Tổng Tài Thật Ngọt Ngào

Chương 9




- Tối nay cô nấu bữa tối cho Hạ tổng đi.

- Được. À mà mấy giờ anh ta về?

- Hôm nay thì chắc là 7 giờ đó.

- Um vậy tí nữa tôi nấu luôn.

- Được rồi tôi về trước có gì không biết thì cứ hỏi tôi, tôi sẽ giúp cô.

- Vậy cảm ơn anh trước, để tôi tiễn anh.

Yên Yên tiễn Tiểu Lí về rồi quay lại công việc của mình.

- " Mở cửa tủ lạnh, Yên Yên ngạc nhiên nhìn từ trên xuống". Anh ta uống nước để sống à, không có gì ngoài nước luôn vậy trời. Lại phải một chuyến đi siêu thị rồi.

Nói xong Yên Yên với lấy túi xách trên ghế rồi đi mua đồ.

Yên Yên mua hết thứ này, thứ kia đến nỗi chất đầy một xe hàng.

- Xong rồi về nhà thôi.

Khi Yên Yên đang loay hoay với đống đồ vừa mua thì một người bước tới từ đằng sau cầm lấy những túi đồ giúp Yên Yên.

- Ây ( hốt hoảng).

- Là tớ nè, làm gì sợ vậy ( anh chàng đó nở một nụ cười ấm áp với Yên Yên.)

- Tống Thiên!? Cậu về lúc nào thế chả phải tháng sau cậu mới về sao?

- Tớ hoàn thành khóa học xong sớm nên về với cậu nè.( cười tươi)

- Trời ơi vậy mà không nói tớ, tớ đi đón cậu.

- Không cần mà, ai lại để con gái đi đón chứ.

- Ủa mà sao cậu biết tớ ở đây vậy?

- Cậu quên là tớ có định vị của cậu sao.

- À nhỉ tại hồi xưa tớ hay đi lạc nên cậu cài định vị để tìm tớ.

- Giờ hết đi lạc chưa?( hỏi trêu Yên Yên)

- Hahaha hết rồi. Mà lâu quá không gặp cậu tụi mình tìm quán cà phê nói chuyện đi.

Yên Yên và Tống Thiên là bạn thân hồi cấp ba sau khi học xong cấp ba Tống Thiên đi du học từ đó hai người không còn gặp nhau, khi Tống Thiên hoàn thành khóa học bên Mỹ liền về gặp Yên Yên. Hai người nói bao nhiêu chuyện đến nỗi Yên Yên quên cả giờ về để nấu cơm cho Chí Vương.

- Chưa gì mà đã bảy rưỡi rồi nhỉ.( Tống Thiên nói)

- Cái gì mấy giờ cơ?( hốt hoảng)

- Bảy rưỡi rồi. Cậu bận gì sao?

- Chết tớ rồi muộn rồi, tớ phải về.

- Vậy để tớ lấy xe chở cậu về cho nhanh.

- Um cảm ơn cậu.

Nói xong Tống Thiên lấy xe chở Yên Yên về nhà.

- Ủa cậu chuyển nhà rồi à.

- Đúng rồi tớ mới chuyển hôm nay.

- Dạo này giàu ghê nha ở khu trung cư cao cấp nữa chứ.

- Không có tớ ở ké đó. Thôi tớ vào đây cậu về đi.

- Có cần tớ xách vào không?

- Không cần đâu cậu về đi tớ xách vào được rồi. Đi trước nha về tới nhà gọi điện cho tớ.

Nói rồi Yên Yên chạy nhanh vào nhà.