Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng

Chương 439: Tôi Cũng Muốn Kết Hôn






Hứa Thanh Tuệ nghe nói như thế, thấp thỏm trong lòng mới buông xuống: "Vậy khi nào thì anh về?"
Khóe miệng của người đàn ông cười nhẹ cam kết: "Chờ chuyện bên này kết thúc, anh sẽ về tìm em."
Anh ta nói xong đã đưa tay sửa sang lại tóc mai cho Hứa Thanh Tuệ: "Sau khi em về thì cứ ở đó để chăm sóc tốt mình và đứa trẻ."
Hứa Thanh Tuệ biết đây là câu trả lời tốt nhất, cô ta nhẹ gật đầu không tiếp tục dây dưa.

Vào ban đêm, người đàn ông dùng máy bay riêng bí mật đưa Hứa Thanh Tuệ về nước.

Biết tin tức này chỉ có Hứa Hải Minh.

Buổi sáng hôm sau, Hứa Thanh Tuệ đến thủ đô nước Việt Nam.

"Thanh Tuệ."
Hứa Hải Minh nhìn Hứa Thanh Tuệ xuống máy bay mới vội vàng tiến lên, kết quả ông ta phát hiện chỉ có một mình con gái.

"Người kia không đi cùng con sao?"
Ông ta thò đầu ra nhìn máy bay, Hứa Thanh Tuệ lắc đầu: "Anh ấy còn có chuyện quan trọng, con về trước chờ anh ấy."
Hứa Hải Minh nghe vậy cũng không hỏi thêm nữa: "Vậy lần này con trở về là định kết thúc kế hoạch sao?"

Hứa Thanh Tuệ híp mắt: "Còn chưa đến lúc.

Bố, bố tìm cho con một căn nhà để con ở một khoảng thời gian đi."
Hứa Hải Minh gật đầu, mặc dù không biết kế hoạch cụ thể của con gái, nhưng xưa nay ông ta sẽ không từ chối yêu cầu của con gái.

Cứ như vậy, Hứa Hải Minh giúp Hứa Thanh Tuệ tìm một nơi bí mật ở lại thủ đô.

Mà những chuyện này, Hứa Thanh Khê lại không biết.

Bởi vì vết thương của Quân Nhật Đình tái phát, Hứa Thanh Khê tạm thời ngừng làm việc chăm sóc anh.

Tình cảm của hai người ngày càng ấm lên.

Hứa Thanh Tuệ nghe nói như thế, thấp thỏm trong lòng mới buông xuống: "Vậy khi nào thì anh về?"
Khóe miệng của người đàn ông cười nhẹ cam kết: "Chờ chuyện bên này kết thúc, anh sẽ về tìm em."
Anh ta nói xong đã đưa tay sửa sang lại tóc mai cho Hứa Thanh Tuệ: "Sau khi em về thì cứ ở đó để chăm sóc tốt mình và đứa trẻ."
Hứa Thanh Tuệ biết đây là câu trả lời tốt nhất, cô ta nhẹ gật đầu không tiếp tục dây dưa.

Vào ban đêm, người đàn ông dùng máy bay riêng bí mật đưa Hứa Thanh Tuệ về nước.

Biết tin tức này chỉ có Hứa Hải Minh.

Buổi sáng hôm sau, Hứa Thanh Tuệ đến thủ đô nước Việt Nam.

"Thanh Tuệ."
Hứa Hải Minh nhìn Hứa Thanh Tuệ xuống máy bay mới vội vàng tiến lên, kết quả ông ta phát hiện chỉ có một mình con gái.

"Người kia không đi cùng con sao?"
Ông ta thò đầu ra nhìn máy bay, Hứa Thanh Tuệ lắc đầu: "Anh ấy còn có chuyện quan trọng, con về trước chờ anh ấy."
Hứa Hải Minh nghe vậy cũng không hỏi thêm nữa: "Vậy lần này con trở về là định kết thúc kế hoạch sao?"
Hứa Thanh Tuệ híp mắt: "Còn chưa đến lúc.

Bố, bố tìm cho con một căn nhà để con ở một khoảng thời gian đi."
Hứa Hải Minh gật đầu, mặc dù không biết kế hoạch cụ thể của con gái, nhưng xưa nay ông ta sẽ không từ chối yêu cầu của con gái.

Cứ như vậy, Hứa Hải Minh giúp Hứa Thanh Tuệ tìm một nơi bí mật ở lại thủ đô.


Mà những chuyện này, Hứa Thanh Khê lại không biết.

Bởi vì vết thương của Quân Nhật Đình tái phát, Hứa Thanh Khê tạm thời ngừng làm việc chăm sóc anh.

Tình cảm của hai người ngày càng ấm lên.

"Yên tâm đi, vết thương đang dần khôi phục không tệ.

Chỉ cần không làm vận động mạnh, yên tâm tĩnh dưỡng là không có vấn đề gì lớn."
Dương Minh Triết nhìn trên mặt cô không che giấu lo lắng chút nào, bỗng nhiên anh ta có chút ước ao ghen tị với Quân Nhật Đình.

Tính tình thằng cha này vừa thối vừa cứng còn không có tình thú, làm sao lại tìm được một cô vợ tốt như vậy được?
Anh ta oán thầm trong lòng nhưng trên mặt không hiện ra, nói chuyện phiếm vài câu với Hứa Thanh Khê đã rời đi.

Chờ sau khi người đi, Hứa Thanh Khê mới về phòng.

"Người đi rồi sao?"Quân Nhật Đình nghe được tiếng động, anh để quyển sách trên tay xuống hỏi thăm.

"Ừm, đã đi rồi." Hứa Thanh Khê đi tới, Quân Nhật Đình thuận thế ôm người vào trong lòng.

"Hiện tại em có thể yên tâm để anh làm việc chưa?"
Cằm của anh đặt lên cổ của Hứa Thanh Khê cười khẽ hỏi thăm.

Hứa Thanh Khê thấy anh không yên lòng chuyện của công ty, cô nghĩ tới mấy hôm nay cô cấm cản anh, chỉ sợ công việc tăng lên không ít.

"Có thể thì có thể, nhưng vẫn cần có chừng mực.

Anh Minh Triết nói vết thương của anh vẫn chưa tốt hoàn toàn, anh đừng để mình mệt mỏi."
Quân Nhật Đình cười khẽ, chỉ có thể đồng ý.

Mấy ngày kế tiếp, hai người lại khôi phục làm việc và nghỉ ngơi như ngày thường.

Nhưng bọn họ lại không biết mọi hành động của bọn họ đều bị Hứa Thanh Tuệ giám thị.

Hứa Thanh Tuệ nghe nói như thế, thấp thỏm trong lòng mới buông xuống: "Vậy khi nào thì anh về?"

Khóe miệng của người đàn ông cười nhẹ cam kết: "Chờ chuyện bên này kết thúc, anh sẽ về tìm em."
Anh ta nói xong đã đưa tay sửa sang lại tóc mai cho Hứa Thanh Tuệ: "Sau khi em về thì cứ ở đó để chăm sóc tốt mình và đứa trẻ."
Hứa Thanh Tuệ biết đây là câu trả lời tốt nhất, cô ta nhẹ gật đầu không tiếp tục dây dưa.

Vào ban đêm, người đàn ông dùng máy bay riêng bí mật đưa Hứa Thanh Tuệ về nước.

Biết tin tức này chỉ có Hứa Hải Minh.

Buổi sáng hôm sau, Hứa Thanh Tuệ đến thủ đô nước Việt Nam.

"Thanh Tuệ."
Hứa Hải Minh nhìn Hứa Thanh Tuệ xuống máy bay mới vội vàng tiến lên, kết quả ông ta phát hiện chỉ có một mình con gái.

"Người kia không đi cùng con sao?"
Ông ta thò đầu ra nhìn máy bay, Hứa Thanh Tuệ lắc đầu: "Anh ấy còn có chuyện quan trọng, con về trước chờ anh ấy."
Hứa Hải Minh nghe vậy cũng không hỏi thêm nữa: "Vậy lần này con trở về là định kết thúc kế hoạch sao?"
Hứa Thanh Tuệ híp mắt: "Còn chưa đến lúc.

Bố, bố tìm cho con một căn nhà để con ở một khoảng thời gian đi."
Hứa Hải Minh gật đầu, mặc dù không biết kế hoạch cụ thể của con gái, nhưng xưa nay ông ta sẽ không từ chối yêu cầu của con gái.

Cứ như vậy, Hứa Hải Minh giúp Hứa Thanh Tuệ tìm một nơi bí mật ở lại thủ đô.

Mà những chuyện này, Hứa Thanh Khê lại không biết.

Bởi vì vết thương của Quân Nhật Đình tái phát, Hứa Thanh Khê tạm thời ngừng làm việc chăm sóc anh.

Tình cảm của hai người ngày càng ấm lên..