Tổng Tài Truy Thê : Cô Vợ Cũ Và Đứa Con Thiên Tài

Chương 127: Khương




Thích đã xảy ra chuyện, đi qua tìm cô ta



"Thật sao?" Khắc Lý Tư híp mắt muốn nhìn ra trên mặt cô có chút gì mất tự nhiên không, nhưng mà Đường Thi nói ra câu kia vô cùng bình tĩnh và mạch lạc, từ đầu đến cuối không có bất kỳ lúng túng.



Chậc chậc! Đúng là lòng của phụ nữ như kim dưới đáy biển!

truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.





Khắc Lý Tư thu lại hai cái chân của mình và lười biếng chống cằm: "Sao cô bạn thân còn lại của cậu chậm chạp như vậy? Cậu nhanh gửi địa chỉ nhà hàng này cho cậu ấy, bảo cậu ấy bây giờ có thể trang điểm xuất phát rồi!"






"Chắc là cậu ấy đang bận bịu gì rồi!" Đường Thi nghĩ tới Khương Thích là thư ký riêng của Diệp Kinh Đường, mặc kệ lúc nào, chỉ cần Diệp Kinh Đường gọi một cú điện thoại là đều phải lập tức chạy đến, cho nên chắc chắn thời gian làm việc của Khương Thích khác với người bình thường. Mặc dù hôm nay là cuối tuần, nhưng có lẽ cô ta còn đang làm việc với Diệp Kinh Đường.



"Hôm nay là cuối tuần, tôi cũng không tin Diệp Kinh Đường có thể chèn ép cậu ấy đến mức này, chẳng lẽ chính bản thân anh ta không cần nghỉ ngơi sao?" Khắc Lý Tư dùng ngón tay gõ bàn một cái: "Cậu lại gọi điện thoại cho cậu ta đi, dù gì cũng thông báo một tiếng."



Đường Thi âm thầm suy nghĩ làm vậy cũng được nên thuận tay bấm số điện thoại Khương Thích, nhưng mà vừa kết nối, bên phía đối diện lập tức truyền tới một tiếng kêu rên nhỏ.



Âm thanh kia làm Đường Thi âm thầm cảm thấy lo lắng không yên, cô hỏi một câu: "Thích Thích! Cậu đang ở đâu vậy? Cậu có đi ăn cơm không?"



Đối diện không có ai trả lời nhưng lại truyền tới một tiếng cười nhạt của một người, sau đó điện thoại trực tiếp bị cúp.



Nghe thấy tiếng nhắc nhở tút tút tút tút, Đường Thi không kịp lấy lại tinh thần, Khương Thích rất ít khi có tình huống thế này. Từ trước đến nay, cô ta luôn luôn vui tươi cởi mở, như thế này thì đúng là quá ít thấy.



Bởi vì mình vừa gặp chuyện không tốt, cho nên Đường Thi lập tức bắt đầu lo lắng, sợ bạn tốt của mình sẽ xảy ra chuyện không may, vì vậy dứt khoát không thèm gọi món ăn, trực tiếp cầm điện thoại di động rồi đứng lên.



"Đi! Chúng ta đến nhà tìm cậu ấy!"










Trong lòng Đường Thi vô cùng luống cuống: "Tôi sợ Thích Thích xảy ra chuyện gì..."



"Hay là đi qua đó một chuyến đi! Cuối tuần mà gọi điện thoại không liên lạc được, có lẽ có có chuyện gì đang bị ẩn giấu thì sao!" Khắc Lý Tư cũng đồng ý với ý kiến của Đường Thi, vì vậy hai người ra khỏi nhà hàng Tây, cầm điện thoại di động và túi đồ, sải bước đi về phía cổng Trung tâm thương mại Toàn Cầu IAPM, bọn họ đứng ven đường đón một chiếc xe taxi, Đường Thi báo địa chỉ một khu khu đô thị sang trọng, sau đó tài xế taxi lập tức giẫm vào chân ga.



"Chỗ ở của Khương Thích đúng là không tệ!" Khi Khắc Lý Tư nghe thấy địa chỉ nhà Khương Thích, anh cảm khái một tiếng: "Là nhà của cậu ta sao? Hay là bị Diệp Kinh Đường bao nuôi ở đó?"



"Nhà của cậu ấy." Đường Thi úp úp mở mở nói một câu: "Nhưng tôi cũng không biết hôm nay Diệp Kinh Đường có ở nhà cậu ấy hay không."



Bình thường trông cái tên Diệp Kinh Đường này đã cao ngạo lạnh lùng, tính khí vui giận thất thường, lại có bối cảnh gia đình mạnh mẽ, Khương Thích làm thư ký riêng của anh ta, lúc đầu Đường Thi cũng rất lo lắng, nhưng khi đến cửa nhà Khương Thích, Đường Thi lại phát hiện nhà cô ta có một người người đàn ông khác.



Tên đàn ông này chính là Dư Tiêu - Chồng chưa cưới cũ của Khương Thích.



Khi hai người Đường Thi vòng qua ban công vào nhà, Dư Tiêu đang đè ép Khương Thích trên ghế sô pha, Khương Thích bị che miệng và đang cố gắng dùng sức giãy giụa.



Nhưng mà rốt cuộc sức lực của đàn ông và phụ nữ khác nhau rất xa,



Khương Thích bị anh ta đè nằm sấp trên ghế sô pha, phần sao sau lưng đã bị



Dư Tiêu ung dung xé rách, da thịt trắng mịn lộ ra trong không khí, rõ ràng



Khương Thích rất có sức hấp dẫn đối với đàn ông.



Chính là vào lúc này, Đường Thi và Khắc Lý Tư vòng từ ngoài sân thượng ngôi nhà này đi vào, rèm cửa sổ phòng khách đã bị kéo lại nên bên trong phòng tối mờ. Khi Đường Thi nhìn xuyên qua khe hở và nhìn thấy hai người bọn họ, cô ngạc nhiên và sợ hãi đến rợn cả tóc gáy lên, không hề nghĩ ngợi cầm lấy châu hoa nhỏ trên ban công, manh mẽ đập vào cửa thủy tinh.