Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 233




đột nhiên Thế Hào trên phòng đi xuống anh chỉ mặt chiếc áo phông rộng màu đen quần thể thao nhưng nhìn rất soái.

" hai người nói gì đấy?"

Cung Âu nhìn Thế Hào

" em đang kêu Đế Khả kiếm người đàn ông khác"

Thế Hào anh định lên tiếng thì điện thoại anh reo lên.

Thế Hào anh cau mày mà nhìn số trên điện thoại thì đi ra ngoài để nghe.

" Chuyện gì?"

giọng trầm ấm bên đầu dây bên kia vang lên

" việc của tôi nhờ các cậu sao rồi?"

Thế Hào nghe thì nhớ lại nếu bây giờ không nhắc anh cũng xém mà quên mất

" nội trong ngày mai tôi sẽ xử lí xong cho anh"

Thế Hào nói xong thì cúp máy mà vội vã đi vào nhìn Đế Khả

" lão đại đâu?"

Đế Khả cô chỉ lên thư phòng

Thế Hào anh vội vã đi lên mà gõ cửa

" lão đại có chuyện rồi"

Đế Kim anh lên tiếng

" vào đi"

Thế Hào đi vào anh đóng cửa lại thì ngồi xuống sofa mà nhìn Đế Kim anh đang ngồi lên bàn làm việc mà nhâm nhi ly rượu vang đỏ

" cậu rảnh quá nhỉ vừa qua đã không chuyện được sự rảnh rỗi sao?"

Thế Hào anh lắc đầu

" Không phải đâu anh còn nhớ người hôm trước mướn chúng ta không?"

Đế Kim anh im lặng một hồi thì gật đầu

Thế Hào anh nói tiếp

" lão đại anh chưa làm đúng không?"

Đế Kim anh lại gật đầu

" quên"

Thế Hào anh vỗ chán

" thế bây giờ anh định trừng nào làm xong đây?"

Đế Kim anh lắc lắc ly rượu vang trong tay

" tối nay 10 giờ nhanh gọn lẹ cậu mà lề mề thì tôi sẽ giết luôn cậu"

Thế Hào biết Đế Kim không bao giờ nói giỡn nói là làm

" được tối nay em sẽ đợi anh"

Thế Hào nói xong thì đi ra ngoài mà đóng cửa lại Đế Kim anh nhìn đồng hồ trên tay chỉ mới có 12 giờ Đế Kim anh đặt ly rượu vang xuống thì đi ra khỏi phòng mà đi xuống phòng khách bên dưới phòng khách chỉ có Thế Hào Cung Âu và Đế Khả không hề có Lưu Yên.

Đế Kim anh đi vào bếp anh biết sáng giờ Lưu Yên chưa ăn gì không đói mới lạ anh vén tay áo lên cao thì bất đầu nấu ăn những món dinh dưỡng nhất anh biết trong thời gian có bầu sẽ không ăn được cá nên anh hầm canh gà cho Lưu Yên.

Đế Kim anh làm xong thì cũng đã là 1 giờ 45 Đế Khả nghe mùi thơm thì nhìn vào bếp

" anh hai ơi anh làm gì mà thơm thế?"

Đế Kim anh không trả lời mà chỉ nhìn Đế Khả rồi đi lên phòng mình

Đế Khả cô bĩu môi mà không thèm để ý tới nữa.

Đế Kim anh lấy chân đẩy cửa bước vào thì thấy Lưu Yên cô từ phòng tắm bước ra sắc mặt tái đi môi không còn chút huyết sắc Đế Kim anh vội vàng bỏ chén canh xuống bàn thì đi lại đỡ cô xuống giường

" em bị sao?"

Lưu Yên cô chữ nói ra hơi chữ không ra hơi

" em muốn nôn"

Đế Kim anh biết mang thai trong giai đoạn đầu rất khó khăn nhưng do Lưu Yên sáng giờ cô chưa ăn gì nên mệt hơn sức khỏe cũng không được tốt vì Lưu Yên cô vốn dĩ sức đề kháng đã rất yếu.

Đế Kim bưng chén canh lên mà đưa cho Lưu Yên

" em ăn đi sáng giờ em chưa ăn gì cả"

Lưu Yên cô nhận lấy nhưng tay cô cứ run run Đế Kim thấy vậy thì cầm mà đút cô.

Lưu Yên cô ăn hết chén này tới chén khác tận 5 chén mới no hôm nay cô ăn cô cảm thấy đồ ăn rất ngon ngon hơn bình thường nhiều ngon hơn cả cô nấu.

Lưu Yên cô ăn xong thì mệt mỏi lăn ra mà ngủ Đế Kim thấy vậy thì đắp chăn lại cho cô Đế Kim anh cầm chén xuống dưới mà dẹp.

Đế Kim Thế Hào và Thành Quốc không phải là người giàu nhất nắm trong tay tập đoàn Đế Thị mà còn là một xác thủ chuyên nghiệp một nhiệm vụ của anh thôi cũng có thể gom về cả tỉ bạc.