Tổng Tài Phúc Hắc Bá Đạo: Lão Bà, Em Thật Mê Người!

Chương 60: Bị Bắt Gặp






Nhìn Mục Cảnh Thiên càng ngày càng tiến đến gần, Hạ Tử Hy chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập loạn nhịp của mình, tên đàn ông này rốt cuộc anh ta muốn làm gì đây? Hạ Cảnh Thiên càng tiến đến gần, Hạ Tử Hy cả người tự động lùi về sau, trong xe yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy hơi thở của đối phương.

Mục Cảnh Thiên lúc đầu chỉ muốn chọc ghẹo cô, nhưng khi nhìn thấy làn da của cô VÌ uống chút rượu vang trở nên ủng hồng, môi đỏ tươi răng trắng ngà, đặc biệt là đôi mắt long lanh như nước mùa thu, khiến cho hắn không khống chế được mà rung động, càng muốn tiến gần hơn về phía cô.

Muốn hôn lên đôi môi đỏ hồng ấy!Hạ Tử Hy nhìn anh ta, thật sự muốn nổi điên lên!Bản tính tên đàn ông này tại sao vẫn không chịu thayđổi vậy?Giây kế tiếp, bàn tay của Hạ Tử Hy nhanh chóng mở khóa của xe, cả người gần như lập tức nhảy xuống: “Mục tổng, vô cùng cảm ơn anh đã đưa tôi về tận nhà, tôi xin phép lên nhà trước đây!”Bàn tay Mục Cảnh Thiên chỉ kịp chụp lấy một khoảng không trước mặt, trong lòng có chút không vui, nhưng cũng không muốn thể hiện quá rõ ràng.


Nhưng nhìn dáng vẻ gấp rút tìm đường thoát thân của Hạ Tử Hy, khiến cho tâm trạng của hắn trở nên thoải mái hơn một chút: “Thế nào? Không mời tôi lên nhà uống ly trà?”“Mục tổng, thật ngại quá, từ trước đến nay tôi không uống trà, trong nhà cũng không chuẩn bị lá trà, cho nên không thể mời anh lên nhà uống một tách trà được, anh chạy xe cẩn thận nhé!” Hạ Tử Hy đứng trước của xe, cười nói.

“Cà phê cũng được!”“Tôi vừa từ nước ngoài trở về trong nhà vẫn chưa dọn dẹp xong, đừng nói là cà phê, đến nước suối cũng không biết trong nhà có hay không, cho nên không thể mời Mục tổng rồi!” Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ, nụ cười đó vô cùng kiên định và khẳng định.

Ý của cô chính là không muốn mời Mục Cảnh Thiên lên nhà, Mục Cảnh Thiên là người thông minh đến mức nào, làm sao không nhận ra được chút mánh khóe đơn giản này của cô.

Mục Cảnh Thiên cười: “Vậy cũng được, trời đã tối như vậy rồi, hôm nay tôi sẽ về trước!”Mục Cảnh Thiên Vừa dứt lời, Hạ Tử Hy liền tiếp lời: “Mục tổng trên đường chạy xe cẩn thận!”Nhìn dáng vẻ hận không thể khiến hắn nhanh chóng rời đi của Hạ Tử Hy, còn cố tỏ ra vẻ vô cùng bình tĩnh, Mục Cảnh Thiên hận không thể tiến lên xé nát lớp mặt nạ của cô.

Nhưng nếu trực tiếp làm như vậy thì không còn gì thú vị nữa.

Hắn tình nguyện tiếp tục cùng cô diễn kịch, như vậy càng khiến cho mọi chuyện trở nên thú vị hơn.

Hắn sẽ từ từ khám phá từng chút một bí mật ẩn giấu bên trong người phụ nữ này.


Trong tim đột nhiên hiện lên suy nghĩ như vậy, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười, cũng không nói thêm câu nào liền khởi động xe rời khỏi khu nhà của Hạ Tử HyHạ Tử Hy đứng yên một chỗ, nhìn chiếc xe của Mục Cảnh Thiên rít gào trước mặt cô, hận không thể giơ nắm đấm lên.

Mục Cảnh Thiên hắn ta chắc chắn là cố ý gây sự với cô!Lái xe chậm một chút thì như thế nào!Có điều nhìn bóng xe của Mục Cảnh Thiên càng ngày càng phóng đi xa, Hạ Tử Hy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức từ từ bước về nhà.

Khi vừa bước đến trước cổng chung cư, Hạ Tử Hy vừa tiến vào, thì lúc này ngay sau lưng cô vang lên một âm thanh.

“Hạ Tử Hy!”Vì nghe có người gọi tên cô, Hạ Tử Hy mới quay đầu lại nhìn.

Ngay vào lúc này, Lăng Tiêu Vân từ xa hùng hổ bước đến, không phân rõ trắng đen, vừa tiến đến liền tát lên một bên má Hạ Tử Hy.

Hạ Tử Hy đứng trước mặt Lăng Tiêu Vân, cũng không nôn nóng quay về nhà, liền nhìn cô ta hỏi: “Cô có phải điên rồi không?”Lăng Vân Tiêu tối nay vốn dĩ muốn đến đây chờ Hạ Tử Hy, để cùng cô ta nói rõ mọi chuyện, nhưng không ngờ được cô lại thấy cảnh Mục Cảnh Thiên đưa Hạ Tử Hy về tận nhà.


Xe của Mục Cảnh Thiên, cô có thể nhận ra, mặc dù không thấy rõ chuyện xảy ra trong xe, nhưng cô lại phát hiện ra hai người bọn họ đều ngồi trong xe, rất lâu sau vẫn không xuất hiện.

Dùng đầu gối cũng có thể biết rằng hai người bọn họ trong xe đã làm những gì?Lăng Tiêu Vân hiện tại đã bị cơn phẫn nộ của bản thân che mờ lý trí!“Điên sao? Hạ Tử Hy cô có dám nói người vừa nãy tiễn cô về nhà không phải Mục Cảnh Thiên không?” Lăng Tiêu Vân nhìn cô hét lớn.

Hạ Tử Hy có chút ngây người, quả thật người vừa nãy tiễn cô về tận nhà chính là Mục Cảnh Thiên, điều này cô không thể phủ nhận được.

“Nếu phải thì như thế nào?" Hạ Tử Hy nhìn Lăng Tiêu Vân hỏi ngược lại.

.