CHƯƠNG 788: CÔNG TY TẬP ĐOÀN (BA
“Nhìn lại con đường gây dựng sự nghiệp và lịch sử phát triển công ty của tôi, tôi tổng kết ra được, nếu không có bạn bè giúp đỡ, sạp nướng ban đầu không thể được người ta quan tâm cũng không thể nổi tiếng.
Nếu không có bạn bè giúp đỡ cho vay tiền, tôi không có vốn khởi nghiệp, cũng không thể có cửa hàng đầu tiên và công ty dịch vụ ăn uống ban đầu của chúng ta. Cho nên, bạn bè vô cùng quan trọng. Mà thế nào là bạn bè? Nên kết bạn thế nào? Đó lại là hai chữ… chân thành.
Giữa con người với nhau, anh tốt với tôi, anh thật lòng với tôi, như vậy tôi cũng sẽ tốt với anh, thật lòng với anh. Tận tâm lại không cần nhiều lời, bất kể làm chuyện gì cũng cần phải nghiêm túc tận tâm, nghiêm túc tận tâm là thái độ của chúng ta đối với cuộc đời.
Trên thế giới không thể có người nào không cần tận tâm mà có thể thu được thành công. Mà đặc sắc là thủ đoạn và vật dẫn để chúng ta trổ hết tài năng trên thế giới này. Có câu nói là vàng thì bao giờ cũng sẽ phát sáng. Cốt lõi của câu này là gì? Là vàng thì sẽ phát sáng mà những hạt cát xung quanh sẽ không phát sáng, vậy phát sáng chính là điểm đặc sắc của vàng.
Nếu vàng không có đặc điểm phát sáng, cho dù nó có quý giá mấy đi nữa, nhưng cùng một màu với những hạt cát xung quanh sẽ bị hạt cát vùi lấp, người khác làm sao có thể tìm được nó? Mà đặc sắc là thế nào? Đặc sắc cũng chính là sự sáng tạo. Một nguyên nhân cuối cùng như tôi đã nói chính là dám liều mạng.
Có câu nói rất hay, ông trời công bằng với mỗi người, ông trời cho mỗi người cơ hội giống nhau, lại phải xem bạn có thể nắm bắt được không. Khi cơ hội tới, có vài người lựa chọn nắm lấy cơ hội mà phần lớn mọi người lại lựa chọn do dự.
Trước đây tôi chỉ có hai bàn tay trắng, nếu tôi không dám liều mạng, có lẽ bây giờ tôi vẫn còn đang bày sạp nướng bên đường nào đó, có lẽ bây giờ tôi còn đạp xe ba bánh và ở nhà cấp bốn, chứ không có khả năng là Diệp Lăng Thiên như hôm nay, cũng không có khả năng sẽ có tập đoàn như hôm nay. Mà thế nào là dám liều mạng? Dám liều mạng chính là hăm hở tiến lên, lại không thể thỏa mãn với tình trạng hiện nay, phải có lòng cầu tiến, phải phấn đấu, phải đi tới.”
“Sao tôi nói nhiều như vậy? Tôi nói nhiều chính là muốn nói cho mọi người tám chữ: chân thành, nghiêm túc, sáng tạo, hăm hở tiến lên. Tám chữ này là hành vi chuẩn mực và lời răn trong cuộc đời tôi, cũng là quy tắc chuẩn của công ty chúng ta.
Công ty chúng ta thành lập bốn năm, bốn năm qua, trước giờ tôi chưa bao giờ quy định văn hóa doanh nghiệp công ty và lời răn cho mọi người, vậy hôm nay tôi ở đây sẽ tuyên bố, sau này tám chữ này sẽ là lời răn cho tập đoàn chúng ta.
Tôi hi vọng tất cả nhân viên trong tập đoàn chúng ta và cả bản thân tôi sẽ thật lòng ghi nhớ tám chữ này. Tôi hi vọng mỗi người trong chúng ta, bất kể là ở trên phương diện làm người hay làm việc, bất kể là trong công việc hay trong phương diện sinh hoạt ứng xử đều có thể làm được chân thành, nghiêm túc, sáng tạo, hăm hở tiến lên.” Diệp Lăng Thiên nói hơi kích động.
Diệp Lăng Thiên vừa nói xong, ai nấy đều không kìm nén được tình cảm bắt đầu vỗ tay, đặc biệt là Lý Vũ Hân. Cô không ngờ rằng Diệp Lăng Thiên ở dưới tình huống không hề chuẩn bị lại có thể nói chuyện xúc động và tình cảm như thế.
“Mỗi người ở đây đều là người nhà của chúng ta. Có câu nói gì nhỉ, gia đình là bến cảng cho tâm hồn chúng ta, là cảng tránh gió cuối cùng trong cuộc đời chúng ta. Chỉ cần công ty còn tồn tại một ngày lại có thể bảo đảm ngày đó mọi người chúng ta được sống không lo lắng.
Chỉ cần mọi người không phụ công ty, công ty tuyệt đối sẽ không phụ mọi người, đây là lời hứa của Diệp Lăng Thiên với mọi người, cũng là lời hứa của công ty với mọi người. Trải qua hơn bốn năm, hôm nay tôi đứng ở đây tuyên bố với mọi người, công ty TNHH tập đoàn Cựu Chiến Binh của chúng ta được thành lập.
Tôi hi vọng bốn năm sau, tôi vẫn còn có thể đứng ở đây tuyên bố với mọi người tập đoàn chúng ta đưa ra thị trường chứng khoán. Tôi hi vọng tất cả chúng ta có thể đoàn kết một lòng phát triển tốt tập đoàn Cựu Chiến Binh của chúng ta, công ty của chúng ta, nhà của chúng ta. Chúng ta chân thành, nghiêm túc, sáng tạo, hăm hở tiến lên vì ngày mai của tập đoàn Cựu Chiến Binh chúng ta, cũng là cố gắng phấn đấu cho tương lai của mỗi người chúng ta.”
Diệp Lăng Thiên nói xong, mọi người lại nhiệt liệt vỗ tay, mọi người đều bị Diệp Lăng Thiên làm cho kích động.
“Bây giờ, tôi tuyên bố, bây giờ công ty TNHH của tập đoàn Cựu Chiến Binh được thành lập!” Diệp Lăng Thiên cuối cùng nói.
Sau khi nói xong, Tiểu Lâm lại thu xếp cho người đẩy một xe chở rượu sâm banh đến chính giữa bục phát biểu, sau đó nhân viên đưa một chai sâm banh to đã mở cho Diệp Lăng Thiên, để anh và Lý Vũ Hân cùng rót rượu sâm banh. Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân cùng cầm chai rượu sâm banh rót vào ly rượu ở tầng cao nhất cho đến các ly đều đầy.
Rượu sâm banh vừa được rót đầy, ai nấy đều cao hứng vỗ tay. Sau đó, Tiểu Lâm làm người điều khiển chương trình bắt đầu nói: “Tiếp theo, tôi xin mời cô Lý Vũ Hân – Tổng giám đốc tập đoàn Cựu Chiến Binh lên phát biểu.”
Sau đó anh ta đưa micro cho Lý Vũ Hân.
Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân mỉm cười, sau đó đi thẳng xuống bục, tìm cái ghế ở bên cửa sổ và ngồi xuống châm một điếu thuốc, mỉm cười nhìn Lý Vũ Hân phát biểu. Nói thật, hôm nay anh rất vui. Trong những người ở đây, ngoài Lý Vũ Hân thì người vui nhất chính là anh.
Niềm vui của anh không liên quan tới việc có nhiều tiền hay ít tiền. Cả công ty giống như một đứa con của anh, anh hết lòng bảo vệ đứa bé này từ khi nó ra đời rồi dần dần lớn lên, trong đó phải trải qua bao nhiêu đau khổ, vất vả. Bây giờ đứa trẻ này cuối cùng đã lớn lên, trưởng thành, kết hôn, bảo người làm ba mẹ có thể không vui được sao?
Bài phát biểu của Lý Vũ Hân rõ ràng đã được chuẩn bị từ trước, nói từ con đường phát triển của công ty đến mục tiêu, kế hoạch của công ty, cũng nói đến một vài thay đổi về kết cấu trong công ty, cuối cùng cũng nói kỳ vọng của công ty. Sau đó, Lý Vũ Hân còn giới thiệu tất cả lãnh đạo cấp cao của tập đoàn công ty, cũng chính là những người đứng phía sau bục phát biểu.
Phó tổng giám đốc Vương Lực, Phó tổng giám đốc Trần Quân, Tổng giám đốc công ty Dệt Chu Ngọc Lâm, Trợ lý Chủ tịch kiêm trưởng phòng PR Lưu Thượng Vinh, thư ký trợ lý Chủ tịch kiêm chủ nhiệm văn phòng chủ tịch Lâm Tuyết Phương (Tiểu Lâm) và người chịu trách nhiệm tất cả các bộ phận khác.
Đối với người ngoài, sau khi thành lập tập đoàn công ty có vẻ như không hề thay đổi, công ty vẫn là mấy công ty đó, nhân viên vẫn là nhân viên, địa điểm văn phòng vẫn là địa điểm văn phòng cũ. Nhưng đối với người trong tập đoàn Cựu Chiến Binh, cả công ty đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất. Trước đây công ty chia ra làm mấy quản lý hỗn loạn đã lập tức biến thành một chỉnh thể, quản lý lưu loát ngắn gọn, hiệu suất công việc tăng lên gấp nhiều lần.
Tuy nhiên việc tổ chức nghi thức này về chỉnh thể vẫn thực hiện rất đơn giản dựa theo ý của Diệp Lăng Thiên. Sau khi Lý Vũ Hân nói sơ qua cũng lại kết thúc. Theo ý của Lý Vũ Hân, nghi thức này là cần thiết, đầu tiên là phải động viên tinh thần, đoàn kết tất cả nhân viên, thứ hai cũng là giới thiệu với mọi người về những người lãnh đạo của công ty.