Đế Kim anh như không thấy Hanna
" Đừng quậy nữa tôi đưa em về nhà"
Lưu Yên cô muốn đẩy Đế Kim ra nhưng tay chân cô không còn chút sức lực nào nữa nước mắt cô cứ chạy xuống
" Anh đừng làm phiền đến cuộc sống của em nữa được không?"
Đế Kim anh mày mà nhìn Hanna
" Tôi yêu em như thế chưa đủ? Hay tôi làm không vừa ý em?"
Lưu Yên cô lắc đầu
" Anh tốt rất tốt. Nhưng em cảm thấy người tốt như thế thì không dành cho em"
Đế Kim một tay cầm ô một tay ôm Lưu Yên
" Về nhà rồi chúng ta nói tiếp được không?"
Lưu Yên cô không trả lời.
Đế Kim thấy vậy thì buông cô ra dìu cô vào xe thì vào ghế lái của mình bỏ mặt Hanna đang đứng ở đó.
Đế Kim anh đạp mạnh chân ga thì liền xe liền chạy rất nhanh.
Lưu Yên cô lên tiếng
" Mình dừng lại ở đây đi"
" Tại sao?"
" Vì anh là một ông trùm rất giàu rất có tiếng còn em?"
" Em là vợ của tôi em là người phụ nữ xinh đẹp"
Lưu Yên cô trầm tư suy nghĩ thì lên tiếng
" Em muốn một cuộc sống bình thường anh cho em được không?"
Đế Kim anh nghe câu này thì lòng chợt nhói lên đúng người phụ nữ của anh cần cuộc sống bình thường anh cho được không?
" Tôi là ông trùm khi bước vào thì không có đường lui? Một khi tôi lui tôi sẽ chết"
Lưu Yên cô muốn một cuộc sống bình thường nhưng cô không muốn người cô yêu phải chết
" nếu anh biết như thế thì anh muốn làm ông trùm làm gì?"
" tôi muốn người phụ nữ của tôi không thua ai. Tôi muốn ai cũng phải ganh tị với người phụ nữ của tôi. Tôi không muốn người tôi yêu phải ganh tị với ai"
Lưu Yên cô nghe câu này thì nước mắt cô rơi trong vô thức
" Thế bây giờ tôi bảo anh bỏ danh là ông trùm đi thì sao?"
Đế Kim anh trầm tư một chút thì lên tiếng
" Tôi bỏ ra thì mạng của tôi và em và gia đình tôi sẽ nguy hiểm? Tôi không sợ chết tôi chỉ sợ tôi chết rồi thì ai lo cho em? Người sau có hơn tôi không? Có thương yêu em không? Từ khi quen em tôi rất sợ chết."
Lưu Yên cô nghe xong thì nước mắt cô càng rơi nhiều hơn sao càng lúc cô càng đắm mình vào trò chơi tình cảm này cô biết hợp đồng cô và anh 3 năm chỉ 3 năm là kết thúc rồi. Càng lúc cô không thể dứt khỏi anh được