Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 722




Chương 722: Tổng giám đốc (7)

“Nếu như tôi cảm thấy vất vả thì tôi đã không đến đây rồi.” Diệp Lăng Thiên cười nói.

Hai người trực tiếp lái xe đến cục cảnh sát, lúc đến cục cảnh sát, ở bên trong đều đã sắp tan làm rồi, may mắn là đoạn thời gian trước mỗi ngày Diệp Lăng Thiên đều ngâm mình ở đây cho nên cũng xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với những người ở đây, cho nên Diệp Lăng Thiên đi vào tìm hai người lãnh đạo mà anh quen, đối phương cũng nói rõ ràng đầu đuôi câu chuyện cho Diệp Lăng Thiên nghe. Nguyên nhân đó chính là cái tên họ Bạch đã bị bắt hồi mấy ngày trước, hiện tại đang tiến hành thẩm vấn, đưa ba của Hứa Hiểu Tinh về đây để tiến hành cuộc thẩm vấn cần thiết, không có chuyện gì khác. Nghe thấy tin tức này, Diệp Lăng Thiên rất vui vẻ, đây hiển nhiên là một tin tức tốt, chỉ cần họ Bạch bị bắt vậy đã nói lên ngày kết thúc bản án không còn xa nữa, hơn nữa tội danh của ba Hứa Hiểu Tinh cũng đã có thể được giảm xuống.

Diệp Lăng Thiên đi ra từ cục cảnh sát, anh nói với Hứa Hiểu Tinh tình tiết của bản án, sau khi Hứa Hiểu Tinh nghe xong thì cũng rất vui mừng, vội vàng gọi điện thoại cho mẹ của cô ta, kêu mẹ không cần phải lo lắng.

“Được rồi, hiện tại không cần phải lo lắng gì nữa rồi đúng không, chuyện này là chuyện tốt, chỉ cần có thể bắt được cái tên họ Bạch này thì ba cô sẽ không còn trách nhiệm nhiều. Dù sao thì chúng ta cũng đã bỏ ra một trăm hai mươi triệu, chắc có lẽ là sau khi phiên tòa cuối cùng diễn ra thì hình phạt cũng nhẹ hơn, ngày mai đi tìm một luật sư giỏi đến bào chữa cho bản án của ba cô, để bọn họ vào cùng, tôi nghĩ là chuyện này sẽ có một kết quả rất không tệ.” Diệp Lăng Thiên cười nói.

“Được rồi, về thôi, sau khi mẹ tôi nghe xong thì rất vui, cũng rất biết ơn anh, bà ấy đã đi mua thức ăn rồi, tối ngày hôm nay phải đãi anh một bữa thật ngon.” Hứa Hiểu Tinh mừng rỡ nói.

“Khách sáo quá, thôi được rồi, chúng ta đi thôi.” Diệp Lăng Thiên lại có chút xấu hổ.

Lúc nói chuyện, hai người chuẩn bị lên xe, Diệp Lăng Thiên lại nhìn thấy một chiếc xe việt dã chạy ngang qua, trực tiếp dừng ở bên cạnh Diệp Lăng Thiên, có một người bước xuống từ vị trí kế tài xế, nhìn thấy người này, Diệp Lăng Thiên mở to hai mắt mà nhìn.

Người tới mặc một bộ quân trang, cấp bậc có vẻ không nhỏ, nhưng mà khi anh ta đi đến trước mặt Diệp Lăng Thiên thì lập tức đứng nghiêm chào theo phong cách quân đội, hô lên quân hàm trước kia của Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên ngẩn người, chủ yếu là vẫn còn chưa thích ứng, đã lâu lắm rồi không có người nào hành lễ với anh như vậy, cho nên anh không quen.

“Không cần phải như thế này đâu, bây giờ tôi đã không phải là quân nhân nữa rồi, sao cậu lại ở đây vậy? Cố ý đến đây tìm tôi hả?” Sau khi Diệp Lăng Thiên suy nghĩ xong thì lại hỏi.

“Đúng vậy, tôi nhận mệnh lệnh của thủ trưởng nên đến đây đón anh, thủ trưởng đang chờ anh đó.” Quân nhân cung kính nói.

“Bây giờ à?”

“Đúng, ngay bây giờ, thủ trưởng đã chuẩn bị cơm tối cho anh, kêu tôi đến đón.”

Diệp Lăng Thiên xoay mặt qua nhìn Hứa Hiểu Tinh, nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh vẫn còn hoảng sợ như cũ, cô ta hoàn toàn không hiểu rốt cuộc là Diệp Lăng Thiên với người quân dân này đang làm cái gì.

“Hiểu Tinh, tôi có chút việc, có lẽ là phải đến đó một chuyến, cô trở về nói với mẹ cô một tiếng nha. Thật ngại quá, có lẽ là tôi không thể đến ăn cơm tối được rồi, cô yên tâm đi, ngày mai tôi sẽ tìm luật sư đại diện để giải quyết chuyện này cho ba cô.” Diệp Lăng Thiên nói với Hứa Hiểu Tinh.

“Được rồi, anh… anh… chuyến đi này không có nguy hiểm gì đó chứ?” Hứa Hiểu Tinh có chút lo lắng.

“Sẽ không đâu, chỉ là thủ trưởng cũ trong bộ đội gọi tôi đến để ôn chuyện cũ mà thôi, không có chuyện gì khác hết, cô đừng lo lắng, tôi đi trước đây, thủ trưởng vẫn còn đang chờ tôi.” Anh cười cười với Hứa Hiểu Tinh chưa kịp chấp nhận, sau đó quân nhân đó mở cửa xe cho anh, anh leo lên xe, tài xế trực tiếp lái xe chạy đi.

“Số 1 vẫn khỏe chứ?” Ngồi ở băng ghế sau, Diệp Lăng Thiên đốt một điếu thuốc rồi hỏi quân nhân đang ngồi trên ghế lái phụ ở phía đối diện.

“Mọi chuyện của thủ trưởng đều rất tốt, sức khỏe cũng rất tốt, chỉ là thường xuyên nghe thủ trưởng nhắc đến anh, anh xuất ngũ, thủ trưởng vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối.” Thiếu tá nói.

“Tại sao Số 1 lại đột nhiên muốn tìm tôi vậy, hơn nữa, sao mọi người lại biết tôi ở đây?”

“Chắc chắn là Số 1 có chuyện gì đó muốn tìm anh, cụ thể là chuyện gì thì tôi cũng không rõ ràng, lúc đầu Số 1 chuẩn bị tự mình đến Đông Hải tìm anh, nhưng mà ở phía bên này đúng lúc truyền đến tin tức anh tới Y thành cho nên Số 1 đã chuẩn bị bữa cơm tối, sau đó điều tra một chút liền biết anh ở đây, cho nên đã kêu tôi đến đây đón anh.” Thiếu tá nói chuyện rất nghiêm túc, không lộ ra quá nhiều tin tức.

Diệp Lăng Thiên gật đầu, sau đó lại yên lặng hút thuốc, không tiếp tục hỏi cái gì nữa, anh biết quy định trong quân đội, anh không thể hỏi ra quá nhiều tin tức.

Xe vẫn luôn chuyển động, cuối cùng lại chạy đến một nơi vắng vẻ. Nơi này là một ngôi nhà cổ kính vô cùng hẻo lánh, nhìn vào từ bên ngoài đều là những cây đại thụ cao che trời, nhưng mà ở cổng lại có quân nhân trang bị đầy đủ súng ống canh giữ. Diệp Lăng Thiên quan sát cẩn thận một chút, bốn phía còn có có những điểm hỏa lực bí mật, từ mức độ phòng vệ ở nơi này liền có thể biết được đây không phải là một nơi bình thường.

Xe dừng lại ở cửa ra vào, hai quân nhân nhìn vào trong cửa kính xe sau khi tài xế hạ cửa kính xuống rồi sau đó mới cho bọn họ chạy vào, Diệp Lăng Thiên cảm thấy sợ hãi thán phục, nhìn thấy biển số xe rồi mà còn phải tiến hành kiểm tra, nếu như biển số xe ở bên ngoài chắc có lẽ là căn bản cũng không có khả năng tiếp cận.

Nhìn bề ngoài là một ngôi nhà không lớn, nhưng mà ở bên trong lại vô cùng lớn, xe phải chạy thêm một chút mới dừng trước cửa biệt thự hai tầng.

“Mời anh xuống xe.” Sau khi quân nhân bước xuống xe thì kéo cửa xe ra cho Diệp Lăng Thiên rồi nói.

Diệp Lăng Thiên mang theo túi nhìn xung quanh một chút, sau đó mới đi vào cùng với quân nhân.

Đi theo quân nhân bước vào cửa, vừa đi vào liền nhìn thấy Số 1 đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, trong giây phút Diệp Lăng Thiên nhìn thấy Số 1, anh bỗng nhiên có một cảm xúc xông lên đầu, hai mắt cũng chua xót, kiềm lòng không được mà đứng nghiêm thân thể, đứng thẳng chào Số 1 một cái, một màn quân lễ rất tiêu chuẩn.

Cảm giác của Số 1 cũng giống như Diệp Lăng Thiên, cứ nhìn Diệp Lăng Thiên như thế, trong ánh mắt xuất hiện nước mắt, đứng dậy từ trên ghế sofa, duỗi tay ra đáp lễ với Diệp Lăng Thiên.

“Độc Lang, rốt cuộc chúng ta cũng đã gặp lại nhau rồi, cái thằng này.” Số 1 xúc động nói.

Diệp Lăng Thiên nhẹ gật đầu nói với Số 1: “Tôi cho là cả đời này chúng ta cũng không thể gặp nhau, không ngờ tới vẫn có thể gặp nhau.”

“Chỉ cần tôi muốn gặp cậu thì luôn có thể gặp được, nào nào nào, ngồi xuống đây đi. Tiểu Hoàng, đi, đi vào trong phòng tôi lấy rượu và thuốc lá ra đây, kêu trong phòng bếp nhanh một chút, tôi với Độc Lang phải uống với nhau một ly.” Số 1 vô cùng vui vẻ.

“Ông lại hút thuốc nữa hả?” Diệp Lăng Thiên cũng không khách khí, trực tiếp đặt mông xuống ghế sofa ngồi ở bên cạnh Số 1.

“Không hút, đã lâu lắm không hút rồi, thuốc lá với rượu này là bởi vì biết cậu đến đây cho nên tôi đã cho người đi chuẩn bị nó, đã lâu lắm rồi tôi không dùng rượu với thuốc lá, nhưng mà ngày hôm nay sẽ phá giới một đêm, tối hôm nay hai người chúng ta phải uống thật vui vẻ. Thời gian nhanh quá, chỉ chớp mắt một cái, cậu đã rời khỏi ba bốn năm rồi.” Số 1 cảm thán.