịt trắng nõn cháy nắng đôu chút.

"Được rồi, đi thôi!"

"Đi đâu a!"

"Đến nơi cô sẽ biết." Thu dọn mọi thứ xong xuôi, anh bắt đầu khởi động xe.

Không khí bên trong xe thật khiến ngioiwf ta xấu hổ.

Nếu để người kia biết cô đi ra ngoài một mình với anh, khẳng định người ấy sẽ rất tức giận.

"Cái kia! Tôi có thể gọi bạn đi chung chứ? Chúng tôi đã lâu không gặp mặt."

Bùi Á Hạo hiểu ý cười cười."Cô sợ tổng thống nhà cô ghen à?! Nếu cô không tự nhiên, vậy cứ gọi đi! Tôi không sao cả."

"Ha ha... Cám ơn anh!" Rất nhanh liền gọi đi cho Nhu Nhu và Huyên Huyên, kết quả Huyên Huyên không rảnh, chỉ có Nhu Nhu đồng ý đi. "Cái kia... "

"Cô gọi tôi là Á Hạo đi!"

"A! Vẫn nên gọi là Bùi Á Hạo thì hơn! Đợi lát nữa quẹo tới chỗ đó thì dừng lại, đón Nhu Nhu. Cậu ấy nói đang ở gần đây."

"Được thôi!"

Xe quẹo một cái, quả nhiên thấy Nhu Nhu đang đứng ngã tư đường.

An Chỉ Manh vẫy tay với cô, Nhu Nhu lập tức tiến tới.

"Manh Manh, tổng thống nhà cậu cho cậu ra ngoài à? "

"Không!" Nhắc tới anh, cô tới giờ vẫn có chút lo lắng?

Nhu Nhu ném túi qua một bên, thân mật ôm lấy cô."Không thả cậu ra ngoài mà cậu dám trốn ra, lá gan cũng không nhỏ. Chị đây thích. Vậy định đi đâu chơi? "

"Ha ha..." An Chỉ Manh ngoài cười nhưng trong không cười nhìn cô.

Xe chạy nửa giờ, cuối cùng dừng lại trước một nơi náo nhiệt.

Bùi Á Hạo đi đỗ xe, ga lăng mở xe giúp hai cô. "Hai vị nữ sĩ, mời!"

Hai người đứng trước cửa vào, không dám tin.

"Anh xác định là dẫn chúng tôi tới đây?" Trong mắt cô, anh chính là một đại minh tinh, không nghĩ tới sẽ ăn quán ăn ven đường đâu!

Bùi Á Hạo chẳng quan tâm đi phía trước, đi hòa vào đám người, ngoại trừ đẹp trai hơn mọi người thì không có gì khác lạ.

"Đừng nghĩ nơi này là nơi bán hàng rong, đồ ăn ở đây ngon lắm đó. Đây chính là phố ẩm thực lớn nhất nước R. Hai vị mỹ nữ, muốn ăn gì, cứ gọi tùy ý!"

An Chỉ Manh và Nhu Nhu nhìn nhau cười, nơi này cũng là nơi ba bọn cô yêu thích.

Nhu nhu lập tức mở nhạc."Đại Minh tinh, vậy tam tuyệt của nơi này chứ? "

"Đương nhiên là biết! Đi, tôi đưa hai người đi ăn tam tuyệt!" Bùi Á Hạo một thân quàna áo xanh lam, hòa vào đám người nhốn nháo phía trước dẫn đường.

Xuyên qua dòng người, liền thấy một quán nhỏ ven đường.

Bên ngoài một hàng dài người đang xếp hàng đợi, hai người vốn nghĩ anh sẽ chen ngang, hoặc dùng danh nghĩa ngôi sao của mình để lấy đồ.

Không nghĩ tới anh lại ngoan ngoãn xếp hàng cùng các cô, đợi tới lân mình!

Nhu nhu lấy huých nhẹ tay anh."Đại Minh tinh, anh cần xếp hàng nữa sao?! Dùng gương mặt của anh là có thể lấy đồ dễ dàng rồi."

"Cô cung gọi tôi là á Hạo như Manh Manh đi!" Nhìn hàng người phía trước, anh vui vẻ đứng theo hàng lối."Kỳ thật, tôi thích cuộc sống như vậy vô cùng. "

Nhu Nhu tâm lí nhanh chóng nhìn ra chút đau thương nơi khóe mắt anh, tâm liền nhói lên một chút.

Hóa ra, anh cũng chỉ là người bình thường như mình mà thôi