Chương 5
Edit: Allure
Beta: Mietta Yuan
NĂM
Trở lại văn phòng, Khương Dật kể cho Lâm Khả nghe chuyện xưa của tổng giám đốc.
Tổng giám đốc tên Tạ Ninh, là một cô nàng lesbian. Bởi vì áp lực từ phía gia đình nên cô vẫn chưa thể cùng bạn gái ra nước ngoài kết hôn. Từ lần đầu tiên gặp nhau, hai người đã nhận ra ngay đối phương với mình cùng một loại người. Hai công ty vốn có ý định hợp tác, nay hai người đàm phán lại nhìn nhau thuận mắt, thế nên hợp đồng rất nhanh đã được kí kết.
Khi Lâm Khả chua lòm bước vào nhà hàng, ánh mắt lăm lăm nhìn Khương Dật, Tạ Ninh liền biết người này chính là bạn trai của người trước mặt.
Cô nàng cố ý dựa sát vào Khương Dật nhiệt tình mà nói chuyện, sau đó nhìn vại giấm nhỏ kia hai mắt bốc lửa rồi dần dần suy sụp, cuối cùng cúi đầu lẳng lặng ăn cái gì đó.
Mẹ ơi! Thật đáng yêu! Trách không được người anh em này rõ ràng có năng lực mở công ty tự mình làm boss, thế mà lại tình nguyện ở bên cạnh hắn làm một trợ lí nho nhỏ. Tình yêu đúng là làm người ta mù quáng nha.
Sau khi kết thúc cuộc đàm phán, Tạ Ninh gấp gáp trở về nhà tìm bạn gái.
Yêu nhau quá lâu sẽ ở bên nhau như một đôi bạn già, bình bình đạm đạm. Thế nhưng nhìn hai anh chàng yêu nhau ngọt ngấy như mối tình đầu kia, cô nàng cũng muốn hẹn hò lãng mạn với bạn gái một phen.
Khương Dật: Không phải ngọt ngào tựa mối tình đầu, tôi với Lâm Khả vốn dĩ chính là mối tình đầu của nhau, cảm ơn!
SÁU
Hóa ra là bị tình địch giả trêu ghẹo, tổng tài Lâm tức giận đến mức gương mặt phình lên, giống một con cá nóc đáng yêu.
Khương Dật vuốt tóc của cậu: Làm sao vậy? Cô ấy không thích anh, em không vui sao?
Lâm Khả: Hừ ╭(╯^╰)╮, trên thế giới này cũng chỉ có em mới thích anh ~
Khương Dật lại trộm che ngực.
Lúc tức giận cũng muốn nói lời âu yếm, bạn trai anh quả nhiên là người đáng yêu nhất thế giới.
BẢY
Buổi tối hai người về nhà, phát hiện ba Lâm Khả nghiêm nghị ngồi trên sô pha phòng khách.
Lâm Khả vốn đang nhảy nhót lập tức giống như chuột thấy mèo, lúng túng vô cùng. Cậu bước tới dựa dựa ba mình, lấy lòng cười nói: Ba ~, sao ba lại tới đây?
Ba Lâm trừng mắt lên: Làm sao? Ba tới nhà con mình mà còn phải thông báo?
Lâm Khả: Không cần không cần, con chỉ hơi ngạc nhiên thôi mà.
May mắn vừa nãy ở cửa nhà không ôm ôm ấp ấp với Khương Dật, nếu không bị ba nhìn thấy, nhất định sẽ bị đánh. Đương nhiên, bị đánh đầu tiên chính là Khương Dật.
Tuy rằng ba Lâm thích nghiêm mặt, nhưng chưa bao giờ đánh Lâm Khả, ba Lâm vô cùng thương cậu.
Lâm Khả: Ba, hôm nay ba tới có việc gì thế ạ?
Ba Lâm: Nghe nói con hôm nay mới kí được một hợp đồng lớn. Rất tốt! Không hổ là con trai ba.
Lâm Khả: Ba, cái hợp đồng kia là A Dật kí được.
Ba Lâm: Thì cũng là con ở trên chỉ đạo xuống, cũng là công lao của con.
Lâm Khả: Chuyện đó ....
!!!!!! Được ba khen, tui cảm thấy thật ngượng ngùng.
Ba Lâm kêu Lâm Khả đi pha một bình trà, chờ đến khi Lâm Khả tới phòng bếp rồi, hoàn toàn không nghe được âm thanh từ phòng khách nữa ba Lâm mới hành động.
Ba Lâm răn đe Khương Dật: Tôi nói cho anh biết, hãy lo liệu mà làm cho tốt vị trí của mình. Và đừng bao giờ nghĩ đến chuyện phản bội. Bởi vì hậu quả anh sẽ không gánh nổi đâu.
Mỗi lần tới thăm Lâm Khả, vị phụ huynh này liền bắt đầu đủ loại hình thức cảnh cáo.
Thời điểm đi học là " Tôi nói cho anh biết, anh là bạn học con trai tôi, nhưng anh đừng nghĩ đến chuyện bắt nạt Lâm Khả, nếu không tôi sẽ không tha cho anh đâu."
..... Công thức câu uy hiếp mỗi năm đều giống nhau.
Khương Dật: Vâng, thưa chú.
Ba Lâm: Không được kêu chú, kêu ông chủ.
Khương Dật: Vâng, ông chủ !