Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 301: Chương 300






Người đàn ông kia lại càng quá quắt hơn: “Vừa rồi tôi nghe thấy cô gọi điện thoại kêu Tổng giám đốc Trần, đó là người tình của có đúng không?
Tổng giám đốc Trần kia bao nhiêu tuổi rồi, đã qua năm mươi chưa?”.

Anh ta cười thô tục, đánh giá Lạc Hiếu Nhã từ đầu đến cuối: “Loại phụ nữ giống như cô tôi đã thấy nhiều rồi, chân dài, có thể khiến đàn ông mua nhà mua xe cho, không biết xấu hổ.

Nếu như là con gái tôi, nó dám thế này, tôi sẽ đánh gãy chân nó”.

“Anh ngậm miệng lại cho tôi”
Lạc Hiếu Nhã thấy anh ta càng nói càng khó nghe: “Vu khống bôi nhọ là phạm pháp đấy.

Tôi không ngại khi cảnh sát đến đây sẽ xử lý cùng với chuyện ăn vạ của anh đâu”
Người đàn ông thấy thái độ của cô cứng như vậy, lúc này mới im lặng, nhưng trong miệng vẫn còn lẩm bẩm: “Có bản lĩnh làm loại chuyện này, còn không cho người ta nói”.


Đúng lúc ông cụ đi đến, nghe thấy người đàn ông này nói như vậy, cũng vô cùng tức giận, khuôn mặt vốn dĩ đã nghiêm khắc, lúc này lại càng uy nghiêm hơn.

“Thằng nhóc kia, nói chuyện thì phải có chứng cứ, cậu và con gái người ta không quen biết, dựa vào cái gì mà lại dùng lời lẽ độc ác để suy đoán về người ta như vậy?
Nhân phẩm của cậu không được rồi”
Người đàn ông kia bị ông cụ giáo huấn, không kiên nhẫn ngẩng đầu, mắng: “Ông già nhà ông nói lung tung cái gì.

Cút đi, đừng lo chuyện bao đồng.

Nhân lúc còn sống thì đi dạy dỗ con cháu mình đi, đừng có tham gia náo nhiệt nữa.”
Tài xe nghe thấy những lời này, nắm chặt tay, thật sự muốn đấm cho anh ta một đấm.

Danh tiếng của ông chủ nhà mình, có bao nhiêu người kính trọng, vậy mà lại bị thằng nhóc này mắng.

Nhưng nghĩ đến lời ông cụ nói, phải giả vờ không quen biết, lúc này tài xe mới kiềm chế sự tức giận, không ra tay, chỉ chán ghét nhìn người này.

Ông cụ bị người đàn ông này mắng, cũng không tức giận, chỉ cười nói với người bên cạnh: “Mọi người đều nhìn thấy rồi chứ, người này nói lời ác ngôn với người già như vậy, xem ra chính là một người không có tố chất.

Mọi người thật sự tin cậu ta bị con gái nhà người ta đâm vào sao?
“Chúng tôi không nhìn thấy, nhưng bà chủ bán hoa quả bên cạnh nói đã nhìn thấy.”
Người đứng xung quanh theo dõi chuyện này nói với ông cụ.

Ông cụ quay đầu nhìn, ánh mắt sắc bén: “Cô thật sự nhìn thấy cô gái này lái xe đâm người sao?”

Bà chủ đối diện với ánh mắt của ông cụ, không biết tại sao, không dám nói một câu.

Chỉ cúi đầu, phun nước lên hoa quả trên quầy hàng.

Ông cụ quay đầu lại, khóe miệng nở nụ cười ôn hoa, từ từ nói: “Đợi lát nữa cảnh sát đến, tôi phải kiến nghị bọn họ điều tra quan hệ của người đàn ông này với bà chủ”.

Ông cụ chỉ nhẹ nhàng nói một câu, người đứng xem bên cạnh bị nhắc tỉnh, cũng bắt đầu nghi ngờ nhìn người đàn ông này, lại nhìn bà chủ.

“Có phải hai người có quen biết không?”
“Tôi cảm thấy hình như vậy, nếu không ở đây có nhiều quầy bán như vậy, còn gần hơn, tại sao người đàn ông này lại chỉ vào bà chủ chứ?”
“Bà chủ này tôi nghe nói hình như là góa phụ, không phải bọn họ…”
Giọng nói nghị luận của người bên cạnh truyền vào trong tài người đàn ông, anh ta xấu hổ hóa giận, dùng một chân còn lại đạp về phía ông cụ.

Lạc Hiếu Nhã vội vàng lao qua, bảo vệ ông cụ phía sau, chỉ vào người đàn ông tức giận nói: “Anh xấu hổ hóa giận, muốn đánh người đúng không?”
Người đàn ông trừng Lạc Hiếu Nhã một cái, nói: “Ông ta vu khống tôi, tôi không quen bà chủ.


Tôi thấy cô bảo vệ ông già này như vậy, sao vậy, ông ta chính là Tổng giám đốc Trần mà cô gọi đúng không? Tôi nghi ngờ hai người mới là người tình của nhau đấy.”
Lạc Hiếu Nhã cạn lời nhìn người đàn ông giống như chó điên cắn người, không muốn quan tâm đến lý luận này của anh ta, quay đầu dịu dàng nhìn ông cụ: “Ông à, ông rời khỏi chỗ này trước đi, lát nữa cảnh sát đến rồi, chuyện này để cháu xử lý.

Nhỡ đâu người này muốn trả thù ông, vậy thì sẽ không tốt đâu”.

“Không sao, cậu ta không dám”
Ông cụ cười ha ha nhìn Lạc Hiếu Nhã, nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn dịu dàng của cô, càng nhìn càng hài lòng: “Cô bé, cháu bao nhiều tuổi rồi, có bạn trai chưa? Cháu của ông đặc biệt ưu tú, lại vừa cao vừa đẹp trai, có xe có nhà, còn yêu thương vợ, cháu có suy nghĩ đi lĩnh chứng với nó không?”
Lạc Hiếu Nhã ngẩn ra, dở khóc dở cười nhìn ông cụ.

Cô không ngờ lúc này ông cụ còn giới thiệu đối tượng cho cô, vội vàng nói: “Ông ơi, cháu có bạn trai rồi, tình cảm của bọn cháu rất ổn định.”
Ông cụ cười lạnh một tiếng: “Ông vừa hỏi rồi, cháu ở đây bị tên ăn vạ này kéo lại một thời gian dài rồi mà bạn trai cháu vẫn chưa đến, ông thấy cháu vẫn nên vứt cậu ta đi, quen với cháu của ông đi”.