Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ

Chương 141




Chương 141

Thi Nhân sững sờ: “Chuyện gì xảy ra?” “Lên xe trước đi rồi nói, ở đây có quá nhiều phóng viên.”

Thi Nhân gật gật đầu, liếc nhìn Tiêu Vinh: “Tạm biệt.”

“Được.”

Tiêu Vinh nhìn theo chiếc xe việt dã rời đi, vẻ dịu dàng trên mặt dần dần biến mất, một chiếc xe hơi sang trọng đậu ở trước mặt anh ta, trợ lý cung kính mở cửa. Sau khi lên xe, anh ta đọc được tin tức trên mạng: “Cho người vạch trần việc Tiêu Khôn Hoằng chủ động mời ảnh hậu vào khách sạn đi.”

Nếu đã náo nhiệt đến như vậy thì hắn cũng không ngại thêm một mồi lửa nữa. Một bên khác, trên chiếc xe việt dã.

Thi Nhân cầm điện thoại mới biết chuyện gì xảy ra, quả nhiên là vụ giết người do chiếc váy đó gây ra.

Vào thời điểm này, trên Facebook của cô, những người hâm mộ ảnh hậu vào công kích và chửi bới cô ở khắp nơi.

Hot search trên Facebook đã xuất hiện: Mạc Hồi mặc đồ giả, Tô Cẩm Tú đụng hàng.

Nói cô đang mặc đồ giả, rõ ràng chiếc váy mà Tô Cẩm Tú kia mặc mới là hàng giả.

“Chị, em đã sắp xếp một cuộc đáp trả, bây giờ để viên đạn bay một lúc đi.”

“Em sắp xếp như thế nào?”

Thi Nhân có chút tò mò, nghe nói người thiết kế chiếc váy này rất kiệm lời và ít khi lộ diện, nhưng những tác phẩm mà người này thiết kế ra đều rất nổi tiếng.

Mạc Tiểu Tây đột nhiên chớp chớp mắt: “Bí mật, Thi Nhân, chị hãy chờ xem kịch vui đi, trong cái showbiz này các mối quan hệ của em cũng không phải dạng vừa gì, mặc dù em hơi nghèo một chút.”

“Được rồi, chị sẽ chờ.”

Đối với Mạc Tiểu Tây tuy nghèo nhưng luôn nhận thức được những người thuộc tầng lớp thượng lưu, thỉnh thoảng giúp đỡ của đối phương làm một số việc gì đó thì cô cũng không bao giờ hỏi thêm điều gì.

Mạc Tiểu Tây là cô gái nhỏ mà cô nhặt được từ đường phố, sau đó cô ấy vẫn luôn ở cùng cô.

Có lẽ là một đứa trẻ từ một gia đình nào đó bỏ nhà đi.

Khi Thi Nhân về đến nhà, ba đứa nhỏ chạy đến: “Mẹ ơi, mẹ đẹp quá.”

“Mẹ ơi, mẹ giống như công chúa vậy.”

Đối mặt với lời khen ngợi không cần tiền của ba con, tâm trạng chán nản của Thi Nhân cuối cùng cũng được xóa sạch, cô cúi đầu hôn lên trán ba đứa nhỏ.

“Gâu gâu gâu!”

Một con chó nhỏ màu trắng sữa vui vẻ mà chạy tới, cuộn lấy váy của cô, quay bụng lại cho cô xem.

Ánh mắt của Thi Nhân hơi chũng lại, cô đã quên nguồn gốc của con chó này rồi. Cảm ơn Tiêu Khôn Hoằng, khi nhìn thấy con chó này cô lập tức nghĩ đến anh.

Ngày hôm sau, Thi Nhân vẫn đi làm như bình thường.

Cảm nhận những ánh mắt đầy tò mò từ đồng nghiệp của mình.

Không cần đoán cũng biết là do chiếc váy đó, cứ tưởng cô mặc đồ nhái, cuối cùng lại đụng hàng với bạn nữ đi cùng Tiêu Khôn Hoằng.

Khi Thi Nhân đi đến phòng uống nước, cô nghe thấy ai đó đang nói chuyện.

“Nếu không phải quản lý Mạc bị bỏ rơi, thì chiếc váy mà cô ấy mặc vốn dĩ nên hàng thật, đáng tiếc lại bị vứt bỏ, uổng cho một gương mặt xinh đẹp như vậy.”

Cô nắm chặt tách trà rồi trở về phòng làm việc.

Mạc Tiểu Tây nói sẽ giúp cô làm rõ, tại sao vẫn chưa có động tĩnh gì?

Thi Nhân mở điện thoại ra lướt Facebook, thấy Mạc Tiểu Tây đăng lên Facebook: “Nhà thiết kế thiết kế chiếc váy này chính là bạn trai của cô ấy, anh Hách Liên Thành gửi, tôi không muốn công bố nhưng lại có một số người hâm mộ đã quá khích, chúng tôi cũng không cần phải giữ thể diện cho cô ấy”

Tin tức được đưa ra, rất nhiều người bối rối Hách Liên Thành là ai?

Nhưng chẳng mấy chốc có đã có một người lên tiếng phổ cập kiến thức cho mọi người, Hách Liên Thành, người Mỹ, gia đình làm kinh doanh rất lớn, chỉ cần tùy ý chỉ ra một vài thương hiệu nổi tiếng thì đều là của nhà bọn họ, có thể biết rằng gia đình nhà Hách Liên Thành có bao nhiêu hiển hách Những người đang hóng tin bị dao động, nhìn từ góc độ này, váy của quản lý Mạc khó có thể là giả.

Chiều hướng sắp thay đổi.

Người đại diện của Tô Cẩm Tú đau đầu, cho rằng bên kia chỉ là một nhà thiết kế nhỏ, không ngờ lại có gia thế lớn như vậy!

Xem ra cuộc chiến trước đây của Hách Liên Thành với Tiêu Khôn Hoằng cũng là sự thật.

Nếu như sớm biết điều đó, thì đã không làm rồi.

Giờ đã đâm lao rồi thì đành phải theo lao thôi.

Tô Cẩm Tú đập phá rất nhiều thứ: “Tôi đã sớm hỏi cô, đây có phải là váy thật không, sao cô lại dám lừa tôi mặc đồ giả?”

Nếu chuyện này bị mọi người thì cô ta biết giấu mặt mũi đi đâu đây?

“Tú Tú, bây giờ không phải lúc tức giận mà phải nghĩ cách giải quyết chuyện này. Nếu không tôi sẽ thừa nhận với mọi người đó là lỗi của tôi thay cô, cũng do ta mắc sai lầm trong công việc.”

“Không, tôi sẽ không thừa nhận là mặc hàng giả, cái đồ tiện nhân đó có Hách Liên Thành, tôi vẫn còn có Tiêu Khôn Hoằng, ai sợ ai?”

Người đại diện đau đầu, lập tức sắp xếp người đăng bài thông báo mới nhất.

Ngay sau đó, một tin tức bùng nổ khác xuất hiện trên hot search – mối tình mới của nữ diễn viên Tô Cẩm Tú đã bị đưa ra ánh sáng, đi kèm là một đêm vui vẻ trong khách sạn sau bữa tiệc tối hôm qua.

Tô Cẩm Tú ngày hôm qua tham gia tiệc tối của cuộc thi Bách Hoa Quốc tế, sau đó lại rời đi cùng Tiêu Khôn Hoằng, cho nên mối tình mới đó là ai, mọi người đều biết cả.

Điều này thật phức tạp.

Một cuộc tranh cãi đã nổ ra chỉ vì một chiếc váy, tất cả mọi người đều suy đoán chiếc váy kia là thật hay giả Sau khi nhìn thấy hot search Tiêu Khôn Hoằng và Tô Cẩm Tú cùng nhau vào khách sạn, cô trực tiếp tắt điện thoại đi.

Việc chiếc váy kia có phải là thật hay không vốn chẳng phải là chuyện quan trọng.

Tham vọng của ảnh hậu Tô Cẩm Tú không hề nhỏ, nhưng không biết sau khi Vương Ngọc San nhìn thấy sẽ phản ứng như thế nào.

“Quản lý Mạc”

Cấp trên xuất hiện trong văn phòng của Thi Nhân: “Tác phẩm lần trước khi cô tham gia cuộc thi Bách Hoa Quốc Tế, công ty đã quyết định đưa nó vào sản xuất làm trọng tâm chính của quý tiếp theo nên cần có phải đến trụ sở để họp và nói chuyện với bộ phận sản xuất, hãy nói chi tiết về các nguyên vật liệu của tác phẩm với họ.”

“Tới công ty Hoành Quang họp à?”

Thi Nhân không muốn đi, nhất là vào lúc này, nếu để phóng viên nhìn thấy quá khứ của cô thì cũng không biết họ sẽ viết thành cái dạng gì.

Cô vội vàng nói: “Giám đốc, trợ lý của tôi đều biết những chuyện này, cứ để họ đi đi, tôi vẫn còn rất nhiều việc.”

“Quản lý Mạc, đây là công ty biểu hiện coi trọng cô, nhiều người ở đây muốn đi đến trụ sở chính cũng không có cơ hội đầu, không được phụ lòng kỳ vọng của tôi với cô.”

Ý nghĩa trong lời nói chính là không cho phép lựa chọn.

Thi Nhân thở dài, sau đó yêu cầu trợ lý của mình liên lạc với người phụ trách của công ty Hoành Quang và hỏi đối phương xem cần họp những gì.

Là phúc thì không phải là họa, là họa thì sẽ không tránh khỏi.

Khi Thi Nhân tan làm, thấy có người bí mật theo dõi mình, cô nhanh chóng nhận ra có một phóng viên chụp ảnh bên cạnh.

Tất cả đều là do ảnh hậu, nếu không, tại sao lại có phóng viên để ý tới nhà thiết kế bị bỏ rơi như cô?

Sau khi lẩn tránh được phóng viên vài lần, cô trở về khu biệt thự Thiên Thượng Số Một với thể xác và tinh thân đầy mệt mỏi.

Cô chỉ muốn yên lặng mà làm việc không muốn dính vào những việc này chút nào nữa.

“Tiểu Tây, khi nào vụ bê bối mới kết thúc?

Hôm nay chị phát hiện có phóng viên theo dõi chị sau giờ làm việc, và chị không muốn bọn trẻ bị làm phiền.”

“Chị, em thấy rằng da mặt của Tô Cẩm Tú cũng thật dày, rõ ràng biết chiếc váy đó là giả, lại tung ra chứng cứ về mối tình với Tiêu Khôn Hoằng, có gỏi thì hãy trả lời thẳng vấn đề váy thật giả xem thế nào?”

Tô Cẩm Tú không trả lời việc chiếc váy có phải là giả hay không, cứ mơ hồ để người ta đoán.

Đoán chừng rõ ràng là chột dạ.

Thi Nhân nhìn thấy dáng vẻ chán nản của Mạc Tiểu Tây, hình như môi trường trong nước vẫn khác với nước ngoài, dù sao trước giờ cô cũng chỉ ở trong giới thiết kế, không phải ở trong giới giải trí.

Sức mạnh của người hâm mộ thật đáng SỢ.

Buổi tối, đám trẻ đi học về, đứa bé thứ hai biết có người ở trên mạng vu khống mẹ mặc đồ giả, còn nói đến việc tình yêu của người ba phụ bạc.

Ăn xong, đứa bé thứ hai trở về phòng với vẻ nghiêm trọng, không thèm chơi với chó.

Nhóc muốn hack tài khoản của mụ phù thủy đó để cô ta không thể vu khống mẹ nữa.

Tài khoản Facebook của nữ diễn viên Tô Cẩm Tú bị hack, tài khoản của các nhân vật quan trọng trong fanclub cũng bị hack khôn thể sử dụng.

Tài khoản của họ lần lượt xin lỗi Thi Nhân: “Tôi xin lỗi vì chúng tôi đã sai rồi, chiếc váy vốn dĩ chỉ là hàng nhái, là chúng tôi thật không biết xấu hổ vu khống cô.”