Tổng Tài Theo Đuổi Cô Vợ Nhỏ Thi Nhân

Chương 335




Chương 335

“Ông nói nhảm gì đó? Tin đồn bên ngoài có thể tin được không?”

Người lớn tuổi nhíu mày: “Ngay trước mặt người chết mà nói điều này, mọi người không sợ sao?”

Người ở phía sau cũng không tiếp tục nói lời nào nữa.

“Đi thôi, cũng không còn việc gì phải làm nữa. Các người nên quản tốt miệng của mình, không nên nói lung tung, Tiêu Khôn Hoằng, là người mà chúng ta không thể đắc tội nổi đâu.”

Mọi người nhao nhao rời khỏi phòng chứa thi thể.

Nhưng mà tin đồn ở bên ngoài càng ngày càng nghiêm trọng, sau này thậm chí còn biến thành Tiêu Khôn Hoằng chính là người ở phía sau màn đao phủ giết người này, vì trả thù việc ông cụ đã viết di chúc, còn có sự việc của Tiêu Vinh, mới có thể cố ý xem nhẹ tình hình thân thể của ông cụ .

Dù sao thì những người kia ở bệnh viện, nếu không có Tiêu Khôn Hoằng ám chỉ, làm sao dám ngược đãi ông cụ?

Đây chính là bệnh viện tư nhân nhà họ Tiêu.

Cho nên rất nhiều người đều cảm chúng ta không thể đắc tội nổi đâu.”

Mọi người nhao nhao rời khỏi phòng chứa thi thể.

Nhưng mà tin đồn ở bên ngoài càng ngày càng nghiêm trọng, sau này thậm chí còn biến thành Tiêu Khôn Hoằng chính là người ở phía sau màn đao phủ giết người này, vì trả thù việc ông cụ đã viết di chúc, còn có sự việc của Tiêu Vinh, mới có thể cố ý xem nhẹ tình hình thân thể của ông cụ .

Dù sao thì những người kia ở bệnh viện, nếu không có Tiêu Khôn Hoằng ám chỉ, làm sao dám ngược đãi ông cụ?

Đây chính là bệnh viện tư nhân nhà họ Tiêu.

Cho nên rất nhiều người đều cảm thấy chuyện này có liên quan đến Tiêu Khôn Hoằng.

Cho dù lí luận như thế nào thì Tiêu Khôn Hoằng cũng không thể tránh được.

Thi Nhân cảm thấy cực kì tức giận khi nhìn những bình luận như thế này, đều là những lời bình luận như vậy.

Cô biết rõ chuyện này có một trăm cái miệng cũng không thể nói rõ ràng.

Cho dù có giải thích như thế nào đi nữa, thì vẫn sẽ có người hoài nghi động cơ của Tiêu Khôn Hoằng.

Cùng lúc đó, cô cũng nhận được tin nhắn qua zalo của Mạc Tử Tây: “Nữ thần, chuyện gì đáng xảy ra trên internet vậy?”

“Ông cụ đã qua đời, nhưng mà có chút vấn đề, bệnh viện bên này vẫn đang điều tra.”

“Tôi biết ngay mà, khẳng định có người đã cố ý làm như vậy. Em có muốn phản kích một chút hay không?. Lúc trước ông cụ làm nhiều chuyện như vậy, Tiêu Khôn Hoằng không quan tâm cũng là chuyện bình thường.”

“Nhưng mà chỉ là chúng ta cảm thấy như vậy, còn người ngoài cũng không cảm thấy như vậy.”

Thi Nhân có chút hơi lo lắng. “Nữ thần, em có muốn tôi giải thích cho chồng em một chút không, tiện thể dẫn chút nhiệt độ đi mà thôi, sự tình trên mạng có chút hơi quá.”

“Chuyện này cũng không dễ để giải thích.”

Mạc Tử Tây vung tay lên: “Em yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho tôi.”

Ai nói cô ấy muốn giải thích.

Vào lúc này, giải thích cũng không có tác dụng gì, chỉ bị bôi đen như cũ.

Thi Nhân chỉ có thể chờ đợi, không biết Tử Tây muốn làm gì, nhưng mà cô không cảm thấy có chút lo lắng nào.

Không lâu sau, có một bloger đột nhiên đăng một bài Facebook: “Nếu như cha mẹ của bạn đem bạn đuổi ra khỏi nhà, tài sản thừa kế cũng không phân cho bạn một phân tiền, đợi đến sau khi ông cụ qua đời, bạn sẽ làm thế nào.”

Nội dung của bài Facebook cũng rất đơn giản, như một cái tiêu đề mô tả về một vấn đề xã hội.

Cũng chính là ân oán giữa Tiêu Khôn Hoằng cùng ông cụ Tiêu.

Tiêu Khôn Hoằng đã từng bị ông cụ đuổi ra khỏi nhà, tài sản thừa kế cũng đều là phân cho người con nuôi, không có lưu lại cho Tiêu Khôn Hoằng một phân tiền.

Trừ bỏ thân phận địa vị giàu có của Tiêu Khôn Hoằng, vậy mà vấn đề này có rất nhiều người gặp phải.

Toàn dân bắt đầu bàn luận sôi nổi về vấn đề báo hiếu này.

Lúc này, đã có người đứng về phía Tiêu Khôn Hoằng: “Nếu như cha mẹ tôi đối với tôi như vậy, vậy thì tôi tuyệt đối sẽ không chăm sóc bọn họ khi về già, dù sao cũng là bọn họ đã đuổi tôi đi rồi.”

“Đúng vậy, đều đã đuổi đi rồi, vì lí do gì còn muốn con cái đưa tiền dưỡng lão, không phải còn có đứa con trai lúc trước được chia tài sản của ông ta sao?”

Cũng có người đứng ra phản đối: “Cho dù là như thế nào đi nữa, chung quy vẫn là bố mẹ anh, là người cho anh sinh mệnh”

“Đạo hiếu từ xưa đến nay đều không có thay đổi. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, ông cụ từ đầu đến cuối đều là người có tuổi.”

Đề tài này nhanh chóng đã được kích nổ.

Thật ra vấn đề của Tiêu Khôn Hoằng, cũng không phải là một trường hợp cá biệt, rất nhiều người cũng từng gặp trường hợp giống như vậy.

Cha mẹ bất công, hoặc là cha mẹ làm việc cố chấp, sau đó mọi chuyện trong gia đình đều không có liên quan gì đến họ, bọn họ cũng bị đuổi ra ngoài.

Có không ít người có những khúc mắc với cha mẹ của họ.

Chẳng bao lâu, cụm từ Tiêu Khôn Hoằng bất hiếu này cũng biến mất.

Nhiều người đang thảo luận về hoàn cảnh của Tiêu Khôn Hoằng, anh có nên báo hiếu hay không , ngay chính ông cụ đã làm việc quá vất vả.

Ngay từ đầu đây chỉ là vấn đề của Tiêu Khôn Hoằng.

Mọi người chỉ làm người đứng xem, rất nhiều người lấy vấn đề đạo đức ra nói chuyện, người ta từng nói đứng nói chuyện cũng không gây hại.

Nhưng bây giờ, cái đề tài này bị dẫn dắt bởi rất nhiều người.

Như vậy vấn đề này sẽ không được khách quan .

Dù sao theo quy định của pháp luật, cũng là người kế thừa phần tài sản của cha mẹ, thì phải thực hiện bổn phận chính chủ yếu là hiếu thảo.

Thi Nhân nhìn thấy những gì ở Facebook, lập tức thở phào, Mạc Tử Tây xứng đáng là người ưu tú nhất trong số các tay săn ảnh, am hiểu đạo lí sâu xa này.

Vấn đề này đã trở nên khác biệt thông qua một một chủ đề gây tranh cãi trên xã hội.

Mạc Tử Tây thật lợi hại, làm tốt lắm. Bên này Tiêu Khôn Hoằng đương nhiên cũng biết sự việc trên Facebook đã hoà hoãn.

Anh đi tới ôm Thi Nhân: “Là em phát bài trên Facebook?”

“Anh cũng biết rồi sao. Bài trên Facebook không phải em phát, là Tử Tây phát, cô ấy cực kì lợi hại ở phương diện này. Bây giờ cũng rất có hiệu quả, rất nhiều người đều đứng về anh, có thể cảm thấy đồng tình.”

Một chiêu này của Mạc Tử Tây thật sự rất lợi hại.

Cô ấy không nói Tiêu Khôn Hoằng đúng hay không, cũng không có giải thích bệnh viện có vấn đề gì.

Trực tiếp đem vấn đề vứt cho những người đang vây xem, cũng khơi gợi tổn thương của rất nhiều người.

Thi Nhân nhìn thấy cũng nhịn không được vỗ án tán dương, quá lợi hại. Tiêu Khôn Hoằng chậm rãi mở miệng: “Đúng vậy, rất lợi hại, xong việc này anh sẽ mời cô ấy ăn cơm.”

“Được”

Đáy mắt của Thi Nhân mang theo ý cười, cuối cùng là nhẹ nhàng thở ra.

Trợ lý Tiêu ở bên cạnh quan sát, thật ra cậu ba không phải là không có biện pháp, nhưng mà bây giờ cũng không cần làm sáng tỏ, cứ để cho đạn bay một hồi, càng là kịch liệt, cuối cùng đỏa ngược mới có hiệu quả cao.

Tiêu Khôn Hoằng không có ngăn cản Thi Nhân, cũng không có nói cho cô biết tính toán của mình.

Anh cũng có kế hoạch của anh, cô cũng có những lo lắng của mình.

Nếu như làm như vậy, có thể để cho tâm tình của phu nhân tốt một chút, anh cũng sẽ không ngăn cản.

Ban đêm, thi thể của ông cụ bên này bị chuyển giao đến nhà tang lễ.

Khi xe tang rời bệnh viện, rất nhiều phóng viên đều lao đến, muốn phỏng vấn Tiêu Khôn Hoằng, và nhận được tin tức đầu tiên.

“Cậu chủ Tiêu, đối với tin đồn trên internet, anh không muốn nói chút gì sao?”

“Cậu chủ Tiêu, trên internet nói anh cố ý ngược đãi ông cụ, mới có thể dẫn đến ông cụ chết ở bệnh viện lâu như vậy mới bị phát hiện, sự thật là như vậy sao?”

Vấn đề của phóng viên, mỗi câu hỏi đặt ra lại sắc bén hơn.

Tiêu Khôn Hoằng cũng không nói một chữ nào, vệ sĩ đứng ở hai bên, không cho phóng viên tới gân bọn họ.

Người đàn ông đưa tay đem Thi Nhân bảo hộ ở trong ngực, không cho cô đối mặt mới ống kính của phóng viên, cũng không muốn lúc này để cho cô trở lời vấn đề của phóng viên.

Bây giờ không phải thời điểm thích hợp.

Trợ lý Tiêu đang chặn ở bên ngoài, nhìn phóng viên nói: “Nếu có vấn đề gì, buổi họp báo ngày mai nhất định sẽ trả lời vấn đề của mọi người, hiện tại cậu chủ Tiêu còn có việc, xin mọi người không nên quấy rầy.”

Phóng viên lại không cam tâm, thì cũng chỉ có thể nhìn theo chiếc xe rời đi.

Sau khi lên xe, Thi Nhân mới thở phào.

Từ ngoài cửa kinh của chiếc xe cô nhìn thấy có không ít phóng viên lên xe đi theo phía sau, xem bộ dáng nếu không chiếm được đáp án, sẽ không bỏ qua.

Chuyện này của ông cụ, truyền thông nhất định sẽ cắn không thả.

Dù sao một bài báo của Mạc Tử Tây đã đưa ra không ít phong ba, độ nóng của chủ đề thảo luận cao chưa từng có, loại vấn đề đươc chú ý này, có dùng quyền thế cũng không thể ép xuống.

Phóng viên cũng muốn phỏng vấn Tiêu Khôn Hoằng, sau đó tranh thủ ánh mắt của mọi người.

Chuyện này, Tiêu Khôn Hoằng thật sự không dễ dàng xử lí.

“Đừng nhìn nữa.”

Tiêu Khôn Hoằng lôi kéo tay của cô, những người kia đều không đủ gây ra sợ hãi, toàn bộ đều là quân cờ mà anh lợi dụng mà thôi.

Thi Nhân quay đầu nhìn xem anh: “Buổi họp báo ngày mai, anh định làm gì?”

Dù sao với thái độ vừa rồi của phóng viên đều có thể thấy được, nhất định Tiêu Khôn Hoằng phải giải thích rõ ràng.