Đi vào trường, tuy rằng chỉ mấy ngày không tới, nhưng cũng đã có một loại cảm giác dường như đã mấy đời, muốn biết vì cái gì mà cậu mấy ngày nay không tới trường học sao? Không dám tới a, thật sự, sau sự kiện vay tiền đầy phong ba kia, liền bị nữ chính gọi điện oanh tạc a, sợ tới mức cậu chỉ có thể rúc ở nhà.
Đến nỗi hiện tại vì cái gì cậu còn sẽ đến trường học, Diệp An Thần chỉ có thể nói, trên đời này, có một loại bi kịch, mang tên là xuyên thư. Mà cậu lại là xuyên đến tiểu thuyết ngôn tình, lại còn nhầm nam chính thành người qua đường.
Cậu là trốn học a, cậu là muốn cả ngày ở trong nhà a, nhưng là cậu không có nghĩ đến sẽ không lấy được giấy tốt nghiệp a. Tuy rằng hiện tại có một ngàn vạn trong tay, nhưng nghĩ đến siêu xe kia của Tổng Tài đại nhân, liền không khỏi lại cảm thấy, ở trong thế giới ngôn tình, một ngàn vạn thật sự không xem như tiền a, tuy rằng sau này bằng tốt nghiệp không nhất định là dùng được với, nhưng là có trong tay tấm bằng mới an tâm a.
Vì thế, tư tưởng như vậy, về sau Diệp An Thần liền càng cảm thấy thêm bi kịch mà phát hiện, cái học viện quý tộc này nếu không có chuyện quan trọng, mà không tới lớp ba ngày, liền đánh trượt môn. Vì thế, đã gọi tới lần thứ n, xin phép đến nỗi giảng viên đều sắp quen cậu, Diệp An Thần cảm thấy, cậu vẫn là phải đi học tương đối chăm một chút.
Vì thế hiện tại Diệp An Thần chỉ có thể ngồi ở phòng học, đối mặt nữ chính, mà mỉm cười, “Làm sao vậy? Có việc sao?”
“Ân, lần này mình tới tìn cậu thật là có việc.” Nữ chính đối với Diệp An Thần cười cười, liền ngồi trước mặt Diệp An Thần, đầu hơi cúi, “Mặc dù có hơi ngượng mà mở lời, nhưng mà……”
Không có nhưng mà, nếu đã biết biết xấu hổ, vậy đừng mở miệng a! Đối mặt nữ chính, Diệp An Thần tuy rằng không thể đối với nàng mà rít gào, nhưng hiện tại trái tim tiểu nhân kia cũng đã hoàn toàn điên rồi.
Bạch Mộng Tuyết cúi đầu, vẻ mặt thẹn thùng. Nhưng một phút sau, biểu tình vẫn như vậy, Bạch Mộng Tuyết không thể duy trì được nữa. Người trước mắt này rốt cuộc có nghe thấy nàng hỏi hay không? Hỏi a! Hỏi a! Khi nàng biểu hiện ra muốn nói lại ngại ngùng không nói, không nên nói, vô luận là việc gì tôi đều sẽ giúp cậu sao?
Rốt cuộc, Bạch Mộng Tuyết vẫn duy trì nộ dáng cúi đầu thẹn thùng không được nữa. Ngẩng đầu, hơi mím môi, có một loại cảm giác khó xử, nhưng Diệp An Thần vẫn như cũ nhìn nàng không nói lời nào.
Diệp An Thần đương nhiên không dám mở miệng nói chuyện a! Nếu là nữ chính ngại ngùng mở miệng, nhưng là lại muốn cậu làm gì đó, quỷ mới biết là làm cái gì a. Hiện tại Diệp An Thần liền cầu nữ chính thấy mình không nói, trực tiếp ngại mở miệng, mà chạy lấy người a!
Nhưng hiển nhiên, tuy rằng Diệp An Thần có ý này, nhưng là nữ chính lại không có. Rối rắm trong chốc lát, Bạch Mộng Tuyết vẫn là mở miệng: “Tuy rằng mình biết hiện tại yêu cầu của mình có điểm vô lý, nhưng là, Thần, cậu hẳn là hiểu mình đúng không!”
Cậu một chút cũng không hiểu nàng a. Diệp An Thần nghe nữ chính nói xong, trong lòng lặng đi, nhưng là trên mặt biểu tình vẫn như cũ không thấy đổi.
“ Người lần trước ở trên xe cùng cậu, mình…… Tuy rằng khi đó anh ta nói không cần cảm ơn. Nhưng là, mình còn muốn gặp lại cảm ơn. Rốt cuộc, số tiền kia đối anh ấy chỉ là chuyện nhỏ, nhưng là với mình mà nói, lại có ý nghĩa. Cho nên…… Ngày đó cậu nếu quen anh ấy, hơn nữa còn……” Cúi đầu như càng thêm ngượng ngùng.
Bạch Mộng Tuyết hít sâu một hơi, như hạ quyết tâm mà lại một lần mở miệng nói: “ Cậu có thể cho mình cách liên hệ với anh ấy được không? Mình……” Vừa nói nữ chính mặt lại càng đỏ. Đầu cũng cúi thấp hơn, làm Diệp An Thần cảm thán, nguyên lai nữ chính là tắc kè hoa sao?
Ha hả…… Đánh giá nữ chính trước mắt một cái, nữ chính cũng xuyên đến đi!
Bằng không vì cái gì sẽ là cái dạng này? Nữ chính a! Cô xác định cô hiện tại bình thường? Nữ chính a, cô trước khi ra cửa quên uống thuốc phải không! Bằng không vì cái gì sẽ đối cậu nói ra một đoạn lời dài như vậy? Nhưng mặc kệ trái tim Diệp An Thần bung trào như thế nào, nữ chính vẫn là muốn câu trả lời: “ Tôi cùng anh ấy cũng không phải rất quen, cho nên, số điện thoại tôi cũng không biết.”
Thật sự a, nữ chính, cậu thật sự cùng Tổng Tài đại nhân không thân a! Cậu thật sự không biết số dĩ động của Tổng Tài đại nhân là nào nhiêu a! Cô lại nhìn tôi tràn đầy hoài nghi cùng lừa gạt sau đó lại thương tâm là muốn quậy kiểu gì a! Cậu thật sự vô tội, thật sự, so trân châu còn hơn a!
“Thần, mình biết chuyện này thực làm khó dễ cậu, cũng biết thân phận Đông Phương Tuyệt như vậy, mình trong mắt người ta chẳng là cái gì. Nhưng, Thần, chúng ta học chung cũng đã bốn năm, chẳng lẽ cậu cũng cảm thấy mình là bởi vì coi trọng tiền mới……” Nữ chính vẻ mặt thương tâm muốn chết, nước mắt một chuỗi một chuỗi rơi xuống, rơi đến nỗi làm Diệp An Thần cũng có một loại xúc động muốn khóc, càng làm cho Diệp An Thần nhìn mà đau lòng, nếu về sau Tổng Tài đại nhân biết chính cậu là người làm nữ chính khóc……
Hậu quả sẽ như thế nào?
Ô ô ô…… Trong nháy mắt, Diệp An Thần liền tưởng tượng nam chính cầm tay nữ chính, thâm tình đối nữ chính nói một câu, bảo khóc, hiện tại còn muốn khóc…… Là tôi không tốt sao? Tiểu sinh thật sự không có số điện thoại của Tổng Tài đại nhân a! Nếu là có, không đợi ngài mở miệng, đương nhiên cũng đã đưa đến tay của ngài, cho nên, buông tha tiểu sinh đi! Xin cô.
“Thần, nếu cậu thật sự không nói cho mình, mình cũng sẽ không miễn cưỡng cậu. Nhưng mình còn là tưởng tuy rằng mình hướng cậu nói những lời này, nhưng nếu cậu thật sự cho rằng mình là một người ái mộ hư vinh, cậu làm mình quá thương tâm! Mình vẫn luôn cho rằng chúng ta…… Là bạn bè.” Lại một lần bị nữ chính cực kỳ bi thương, thậm chí Diệp An Thần cảm thấy ánh mắt đều mang theo sự tuyệt vọng, tức khắc…… Rất muốn trốn a!
Nữ chính a, cô nói lời này là có ý tứ gì a!! Liền tính Diệp An Thần cũng nghe ra a, nhưng Diệp An Thần cảm thấy hiện tại cậu phải làm sao bây giờ a……
Không cho, với nữ chính mà nói, chính mình không phải bạn bè, lại cảm thấy nàng là một người ái mộ hư vinh mới có thể như vậy. Cho câuh nói…… Hắn cũng không thể nói ra a!!
“ Mình thật sự không có số điện thoại của anh ấy. Nếu có, tôi nhất định sẽ cho cậu. ” Đầy nghiêm túc nói, từ trên người lấy ra khăn giấy đưa cho nữ chính, để nữ chính lau một mặt toàn nước mắt kia.
Tiếp nhận khăn giấy của Diệp An Thần, Bạch Mộng Tuyết mắt toàn nước bỗng lóe lên, chẳng lẽ là nàng đã đoán sai? Diệp An Thần cùng Đông Phương Tuyệt không phải như nàng nghĩ? Sẽ không a, nếu bọn họ thật sự như Diệp An Thần nói là không thân, Đông Phương Tuyệt lại như thế nào sẽ để Diệp An Thần ngồi ở trên xe của chính mình? Vẫn là…… Chính mình hỏi sai ở đâu?
“Thật vậy sao?” Tuy rằng trái tim vẫn hoài nghi, nhưng Bạch Mộng Tuyết cũng biết, Diệp An Thần đều đã nói như thế, nếu chính mình lại dây dưa, mục đích của mình liền thật sự làm người hoài nghi.
“Đương nhiên là thật, tôi làm sao lại lừa cậu.” Diệp An Thần nhấc tay bảo đảm.
“Xem ra thật là mình làm khó dễ cậu.” Hơi mỉm cười, tựa như cánh hoa đang hé, không thể không nói, nữ chính lớn lên thiệt tình vẫn khá xinh đẹp a! Bạch Mộng Tuyết một lần nữa xoa xoa khóe mắt, lại ngượng ngùng nói: “Lại để cậu chê cười rồi.”
“ Làm sao tôi lại làm như thế được, cậu như thế nào đều đẹp.” Đây là lời nói từ tận đáy lòng của Diệp An Thần, nhưng liền tính là đẹp cũng không cần ở trước mặt tôi mà đẹp a! Tiểu sinh chống đỡ không được, này…… Cũng là lời nói từ tận đáy lòng của Diệp An Thần.
“Nếu đã như thế, mình đi trước.” Hướng Diệp An Thần cúi đầu, Bạch Mộng Tuyết liền từ ghế đứng lên rời đi. Xem ra kế hoạch của chính mình phải thay đổi, nguyên bản gặp được Đông Phương Tuyệt về sau liền nhận ra Diệp An Thần đã vô dụng.
Tuy không phải đại gia tộc, nhưng nói như thế nào trước kia cũng là hào môn (1) ở thành phố B, chân chính được tầng lớp xã hội thượng lưu thừa nhận. Diệp An Thần làm con trai duy nhất của Diệp gia, tuy rằng hiện tại trên tay quyền lợi bị bác hắn đoạt, nhưng là cũng là người của Diệp gia. Diệp An Thần trên người cũng có những quan hệ.
(1) Hào môn: nhà giàu nha.
Đi tới cửa, Bạch Mộng Tuyết xoay người hướng Diệp An Thần lại một lần phất phất tay chào.
Xem ra là nên dựa theo kế hoạch ngay từ đầu. Ở trong nháy mắt xoay người, Bạch Mộng Tuyết quyết định, mặc kệ Diệp An Thần cùng Đông Phương Tuyệt quan hệ đến là như thế nào, bám vào quan hệ của Diệp An Thần, tiến vào xã hội thượng lưu mới là chính xác. Đến lúc đó, liền tính không thể làm Đông Phương Tuyệt thích chính mình. Xã hội thượng lưu nhiều công tử như thế, bằng thỉ đoạn chính mình chẳng lẽ còn không thể bắt lấy một hai người sao?
Tay chặt chẽ nắm lại, nàng sẽ làm Bạch gia kia nhìn xem, chính mình sẽ đi đến tầng lớp cao cấp nào. Bọn họ đối nàng nhục nhã, nàng sẽ trả lại toàn bộ, hừ…… Bạch Mộng Vũ được những người đó coi trọng như thế nào, có hi vọng gả chồng vào hào môn như thế nào. Nói đến cùng không phải cũng là cùng Bạch gia giống nhau đều là nhà giàu mới nổi, trong mắt đám xã hội thượng lưu, bất quá chỉ là một đám hề nhảy nhót mà thôi.
Đi ở cửa sổ, nhìn xuyên thấu qua kính, có thể thấy ở Diệp An Thần ở bên trong. Có lẽ Diệp An Thần cảm giác được ánh mắt nàng, quay đầu, đối với nàng cười cười, Bạch Mộng Tuyết cũng hơi mỉm cười, nàng sẽ làm mọi người đều ngưỡng mộ nàng.
Mà nhìn nữ chính đã thật sự rời đi, Diệp An Thần lại lặng lẽ mà lau mồ hôi, ô ô…… Vì cái gì lại cảm thấy nữ chính có điểm khủng bố?