An Chỉ Manh hiếu kì mở ra.
Không thể không nói sự thông minh của người này quả nhiên là không thể chê, mọi thứ đều hoàn mỹ khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Cô vốn cho rằng Kha Trạch Vũ 8 tuổi đã lên đại học kia là thiên tài của thiên tài rồi
Không nghĩ tới người ta vừa mới biết đi đã bị cha mẹ nhẫn tâm cho đi học Taekwondo, vừa biết nói chuyện đã bị cha mẹ cho đi học phát triển toàn diện.
Từ nhỏ tới lớn không hề được rảnh rỗi chút nào. 7 tuổi đạt đai đen taekwondo, 7 tuổi trúng tuyển đại học.
Tất cả thành tích trong hồ sơ của anh đều đạt đến bậc thiên tài của thiên tài.
Những kĩ năng phòng thân anh cũng đã học hết, tất cả các lĩnh vực đều trải nghiệm qua.
Năm anh 15 tuổi, đã học xong khoa tiến sĩ, có thể chỉ huy độ thị vệ chiến đấu, điều tra phản trinh sát, tránh né, kĩ năng đánh nhau tay đôi, bắn súng đều thành thục.
Trong ba năm này, anh bên cạnh tổng thống tiền nhiệm học cách quản lí một quốc gia, còn có quản lí tập đoàn Cận thị của gia đình.
Mười tám tuổi, tổng thống tiền nhiệm thoái vị, anh lên ngôi. Trong mười năm, anh giữ cho nước R phồn vinh hưng thịnh.
Trong mắt người khác, đây có lẽ là quá trình huy hoàng, để cho người ta hâm mộ.
Nhưng cô lại cảm thấy có chút đau lòng. Toàn bộ thời gian của anh đều dành cho nước R và tập đoàn.
Căn bản không có tự do, không có suy nghĩ của mình, cũng càng không thể tùy ý làm mọi thứ.
Lật đến phần sản nghiệp của tập đoàn Cận thị, phần này có 3 bản lớn.
Tùy ý lật lật, cô liền kinh ngạc đến trợn mắt há miệng. Xem đến phần sau đã biến thành tim đập rộn lên, lật tiếp nữa, thật không còn từ gì có thể diễn tả cảm xúc rồi.
Đây quả thực là quá giàu có, sản nghiệp này trải rộng toàn cầu rồi. Tại mỗi quốc gia đều chiếm phân lượng không nhỏ
Truyền thống này như đã có hơn ngàn năm vậy, ngàn năm trước tổ tiên của Cận thị đã sáng suốt dọn sẵn đường lui cho con cháu.
Cho nên mỗi thế hệ của Cận thị sau này đều thông minh tuyệt đỉnh, nhiều đời tích luỹ mà nên! Vậy đơn giản là không cho bất luận kẻ nào vượt qua mình.
Sau cùng, cô trực tiếp gập tư liệu lại, không muốn để mình bị bệnh tim phát tác.
Cô cũng nghĩ không ra, nhiều sản nghiệp như vậy, tổ tiên Cận thị sao không chia nhiều phần cho con cháu.
Tùy ý lật ra tư liệu về Cận thị, cảm thấy mình thật kiên cường khi quyết định xem tiếp.
Kết quả, mở ra xem, vẫn khiến cô tim đập chân run.
Mỗi tòa thành bảo còm kèm theo hình và giá cả.
Nhìn qua, thấy rõ tóa thành qua các thời đều được cải tiến hơn trước.
Đây có lẽ là do vợ của tổng thống các đời trước tu sửa.
Mà phong cách nhất trí, hẳn là bọn họ không thể ở lại tòa thành, để tổng thống cải tạo lại.
Đang đọc tư liệu thì người giao hàng tới, nhìn trang bị bên trong, có chút kích động.
Nhìn đồng hồ vừa hay đã tám giờ, đúng giờ anh về nhà ăn cơm tối.
Cô nhanh chóng đem đồ thu don xong xuôi rồi đứng lên, đi xuống lầu, cùng lúc anh về nhà.
An Chỉ Manh vội vàng đi lên phía trước cầm cặp công văn cho anh "Ônh xã anh về rồi! Đói bụng không!"
Cận Tư Hàn mắt nhìn cô gái có hành động không bình thường, không biết cô lại định bày ra trò quỷ gì nữa đây
Mỗi lần, chỉ cần cô có ý nghĩ xấu xa nào đó, cô đều trở nên cực kì thân thiện với mình.
Bị ánh mắt ý vị thâm trường nhìn chăm chú, cô vội vàng dời ánh mắt.
"Lại đây nào, đây là rau xanh anh thích ăn nhất. "