Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ

Chương 191




Chương 191: Chó cắn chó miệng đầy lông

“Cô đang uy hiếp tôi, hay là muốn uy hiếp nhà họ Tiêu sao?”

Nghe thấy lời nói của Vương Ngọc San, sắc mặt của ông quản gia trở nên vô cùng khó coi, trước giờ ông cụ luôn sĩ diện, nếu như vụ việc tai tiếng của Hải Đào bị lộ, thì sau này sao ông cụ gặp người ta?

Ông quản gia mỉm cười: “Cô tưởng rằng.

cô là thứ đồ gì, lại dám uy hiếp, có tin tôi lập tức có thể để cô biến mất tại đây không!”

“Tất nhiên là tôi tin rồi, nhưng mà tôi đã nhờ vả bạn bè, nếu như tôi xảy ra chuyện, thì chuyện Hải Đào không phải là con ruột lập tức sẽ bị lộ ra, đến lúc đó nhà họ Tiêu các người chẳng phải vẫn sẽ bị người khác chê cười đấy thôi, nhất là ông cụ đấy”

Vương Ngọc San vênh váo hống hách nói chuyện, hoàn toàn không chú ý tới con trai đang ở bên cạnh. Hải Đào ngạc nhiên nhìn mẹ mình, tuy đứa bé không biết xảy ra chuyện gì, nhưng đứa bé cảm nhận được việc này không phải việc làm đúng đản.

Mẹ của đứa bé đang lợi dụng nó sao?

Đứa bé cúi đầu xuống, đáy mắt thấp thoáng một màu ảm đạm.

Ông quản gia rất là tức giận, cuối cùng quay người rời khỏi, cũng không có kêu người đuổi Vương Ngọc San đi.

Lỡ như đàn bà điên này thật sự làm như.

vậy, thì chuyện lớn rồi, phải nghĩ một cách khác mới được.

Vương Ngọc San thành công ở lại, cô ta biết ngay là ông cụ có điểm yếu mà, người sĩ diện, làm sao có thể cho phép vụ tai tiếng như thế xảy ra.

Tại biệt thự Thiên Thượng số một.

Thi Nhân nhìn thấy trên internet vẫn tồn tại công kích đối với Tiêu Khôn Hoảng, thậm chí còn lật ra chuyện cũ của năm năm trước.

Nói tính cách của Tiêu Khôn Hoằng trước đây vốn đã tàn bạo, hành hạ chết hết mấy người vợ.

Trong số đó hình ảnh của người vợ cuối cùng, là bản thân Thi Nhân.

Thi Nhân liền tức giận tố cáo tài khoản của đối phương, nói toàn là gì đâu không, rõ ràng là một đám tài khoản ảo, cố tình làm như vậy đấy chứ.

Cô trong tâm trạng tức giận, ăn xong bữa sáng chuẩn bị đi làm, vừa đúng lúc gặp được người đàn ông đối diện đi ra, mặc bộ đồ tây màu đen, lại trở thành tổng giám đốc Tiêu lạnh lùng trước đây.

“Ơ, trùng hợp thế”

Trong tay của Thi Nhân còn đang cầm miếng bánh mì, hôm nay dậy hơi trễ.

“Tôi chở em đi”

Tiêu Khôn Hoằng chủ động mở miệng, nhưng cô liền từ chối: “Không cần không cần, không tiện đường, với lại tôi sắp trễ giờ rồi”

Cô đi làm ở công ty chỉ nhánh, chứ đâu có ở tổng bộ tập đoàn.

Tiêu Khôn Hoăng nhìn cô rời khỏi, sau đó chậm rãi đi lên xe: “Cho người sắp xếp, điều bà chủ tới tổng bộ”

Nếu như vậy, thì sau này tiện đường rồi.

Trợ lý Tiêu mỉm cười gật đầu, vài ngày nay cũng may là có bà chủ, ông chủ mới có thể hồi phục nhanh thế này.

Quả nhiên một vật hạ một vật.

“Ông chủ, trên internet có rất nhiều lời đồn tấn công ngài, cần xử lý không?”

“Không cần bận tâm, thời gian lâu rồi, thì mọi người sẽ lãng quên chuyện này”

Người đàn ông khá là rộng lượng thản nhiên.

Trợ lý Tiêu không kìm được trợn mắt, đừng tưởng rằng mọi người không biết, ông chủ mỗi ngày đều sẽ quan tâm facebook của bà chủ, xem bà chủ giúp mình chửi người khác như thế nào.

Chậc chậc, đàn ông già hư hỏng.

Đâu là không bận tâm, rõ ràng là hưởng thụ cảm giác được bà chủ bảo vệ.

Thi Nhân đến công ty đúng giờ, ánh mắt của đồng nghiệp xung quanh vẫn khá là tế nhị.

Nhất là khoảng thời gian này, Thi Nhân cứ luôn tranh cãi với mọi người trên facebook, chửi nhau với đám anh hùng bàn phím tấn công Tiêu Khôn Hoãng, cứ luôn xuất hiện trên †in nóng.

Với lại liên quan tin đồn giám đốc Mạc có phải là bà chủ thứ ba của nhà họ Tiêu hay không, cũng luôn là đề tài được mọi người quan tâm.

Tuy là thắc mắc, nhưng không có người dám trực tiếp hỏi.

Thi Nhân về lại phòng làm việc, trực tiếp kêu trợ lý: “Mẫu mới của quý này xuống tới công xưởng rồi chứ?”

“Đã thuận lợi ra mẫu rồi, ngôi sao để quay phim cũng sắp xếp xong rồi, không có bất kì vấn đề gì”

“OK*”

Thi Nhân hỏi qua một số chuyện, sau đó chú ý được ánh mắt nhiều chuyện của trợ lý, cô nghiêm túc nói: “Còn có chuyện?”

*Ơ, giám đốc Mạc mọi người đều đang bàn luận việc cô tranh cãi, bên bộ phận giao.

tiếp cũng đang bàn bạc, chuyện này sẽ đem lại ảnh hưởng đến cho công ty hay không”

“Người mà đám anh hùng bàn phím đó chửi là Tiêu Khôn Hoäng, tôi giúp chửi lại có thể có ảnh hưởng gì, chẳng lẽ không nói không rằng thì là đúng sao?

Thi Nhân suy nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy không đúng lắm.

Dựa vào thế lực của Tiêu Khôn Hoãng, muốn ép xuống lời đồn như vậy, cũng không phải việc khó khăn gì, nhưng anh hình như không có bất kì động tĩnh gì.

Lễ nào anh có sự sắp xếp khác?

Có khả năng này!

Rất nhanh, tổng giám đốc đích thân qua đây: “Giám đốc Mạc, bên tổng công ty cần mở.

cuộc họp, cô qua đó một chuyến”

“Có nói là chuyện gì không?

“Bộ phận thiết kế của công ty điều chỉnh lại, chắc cần điều người qua tổng công ty”

Thi Nhân khựng lại, điều người?

Cô cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đi tới tập đoàn Quang Viễn.

Triệu Nhược Trúc đi lên đón trước tiên “Cuối cùng cô cũng đến rồi, có chuyện lớn rồi”

“Chuyện lớn gì?”

Vừa dứt lời, thì Thi Nhân nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, giám đốc Lưu Lưu Câm.

Bà ta không phải đã bị bắt rồi sao? Tại sao còn có thể lại đứng ở tập đoàn?

“Có phải cô cũng thấy kỳ lạ, tại sao giám đốc Lưu còn có thể ở đây, mọi người hôm nay cũng ngẩn ngơ luôn, nhưng sự thật chính là như vậy. Đợi chút phải mở cuộc họp, không biết sẽ nói gì”

“Dựa theo quy định của công ty, giám đốc Lưu không phải nên bị sa thải sao?”

Bản thân Thi Nhân cũng hơi không hiểu được rồi, tại sao người này còn có thể xuất hiện?

Nhưng rất nhanh, Lưu Cầm trực tiếp đi qua bên Thi Nhân, vênh váo hống hách nói: “Nhìn thấy tôi có phải cảm thấy rất kinh ngạc.

không?”

“Là có chút, vì dù sao dựa theo quy định của giám đốc Lưu nói lúc trước, bà không nên đứng ở đây”

Thi Nhân không tỏ ra yếu kém chút nào, khá là sắc bén phản bác.

“Đúng vậy, nhưng ai biểu trong tay tôi có nắm cán của Tiêu Khôn Hoằng chứ, anh làm lên từ hai bàn tay trắng, cô thật sự cho rằng tay chân của anh sạch sẽ thế này sao? Nhưng những thứ này, chỉ dựa vào một bình bông thế thân như cô, chắc mãi mãi cũng không cách nào hiểu được đâu”

Giám đốc Lưu mỉm cười một tiếng, đạp chiếc giày cao gót đi rồi.

Triệu Nhược Trúc tức tới toàn thân đều không ổn rồi: “Bà ta có gì đáng để đắc ý, nhưng lần này nếu bà ta muốn trở về tiếp tục.

làm giám đốc, thì ngày tháng của mọi người chắc là đều sống không tốt rồi”

Thi Nhân híp lại đôi mắt, sao lại thế này?

Không lẽ Tiêu Khôn Hoäng thật sự có nắm cán gì trong tay của đối phương?

Bỗng nhiên hơi lo lãng, nếu như bị người có lòng lợi dụng chuyển biến xấu, ví dụ như Tiêu Vinh, vậy Tiêu Khôn Hoãng chẳng phải gặp nguy hiểm rồi sao?

Thi Nhân quay người trực tiếp đi tới phòng làm việc tầng trên cùng, cô muốn hỏi rõ ràng.

Nhưng cô vừa tới bên ngoài phòng làm.

việc của tổng giám đốc, cô nhìn thấy Tiêu Vinh đi ra ngoài, hai người bốn mắt đối nhau, không khí bỗng ngưng tụ lại.

Tiêu Vinh nở nụ cười trên mặt: “Rất lâu không gặp”

“Đúng vậy, suy nghĩ lại hình như thật sự khá lâu rồi”

Bây giờ Thi Nhân mới lại quan sát Tiêu Vinh trước mặt, có vẻ như vô cùng khác nhau So với trong tưởng tượng, Tiêu Vinh của trước đây thanh tú tao nhã, nhưng bây giờ đôi mắt đó toàn là sự u ám, không có một tia ánh sáng.

Cô mở miệng: “Tôi có chuyện muốn hỏi anh”

“Anh cảm thấy bây giờ chúng ta không có gì để nói cả, những việc em nghỉ ngờ đó đều là anh làm đấy, không cần thiết tiếp tục hỏi nữa”

Tiêu Vinh đoán được Thi Nhân muốn hỏi gì, anh ta không có tâm trạng trả lời.

Dù sao bây giờ tới bước này, cũng không cần thiết tiếp tục che giấu.

“Tại sao?”

Thi Nhân cứ luôn không hiểu được, nếu như Tiêu Vinh đã mưu tính mình như vậy, trước đó tại sao phải cứu mình?

“Em cứ xem đó cũng là một khâu trong kế hoạch đi, tuyệt đối đừng tưởng rằng là anh tốt bụng mới làm như vậy, trong mắt anh em chỉ là một con cờ”

Tiêu Vinh nghiêng người qua, nhìn Tiêu Khôn Hoäng đứng ở cửa phòng làm việc, vẻ mặt u ám.