Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng

Chương 266




Chương 266: Đời này duy nhất một lần lỗ mãng.

Không đợi anh ta nói xong, Lục Tiểu Hy lại nâng tay lên tát vào mặt anh ta một cái: “Còn dám nói lung tung nữa, tin em hiện tại tiễn anh lên đường hay không?”

Lạc Thiếu Hoàng vốn là sửng sốt, tiếp tục cười lớn ôm sát lấy cô. Lục Tiểu Hy tránh mấy lần nhưng đều không tránh được.

“Anh biết là trong tim em có anh mà!”

Lạc Thiếu Hoàng đột nhiên đứng dậy, kéo lấy vai của Lục Tiểu Hy, ôm cô gắt gao vào trong lồng ngực, không cho phép cô giãy dụa. Anh yếu ớt nói: “Tình huống hiện tại này của anh, nếu như em cứ tiếp tục động đậy anh sẽ thật sự không chống đỡ được mất.”

Câu nói này quả nhiên có tác dụng, Lục Tiểu Hy cũng không dám động đậy thêm nữa.

Lạc Thiếu Hoàng hài lòng nở một nụ cười, lúc này, thư ký của Lạc Thiếu Hoàng lặng lẽ tiến lên, nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc Lạc, điện thoại của anh.”

Lục Tiểu Hy trừng mắt nhìn anh ta, ánh mắt không đếm xỉa, vẻ mặt Lạc Thiếu Hoàng hớn hở tiếp nhận điện thoại, người đàn ông ở phía đối diện với giọng điệu mang theo sự trêu tức: “Sự việc được giải quyết rồi?”

Lạc Thiếu Hoàng liếc mắt nhìn người phụ nữ trong ngực một cái, nhếch lông mày: “Tôi không cần nói cho anh biết!”

Tần Lệ Phong cười nhạo một tiếng, lại nói: “Nếu như tôi mà là cậu, tôi sẽ thừa thắng xông lên, vĩnh viễn tiêu trừ tai họa.”

“Ý của anh là…”

Tần Lệ Phong ở đầu bên kia điện thoại ngắn gọn nói: “Ra đây đi, tôi ở dưới bệnh viện đợi hai người.”

Lục Tiểu Hy giãy giụa thoát ra, nhìn vẻ mặt có chút đăm chiêu của anh ta, cau mày hỏi: “Làm sao đấy?”

Lạc Thiếu Hoàng ngẩng đầu lên: “Là điện thoại của anh trai em.” Nói xong, kéo tay của cô ta đi xuống lầu: “Đi thôi, lời cho anh ta quá rồi, để cho anh ta là người đầu tiên biết tin mừng của chúng ta!”

“Ai đồng ý gả cho anh chứ?”

“Nhưng em cũng có từ chối đâu!”

“…”

Không tình nguyện đi theo anh ta xuống tầng, giương mắt lên liền nhìn thấy chiếc xe Maserati màu xanh ngọc của Tần Lệ Phong.

Nhìn thấy hai người bọn họ, Tần Lệ Phong hạ cửa kính xe xuống, tiện tay đưa ra một túi tài liệu: “Hai người cần thứ này.”

Lạc Thiếu Hoàng giơ tay ra đón lấy, nhìn thấy đồ vật ở bên trong, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Có cả của anh!”

“Hai người đang nói cái gì vậy?” Lục Tiểu Hy ngờ vực hai người, luôn cảm thấy chuyện hôm nay có liên quan đến anh trai của cô!

Tần Lệ Phong mặt không chút thay đổi: “Còn không lên xe?”

Lạc Thiếu Hoàng không nói hai lời liền kéo theo Lục Tiểu Hy lên xe!

“Này, hai người đang làm trò quỷ gì vậy? Muốn đưa em đi đâu? Em cảnh cáo hai người nếu như không nói rõ ra, em sẽ không đi cùng hai người đâu…”

Chiếc xe rú lên một tiếng lao nhanh lên đường quốc lộ.

Ngoài cửa cục dân chính, Trần Chính Cường sớm đã đợi ở đó, đứng trước một chiếc xe du lịch, trong tay mang theo hai bộ quần áo, mỉm cười bước lên phía trước: “Chúc mừng hai người, trước tiên đi thay quần áo đã.”

Lục Tiểu Hy cuối cùng cũng biết nhận ra mọi thứ, chỉ vào Tần Lệ Phong rồi lại trừng mắt với Lạc Thiếu Hoàng, tức đến không xong: “Các anh… các anh đang bắt cóc em đấy!”

“Được được được, là bắt cóc, cùng lắm thì em kết án anh ở tù dài hạn cũng được.” Lạc Thiếu Hoàng dỗ dành, đẩy cô ta vào trong chiếc xe du lịch.

Tần Lệ Phong cùng với Trần Chính Cường đứng ở bên ngoài, thỉnh thoảng nghe được từ bên trong truyền đến tiếng chửi bới, còn có tiếng dỗ dành nhẹ nhàng của Lạc Thiếu Hoàng, khóe môi Tần Lệ Phong cong lên thành một nụ cười nhẹ.

“Xem như là gặp đúng người rồi.”

Hai người rất nhanh đã đi ra, Lục Tiểu Hy không thoải mái nhìn Tần Lệ Phong: “Anh, anh lấy của tên này bao nhiêu tiền?”

Tần Lệ Phong nhún vai: “Em khó tính như vậy, anh còn phải thêm tiền cho người ta mới được.”

“Anh!”

Trần Chính Cường che miệng cười trộm, Tần Lệ Phong bước qua, vỗ nhẹ vai của cô ta nói: “Được rồi, em cũng trưởng thành rồi không còn nhỏ nữa, tìm được một người không ghét bỏ em đã không dễ dàng rồi, chẳng lẽ em thật sự muốn tự mình nuôi đứa trẻ sao?”

“Em…”

Lục Tiểu Hy cắn môi, không nói gì.

“Tên này anh đã quan sát cẩn thận rồi, đối xử với em không tệ, nếu không, em cho rằng anh sẽ đồng ý để em gả cho cậu ta sao?”

Lục Tiểu Hy yên lặng không nói gì.

Lúc này Trần Chính Cường thúc giục: “Hai vị, mau chóng đi vào thôi!”

Có thể nhìn ra Lạc Thiếu Hoàng có chút căng thẳng, nắm chặt lấy tay của Lục Tiểu Hy không rời, nhìn dáng vẻ đó của anh ta, Lục Tiểu Hy ngược lại thấy buồn cười: “Này, cậu Lạc, không ngờ anh cũng có việc không am hiểu đấy!”

Vẻ mặt Lạc Thiếu Hoàng kinh ngạc: “Không am hiểu không phải bình thường sao? Ai có thể không có việc gì rảnh rỗi đến đây đăng ký chơi chơi chứ? Hơn nữa, đâu chính là thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời này của anh, anh đương nhiên sẽ căng thẳng rồi!”

Một câu nói lơ đãng của anh khiến cho Lục Tiểu Hy sững người, ngơ ngác nhìn anh ta, đột nhiên hỏi: “Anh kết hôn với em, không phải bởi vì đứa trẻ sao?”

“Đương nhiên không phải! Nếu như anh quan tâm đến đứa trẻ như thế đã sớm cưới một cô bạn gái về nhà rồi!”

Lục Tiểu Hy trầm mặc.

Trên thực tế thì đúng là như vậy.

Sau một lúc lâu sau, cô ta cười lên: “Được rồi, đi vào thôi.”

Làm thủ tục, đóng dấu, tất cả mọi thứ đều tiến hành vô cùng thuận lợi.

“Hai vị, mời nhìn vào máy ảnh, nở nụ cười.”

Ánh sáng màu trắng chớp lên, hai người khẽ nở một nụ cười, trong hai đôi mắt tràn đầy hạnh phúc, xác định vĩnh viễn là của nhau rồi.

Thẳng cho đến khi cầm trên tay cuốn sổ nhỏ màu đỏ, Lục Tiểu Hy vẫn có cảm giác không chân thực. Nhưng hai người trên hình ảnh kia lại thực sự là bản thân cùng với Lạc Thiếu Hoàng.

Nhân viên công tác nhìn hai người Lục Tiểu Hy và Lạc Thiếu Hoàng đứng ở bên ngoài giống như một đôi kim đồng ngọc nữ, không nhịn nổi khen ngợi: “Hai người thật sự là trai tài gái sắc, sinh ra đứa trẻ nhất định sẽ vô cùng xinh đẹp!”

“Vài tháng sau là có thể biết rồi!” Lạc Thiếu Hoàng không nhịn được mà đắc ý vênh váo lên.

Gương mặt Lục Tiểu Hy đỏ lên rồi: “Có cần cho anh một cái loa lớn, để anh quảng cáo một chút không?”

Lạc Thiếu Hoàng nắm cả bờ vai của Lục Tiểu Hy, thật sự rất vui vẻ: “Ha ha! Anh thấy ổn đấy!”

Buổi chiều đầu thu, ánh mặt trời xuyên thấu qua những chiếc lá trên nhánh cây bạch quả rũ xuống, Lục Tiểu Hy thoải mái nheo mắt lại.

“Đang nghĩ cái gì vậy?” Lạc Thiếu Hoàng nhẹ nhàng hỏi.

“Cả ngày hôm nay đã trải qua quá nhiều sự việc, cứ như đang nằm mơ ý.”

Lạc Thiếu Hoàng cười lên: “Cũng đúng, em hôm nay mới làm con dâu nhà họ Lạc ngày đầu tiên, thật sự giống như đang nằm mơ.”

Nhìn thấy bộ dáng đặc sắc này của anh ta, Lục Tiểu Hy liếc mắt nhìn anh ta một cái: “Này, anh nói, chúng ta có phải quá lỗ mãng rồi hay không?”

Lạc Thiếu Hoàng đứng im tại chỗ, quay đầu nhìn cô, nghiêm mặt nói: “Cả đời này của anh sẽ chỉ lỗ mãng một lần này thôi.”

Lục Tiểu Hy nhìn người đàn ông khó có được lúc thật sự đứng đắn trước mặt này, trái tim tựa như được ngâm trong hũ mật, trong lòng hơi kinh sợ. Đột nhiên vươn tay ra búng vào trán anh ta: “Nếu như để cho em phát hiện anh ở bên ngoài làm chuyện xằng bậy, cẩn thận biến anh thành thái giám đấy!”

Nói xong còn bẻ xương tay kêu răng rắc, Lạc Thiếu Hoàng cười lớn, phủ lên bàn tay nhỏ bé của cô, lại nghĩ ra điều gì đó, nhanh chóng lật lại giấy chứng nhận kết hôn, dùng điện thoại di động chụp lại một bức ảnh, lập tức đăng lên vòng bạn bè.

Không có lời nói thừa thãi nào, chỉ có một tấm ảnh, trên ảnh là hai quyển chứng nhận kết hôn của hai người Lục Tiểu Hy và Lạc Thiếu Hoàng.

“Anh làm gì vậy?” Lục Tiểu Hy tò mò ló đầu qua, sau khi nhìn thấy thì hoảng sợ, vươn tay muốn giành lấy: “Anh sợ thế giới chưa đủ loạn sao?”

Lạc Thiếu Hoàng giơ cao điện thoại lên: “Anh công khai kết hôn, còn sợ người khác biết hay sao? Anh muốn để cho người trên toàn bộ thế giới biết được! Hơn nữa, một mình anh đăng lên thì sao mà được?”

Ngày thứ hai, tin tức Lạc Thiếu Hoàng cùng với Lục Tiểu Hy kết hôn đã thấy trên khắp mặt báo.

Lục Quý.

Trước mặt Lâm Huyền Vũ là một tờ báo buổi sáng, ngay trên trang đầu tiên của tờ báo rõ ràng là ảnh đăng ký kết hôn của hai người Lục Tiểu Hy và Lạc Thiếu Hoàng.

Lâm Huyền Vũ liếc mắt qua nội dung trên tờ báo, sắc mặt không khỏi rét lạnh. Thật buồn cười, tin tức con gái kết hôn, bà ta còn phải đọc báo mới biết được!

Nhưng vào lúc này, tiếng chuông điện thoại bén nhọn vang lên!

Lâm Huyền Vũ cầm điện thoại lên: “Alo?”

“Tổng giám đốc Lâm, tin tức ở trên báo bà phải cho tôi một lời giải thích đi chứ.” Đầu bên kia điện thoại là giọng nói không nhanh không chậm của Cư Hàn Quân.

Lâm Huyền Vũ tựa người về phía sau, lười biếng nói: “Ồ, tin tức gì vậy? Sao tôi lại không biết nhỉ.”

Đầu bên kia điện thoại, Cư Hàn Quân đột nhiên cười lên: “Nếu như bà đã chưa xem, vậy thì để tôi nói cho bà là được rồi, ngay ngày hôm qua, con gái bảo bối của bà kết hôn với Lạc Thiếu Hoàng rồi.”

Lâm Huyền Vũ vô cùng kinh ngạc: “Ôi, sao lại có thể như thế được! Tiểu Hy sẽ không làm ra loại chuyện như vậy đâu!

“Ha, tổng giám đốc Lâm, bà thật biết kể chuyện cười. Con gái bà kết hôn, bà lại không biết sao?” Giọng nói của Cư Hàn Quân lạnh đi một chút: “Tổng giám đốc Lâm, sự việc này bà phải cho tôi một lời giải thích.”

“Cái này, cậu Cư Hàn Quân, sự việc lần này tôi thật sự không biết! Đứa con gái này của tôi gần đây không nghe lời của tôi, anh cũng không phải không biết. Con gái lớn rồi, tôi cũng không quản được nữa rồi.”

Cư Hàn Quân phát ra tiếng cười lạnh: “Tổng giám đốc Lâm, đừng tưởng rằng tôi không biết bà tính toán cái gì! Dù sao thì nếu không có N.S chúng tôi, bà hiện tại cũng đã có Lục Quý, đối với bà mà nói, việc này đều không có tổn thất gì. Chỉ có điều, lúc trước bà không nghĩ tới Lạc Thiếu Hoàng sẽ lấy Tiểu Hy mà thôi. Tóm lại, mặc kệ nói như thế nào thì bà chính là người chiến thắng lớn nhất rồi.”

Theo lời của Cư Hàn Quân, Lâm Huyền Vũ cũng không thanh minh, khóe miệng tràn đầy niềm vui của người chiến thắng.

“Có điều, để tôi nhắc nhớ bà, Cư Hàn Quân tôi cũng sẽ không để cho bất kỳ ai đùa bỡn đâu.”

Điện thoại bị dập tắt, Lâm Huyền Vũ không quan tâm bỏ xuống.

Tập đoàn N.S.

Thư ký bước nhanh tiến vào: “Tổng giám đốc, hai ngày hôm nay không ngừng có phóng viên liên hệ đến muốn phỏng vấn.”

Cư Hàn Quân ngồi trên ghế tựa, bình tĩnh tự nhiên ngẩng đầu lên: “Chuyện bảo cậu đi điều tra như thế nào rồi?”

“Đã điều tra rõ ràng rồi ạ, lập tức sẽ đưa tài liệu vào ngay.”

Cư Hàn Quân cười lên, buông mắt xuống, nói: “Không phải là có phóng viên muốn phỏng vấn sao? Chúng ta cũng phải có bất ngờ mới được.”

Ngày tiếp theo, nữ chính của đầu đề đã đổi thành Lâm Huyền Vũ.

“Kinh ngạc! Đi sâu vào những sự kiện không muốn để người khác biết của người phụ nữ mạnh mẽ!”

“Mẹ như thế nào thì con gái cũng như thế? Bóc trần con đường thành công của nữ tổng giám đốc.”

Ở bên cạnh mỗi tin tức đều đính thêm ảnh của Lâm Huyền Vũ và Lục Tiểu Hy, giống như đang ám thị điều gì đó, mà ở Lục Quý lúc này những lời đồn đại đã bay đầy trời.

“Trước đây không biết rằng bà chủ của chúng ta chính là người trải tình trường kỳ cựu đấy!”

“Ha ha, có thể ngồi lên vị trí tổng giám đốc, không có chút tài năng làm sao được?”

Sáng sớm, vốn nên bận rộn trong phòng làm việc, lúc này lại đều tụ lại thành một nhóm tán gẫu tin tức. Tiếng giày cao gót nhịp nhàng truyền tới, mọi người đều lập tức khẩn trương, nhanh chóng phải làm gì liền đi làm.

Lâm Huyền Vũ bước vào, vẻ mặt và tư thái vẫn như mọi khi, tựa như không hề bị ảnh hưởng bởi tin tức.

Trong phòng làm việc nhất thời lặng ngắt như tờ, mọi người im lặng ngẩng đầu lên, vẫn luôn nhìn theo cho đến khi bà ta bước vào trong phòng làm việc thì mới nhẹ nhõm thờ dài ra một hơi, sau đó lại nhỏ tiếng bàn luận.

Bước vào trong phòng làm việc, thư ký cũng theo bước tiến vào: “Tổng giám đốc Lâm, tin tức hôm nay, bà đã xem chưa ạ?”

Lâm Huyền Vũ ngồi xuống, vẻ mặt vô cùng thản nhiên: “Xem rồi.”

“Vậy… chúng ta tìm phòng quan hệ công chúng của công ty? Hay là…”

Lâm Huyền Vũ đột nhiên nói: “Trước tiên trong hai ngày này đừng sắp xếp công tác với hội nghị nào, để cho thời gian của tôi trống một chút, tôi muốn làm một cuộc phỏng vấn.”

“Dạ?”

Thư ký sửng sốt.

Lâm Huyền Vũ cong khóe miệng lên, mỉm cười: “Tin tức là do Cư Hàn Quân tung ra, điều này không hề nghi ngờ. Anh ta muốn chơi tôi, tôi càng không để cho anh ta được như ý!”