“Đã lâu không gặp nha.” Cố gắng tươi cười, nàng lễ phép đáp lại.
“Oa, ngươi kết hôn nha?” Đối phương thấy nàng đang mang thai, kinh ngạc hô lên, tầm mắt dừng lại trên người nam nhân bên cạnh vài giây “Đây là chồng ngươi sao?”
“Ân, đây là chồng ta, Hướng Quân Ngạn. Chồng yêu, đây là đồng nghiệp cũ của em, Đồ Thiện Hỉ.” Quý Thư Ny giúp hai người giới thiệu đơn giản.
“Hướng tiên sinh xin chào.” Đồ Thiện Hỉ cười đến sáng lạn, hướng hắn vươn tay.
Hắn liếc nhìn vợ yêu, mặt không đổi sắc miễn cưỡng đưa tay ra, đươn giản cùng đối phương chạm nhẹ.
“Hướng tiên sinh hôm nay không cần đi làm sao? Thư Ny, sau khi ngươi nghỉ việc chúng ta cũng mất liên lạc, ngươi thế nào không về thăm mọi người? Đúng rồi, ngươi hiện tại đang làm ở đâu?”
Đối phương thì nóng bỏng ân cần thăm hỏi, có điều Hướng Quân Ngạn để ý thấy nàng không ngừng đánh giá hắn và Thư Ny, ánh mắt không ngừng dò xét bề ngoài bọn họ, thậm chí ánh mắt không rời, chăm chú nhìn tay hắn.
Bất quá chỉ là ra ngoài ăn sáng nên hắn cùng Thư Ny chỉ mặc đồ rất đơn giản, nhất là Thư Ny bụng đang rất to nên chỉ có thể mặc đồ bầu, bộ dạng bọn họ thật không thể so sánh với nữ nhân sang trọng bên cạnh.
Hắn sống đến nay hơn ba mươi năm đây là lần đầu có người dùng ánh mắt này đánh giá hắn như thế.
“Thư Ny hiện ở nhà dưỡng thai, ta thời gian đi làm còn chưa đến nên đưa nàng đi ăn sáng.” Nhìn thấy vẻ mặt quái dị của vợ, Hường Quân Ngạn ban đầu không định quan tâm lại lên tiếng giúp vợ trả lời. (hana: chẹp, công ty của ca thì ca đi làm lúc nào chẳng được, ha ha)
“Oa, thật là tốt số nha!” Đồ Thiện Hỉ kinh hô..
Hướng Quân Ngạn híp mắt, cảm thấy thanh âm của nàng mười phần chói tai, tiếp theo hắn thấy vợ hắn nhéo nhéo tay hăn, hắn nghiêng đầu nhìn thấy nàng hơi cúi thấp mặt, thần sắc căng thẳng, hắn vuốt vuốt tay nàng, mỉm cười nhìn nàng, ý muốn nàng hãy yên tâm.
Hắn quả nhiên đoán không sai, Thư Ny không thích vị đồng nghiệp trước kia này cho lắm, các nàng chỉ sợ không có bao nhiêu tình cảm đồng nghiệp.
“Hiện tại kinh tế suy thoái, mấy đồng nghiệp ở công ty gần đến ngày sinh vẫn phải cố đi làm, Thư Ny ngươi gả đi đâu mà tốt số quá vậy, sao không báo để chúng ta đến uống chén rươu mừng nha?” Đồ Thiện Hỉ ngoài miệng có vẻ mừng cho nàng nhưng thật sự là đang muốn do thám cuộc sống hiện tại của nàng, tiếp theo đưa ra danh thiếp, khách khí đưa đến tay Hướng Quân Ngạn.
Danh thiếp có tên của một công ty cũng khá có danh tiếng, chức vụ trên ấy ghi là “quản lý“.
“Xin hỏi hướng tiên sinh công tác ở đâu? Nói không chừng công ty chúng ta cũng có hợp tác, có thể quen biết về sau công việc có gì sẽ thuận lợi hơn.”
Hướng Quân Ngạn liễc mắt qua danh thiếp một cái, sau đó lạnh lùng hướng nàng cười nhạt “Công ty Đồ quản lý đúng là có nhiều đối tác cùng hợp tác, công ty tôi cũng có hợp tác qua, có điều vấn đề này ta không quản lý.” Hắn giao danh thiếp cho Thư Ny “Không có gì quan trọng, ta ở công ty gia đình cũng không phải người quan trọng gì, thế đi.” Hắn miễn cưỡng bài trừ không muốn nói cho nàng biết mình là ai, thái độ lạnh nhạt.
Đồ Thiện Hỉ nghe vậy, trong đầu thật nhanh muốn giải đáp lời nói hắn ám chỉ điều gì...
Đã từng hợp tác, dù là công ty gia đình nhưng nếu có thể gặp gỡ cũng muôn phần khó khăn.. cũng có thể nam nhân này ở công ty chức vụ không cao, cho nên không mặt mũi nào nói cho nàng biết....
“Nha, đúng à, không sao.” Khuôn mặt nàng tươi cười mang theo vài phần cao ngạo “A, Thư Ny, ta phải đi trước, sáng sớm có rất nhiều việc, Hướng tiên sinh cũng nhanh đi làm đi, kinh tế khó khăn rất nhiều công ty giảm biên chế, cẩn thận một chút mới không dính vào phong ba.” Nàng bày ra bộ dạng từng trải khuyên bảo.
Hướng Quân Ngạn chính là thản nhiên cười mà không đáp, ý muốn nói “Không tiễn“.
Cảm thấy hắn lãnh đạm đuổi khách, Đồ Thiện Hỉ nhíu mi, rất nhanh ngẩng đầu, ưỡn ngực xoay người rời đi.
“Anh à...”
“Em thế nào không nói cho nàng biết, anh muốn mấy giờ đi làm đều có thể được, không ai có thể quản?” đợi người phục vụ đi khỏi, Quý Thư Ny lập tức mở miệng định giải thích mấy câu, Hướng Quân Ngạn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, dùng giọng nói chỉ hắn và nàng nghe thấy, cười cười chặn nàng lại..
Sửng sốt một chút mới phát hiện lời nói của hắn có dụng ý, sự căng thẳng trên mặt nàng lập tức giãn ra.
“Như vậy rất nhạt nhẽo.” Nàng lần nữa mỉm cười.
“Ân Hừ?” Có người không ủng hộ hừ một tiếng: “Chồng em chỉ cần đưa danh thiếp ra đảm bảo có thể áp đảo một đống người.”
Tuy rằng hắn đã lâu không còn thói quen trao đổi danh thiếp, cũng đã sớm quên cảm giác khi trao đổi danh thiếp thế nào. (hana: ca nổi tiếng quá, ai cũng biết đến, chỉ người ta đưa ca danh thiếp thôi chứ gì, kiêu quá)
“Em trước kia làm ở Phúc Thành sao?” Làm cho tâm tình nàng nhẹ nhàng hơn, hắn quay lại chủ đề thật sự quan tâm.
“Ân, chỉ làm bảy tháng mà thôi.” Nghĩ đến thời gian ấy nàng không nhịn được tiếng thở dài “Thiện Hỉ vào trước em nửa năm, khi em vào đúng lúc công ty khảo nghiệm thăng chức, em được nàng giúp đỡ, sau một thời gian nàng cũng lên làm chủ nhiệm, nàng dã tâm rất lớn nhưng đối với em khá nhiệt tình.... Giống như vừa rồi vậy, có cảm giác như hai người là bạn tốt lắm, khi ấy giúp nàng nhiều thứ, giúp nàng tăng ca.”
“Kết quả công ty thấy được cố gắng của em, hỏi chủ nhiệm xem có thể thăng chức cho em không, sau lần ấy nàng đối với em như kẻ thù.” Giờ nghĩ lại nàng vẫn cảm thấy chua xót.
Nàng rõ ràng năng lực công tác bình thường, chẳng qua là có một người bạn tốt hỗ trợ mà thôi, cuối cùng lại cho công tay đáp án phủ định, khiến nàng không có cơ hội thăng tiến.
“Nàng đã làm gì với em?” Hướng Quân Ngạn hơi nhíu mày. (hana: sắp có chuyện hay để xem nha... ha ha)
“Ngay từ đầu em cũng không thấy gì, cho đến ngày được gia cho làm một dự án có vẻ khá quan trọng...” Nàng thở dài, đem nội dung sự việc kể lại cho chồng nghe “Tóm lại em có làm tốt gì không ai thấy, thiếu chút nữa bị đuổi việc, nàng còn giúp em nói mấy câu nhưng sau phát hiện thì sao bản báo cáo của nàng nộp lên lại có vẻ giống hệt của em.”
“Có vẻ??” Hắn phát ra nghi ngờ.
Quý Thư Ny lại thở dài.”Em bình thường khi làm bảng biểu, bên góc trên luôn chèn thêm chữ ký dạng thủy ấn, hình ảnh rất mờ nhạt nhìn bề ngoài rất khó phát hiện ra, nhưng em lại cảm thấy hình ảnh ấy rất đẹp, có thể chứng mình đây là thành quả của em, thật rất có hứng thú.”
Sau khi nhìn trong dự án của Đồ Thiện Hỉ mới phát hiện trong đấy có nhiều trang có ấn ký của nàng, nàng thật sự bị đả kích, nhìn bản đồ án quen thuộc bởi trong đồ án kia có rất nhiều chỗ hiện lên ấn ký, ấn ký ấy chỉ mình nàng biết nó có ý nghĩa gì.
Nghe vậy, Hướng Quân Ngạn ánh mắt hiện lên hiểu rõ.”Kết quả em liền từ chức?” Vẻ mặt của hắn xem ra từ chối cho ý kiến.
“Anh không biết vợ anh lại là người có thể rút lui nhanh như thế đấy, em khẳng định cãi nhau không thua nàng.”
Biết chồng đang trêu chọc nàng, Quý Thư Ny đại nhân đai lượng không cùng hắn so đo “Không giống nha, anh là đàn ông, hơn nữa em không muốn cùng bạn bè cãi nhau.” Từ nhỏ sống với hai người em trai, nàng gặp nam nhân nàng có thể không khách khí, nhưng gặp nữ nhân nàng liền cảm thấy không nên cứng đối cứng, nữ nhân là những người dễ tổn thương... có lẽ chỉ cần đối mặt với nữ nhân nàng sẽ coi mình là nam nhân mất.
“Thật sự là bạn.” Hắn lắc đầu.
Hắn phát hiện vợ của hắn thật mềm yếu, bị người ta hãm hãi không nhưng không đòi lại công bằng mà lại muốn làm con rùa đen rụt đầu.
“Ai da, đừng nói chuyện này nữa......” Nàng kéo kéo cánh tay hắn.”Vận mệnh đều đã an bài, em không phải vì như thế mới gặp được anh sao?” Nàng cười ngọt ngào làm nũng hắn.
Một bên là tiếp tục lăn lộn liều mạng đối mặt với công việc cùng những chuyện đâu đầu, một bên là sau khi mất việc, sau một thời gian vất vả có thể gả ột đại tổng tài, hỏi xem cái nào tốt hơn.
Nhìn nàng biểu tình nịnh nọt, Hướng Quân Ngạn cũng cười, nắm chóp mũi nàng “Em thắng.”