Hoắc Tùng Quân liếc qua rồi thản nhiên nói: “Tôi không có cái gì để giải thích”
Tổng giám đốc An nghe thấy câu này thì tức giận đến râu ria cũng muốn dựng hết lên: “Rõ ràng nhà họ An chúng tôi và nhà họ Châu đã sắp hợp tác, đột nhiên nhà họ Hoắc lại chen chân vào ngáng đường là sao.
Vì dự án này mà công ty của chúng tôi đã chuẩn bị hết nửa năm, tiêu tốn nhiều sức người vừa sức của như vậy, nhưng vì nhà họ Hoắc đột nhiên chặn đường, cậu có biết cậu làm cho chúng tôi tổn thất bao nhiêu không hå!”
“Lời nói này của ngài không đúng rồi” Hoắc Tùng Quân cắt lời của ông ta, ánh mắt lạnh lùng, tràn ngập sự đè ép: “Sáng nay nhà họ Châu mới chính thức xác định đối tượng hợp tác trong dự án này, trước lúc đó cũng không có cái gì cho thấy không phải là nhà họ An thì không được, nếu như ngài có vấn đề gì thì có thể đi tìm nhà họ Châu, tìm nhà họ Hoắc làm cái gì chứ!”.
.
Đọc truyện hay, truy cập ngay — TRUмtгцу en. —
“Hoắc Tùng Quân!” Đột nhiên tổng giám đốc An cất cao giọng: “Người trong nghề không có ai không biết từ nửa năm trước công ty của chúng tôi đã bắt đầu chuẩn bị rồi, chỉ cần nhà họ Hoắc không nhúng tay vào thì tất cả đều như nước chảy thành sông.
Rõ ràng lúc trước nhà họ Hoắc vốn không có chút hứng thú nào với dự án như thế này, cậu làm như vậy chính là nhằm vào nhà họ An chúng tôi rồi”.
Hoắc Tùng Quân nở nụ cười, giang hai tay ra, không hề phủ nhận: “Nếu như ngài cho là như vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác! Nhưng mà có chuyện tôi muốn hỏi tổng giám đốc An”.
Lúc anh nói, ánh mắt sắc bén nhìn sang: “Mấy ngày nay, đột nhiên An thị gợi ý với nhiều công ty như vậy, liên kết lại đóng băng Lạc Hiểu Nhã, sử dụng tác phẩm lớn như vậy để đối phó với một người phụ nữ không cảm.
thấy quá hèn hạ hay sao?”
Lời này vừa được nói ra thì tổng giám đốc An đột nhiên hiểu rõ, đây là Hoắc Tùng Quân đang bất bình thay cho Lạc Hiểu Nhã.
Ông ta hừ lạnh một tiếng: “Nếu như cô ta có năng lực, thật sự khiến cho công ty nổi lên lòng quý trọng người tài thì nhà họ An chúng tôi tạo áp lực có đáng là gì đâu”
Hoắc Tùng Quân bị chọc cho giận quá hóa cười, ánh mắt của anh lạnh như băng: “Đúng vậy đó, nếu như nhà họ An có năng lực thì nhà họ Hoắc chỉ ngáng chân một cái có liên quan gì đâu, sở dĩ nhà họ Châu chọn nhà họ Hoắc chưa chuẩn bị gì cả mà cũng không chọn nhà họ An đã chuẩn bị đầy đủ hết của các người, tôi thấy chắc là do nhà họ An không thể khiến cho người ta yên tâm đó”.
“Cậu!” Bị Hoắc Tùng Quân đáp trả lại một cú khiến cho tổng giám đốc An lập tức cứng họng.
Ông ta trừng Hoắc Tùng Quân cả buổi, cuối cùng chịu thua, nếu như chuyện dự án này không giải quyết được thì không khác gì tai họa ngập đầu giáng xuống nhà họ An.
“Tùng Quân, không nói gạt cậu, tất cả đều là chủ ý của Bích Hà.
Cậu đã ly hôn với Lạc Hiểu Nhã kia rồi mà còn che chở cho cô ta ở khắp nơi, Bích Hà có tức giận cũng là chuyện bình thường, sử dụng chút thủ đoạn cũng là chuyện rất bình thường, cậu tức giận như vậy làm cái gì chứ?”
Hoắc Tùng Quân liếc ông ta một cái rồi đứng dậy: “Vậy thì nhà họ Hoắc ngáng chân một cái cũng là cạnh tranh bình thường trong thương mại mà thôi, ngài tức giận như vậy làm cái gì chứ?
Tổng giám đốc An lại bị chọc tức: “Hoắc Tùng Quân, cậu đối với nhà họ An như vậy tôi thấy xem ra là cậu không muốn tiến hành hôn ước nữa rồi”.
Cuối cùng lời này cũng nói đúng vào điểm quan trọng, đột nhiên Hoắc Tùng Quân nở nụ cười, từ trên cao nhìn xuống ông ta.
“Tổng giám đốc An, ngài nói đúng rồi, đúng là tôi muốn giải trừ hôn ước với An Bích Hà, con gái của ngài, tôi không có phúc mà hưởng”
Hoắc Tùng Quân nói câu này ra khiến cho bố An trực tiếp ngây ngẩn cả người, sắc mặt đỏ lên.
Ông ta không ngờ đến mình thuận miệng uy hiếp một câu thôi mà Hoắc Tùng Quân lại nói như vậy.
“Hoắc Tùng Quân, cậu có ý gì!” Vẻ mặt của ông ta u ám, căm tức mà nhìn Hoắc Tùng Quân.
Hoắc Tùng Quân cong môi cười cười: “Tổng giám đốc An, tôi nói vẫn chưa đủ rõ ràng hay sao, tôi muốn giải trừ hôn ước với An Bích Hà”.
“Không được!” Bố An không cần suy nghĩ đã trực tiếp từ chối: “Bây giờ mọi người đều biết tin tức cậu và con gái An Bích Hà của vợ chồng tôi đã đính hôn với nhau, nếu như cậu hủy hôn thì danh dự của Bích Hà nhà chúng tôi xem như xong rồi”.
“Là giải trừ hôn ước chứ không phải hủy hôn” Hoắc Tùng Quân chỉnh sửa lại lời nói của ông ta, giọng nói lạnh nhạt: “Hơn nữa ông có thế đấy.
hết trách nhiệm lên trên người của tôi, tôi không quan tâm đến danh dự lắm”
Hơi thở của bố An nặng nề, cắn răng, con gái của ông ta vô cùng thích Hoắc Tùng Quân, nếu như thật sự hủy hôn thì tuyệt đối sẽ náo loạn khiến cho trong nhà không được sống yên ổn.
Ngoài chuyện đó ra thì nhà họ An kết thân với nhà họ Hoắc có vô số chỗ tốt đếm không hết, nếu như hủy hôn thì xem như những chỗ tốt này không thuộc về nhà họ An nữa rồi, làm sao mà ông ta có thể từ bỏ chuyện này được, nghĩ lại thôi cũng đã thấy đau lòng.
“Chuyện giải trừ hôn ước này phải do hai bên tình nguyện, Hoắc Tùng Quân, tôi trực tiếp nói cho cậu biết, bên phía tôi tuyệt đối không bao giờ đồng ý” Thái độ của bố An cứng rắn, nghĩ đến Lạc Hiểu Nhã quay về thì biểu cảm chầm chậm lại, vỗ vỗ vai của Hoắc Tùng Quân..