Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 35




lúc taxi đến Hà Nam rồi thì kêu cô dậy

" cô gì ơi tới Hà Nam rồi"

Lưu Yên mở mắt dậy thì chợt nhớ mình ở trên xe mà dụi dụi mắt lấy tiền đưa cho người taxi

" cháu cảm ơn ạ"

Người taxi cười ngọt ngào mà nhận lấy tiền.

Lưu Yên bước xuống xe thì vương vai hít thở không khí trong lành của Hà Nam.

Lưu Yên nhìn qua bên kia đường thì là nhà của cô. Nhà của cô ngoài sau có cả trang trại trồng rau và nuôi động vật.

Lưu Yên cười ngọt ngào nhìn xung quanh cô bước đi qua đường.

Một chiếc xe bổng lao thẳng tới phía cô Lưu Yên nhanh mà chạy thẳng qua nếu mà quay đầu lại hay đứng im thì thôi rồi mạng cô không giữ được.

chủ chiếc xe đó thấy cô chạy thẳng qua mà hết hồn giật bắn mình ngừng xe lại

" này cô kia cô đi không biết nhìn đường à đúng là đồ khùng"

Lưu Yên nhếch mép tính đáp trả nhưng lại thôi so đo chi cho mọi chuyện rắc rối. Mà rõ ràng là anh ta chạy nhanh mà sao cô phải nhịn.

Lúc cô định lên tiếng thì xe đó đã chạy mất hút.

" hừm đúng là xui xẻo"

Cô phủi phủi vai mình xoay người hướng đi thẳng vào nhà cô mà cười ngọt ngào.

" mọi người con về rồi đây"

Lúc vào thì cô gặp dì 2 của cô Lưu Tuyết cười nhìn cô

" ayo con về rồi sao dì nghe nói con đi công tác 3 tháng đặng mà?"

Lưu Yên cười ngượng sao cô lại quên chuyện này cơ chứ

" dạ đúng là 3 tháng nhưng cháu nhớ mọi người quá cháu về thăm thôi chiều cháu lại đi"

Lưu Tuyết nhúng vai nhìn cô

" à mà con của dì Lưu Sam cũng đã lên thành phố X để làm rồi nó còn quen được cậu giám đốc tập đoàn Hạo Thiên gì đó"

Lưu Yên chỉ lờ đi câu nói này dù sao thì cô cũng quá quen với tính hay khoe khoang của Dì 2 của cô rồi.

" mọi người đâu rồi dì 2"

Lưu Tuyết đưa tay rót trà

" em con thì trong phòng. Còn ba mẹ con thì ở trang trại"

Lưu Yên gật đầu rồi đi vào phòng em cô.

" cốc...cốc"

Lưu Bạch chơi game bị làm phiền thì khó chịu mà trả lời

" vào đi"

Lưu Yên vào thấy em cô ngồi đưa mặt gần máy tính như vậy thì chau mày

" chị đã nói không được nhìn gần như vậy muốn bị mù hả?"

Lưu Bạch nghe tiếng chị mình thì giật bắn mình anh sợ nhất là Lưu Yên chỉ có Lưu Yên nói anh mới nghe

" chị làm em hết hồn"

Lưu Yên bĩu môi hồi nãy cô có gõ cửa mà hết hồn gì nữa

" dẹp game xuống đây nói chuyện với chị"

Lưu Bạch gật đầu chán nản đưa tay tắt máy tính

" em dẹp rồi"

Lưu Yên đưa mắt nhìn nó gật đầu hài lòng rồi nhìn xung quanh

" phòng của em sao mà..."

Lưu Bạch cắt ngang lời cô

" phòng của em sao mà bừa bộn dọn dẹp lại đi rồi hả nói chuyện với chị đúng không?"

Lưu Yên cười ngọt ngào

" thằng quỷ biết rồi thì dọn đi chị có chuyện quan trọng muốn nói với em nè"

Lưu Bạch nghe lời mà đi dọn dẹp từng chỗ một

" lúc nào mà chị không có chuyện quan trọng đâu"

Lưu Yên đưa tay đánh nhẹ vô lưng Lưu Bách

" rồi muốn nghe không?"

Lưu Bạch và cô hay lảm nhảm với nhau nhà vắng một trong hai đứa sẽ rất buồn Lưu Bạch cũng lâu rồi chưa nghe chị mình lảm nhảm với anh

" muốn em dọn xong rồi chị nói đi"

____________

Mọi người ủng hộ Bỏ phiếu với Cmt cho tui có động lực viết tiếp đi