Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 650




CHƯƠNG 650: ĐẾN MÀ KHÔNG TRẢ LỄ THÌ KHÔNG HAY (4)

“Vậy sao, nhìn kiểu này người mẹ kế đó của Văn Vũ cũng không phải đèn cạn dầu, có thể ép ba của Văn Vũ bây giờ viết di chúc cũng chắc chắn là có chút thủ đoạn. Có điều, những chuyện này đều không có liên quan tới chúng ta. Được rồi, ông đi làm chuyện của ông đi, tôi bên này còn có vài việc phải làm, ông đi đi.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.

Đợi sau khi Lưu Thượng Vinh rời khỏi, Diệp Lăng Thiên ngồi ở trong phòng làm việc suy nghĩ một vài vấn đề, sau đó mỉm cười.

Đối với chuyện của Văn Vũ, anh một chút cũng không vội, anh có một vạn cách có thể từ từ chơi với anh ta, cái Diệp Lăng Thiên có là sự kiên nhẫn chơi cùng anh ta, anh một chút cũng không vội. Văn Vũ đã đối với anh như nào, anh phải từng chút từng chút chầm chậm trả lại cho Văn Vũ.

Lý Vũ Hân tối hôm đó về tới Đông Hải, Diệp Lăng Thiên không có đi đón, mà thay vào đó lại thoải mái ở nhà xem TV rồi đi ngủ.

Anh rất hiểu, anh và Lý Vũ Hân vẫn là duy trì loại quan hệ đơn thuần này tương đối tốt, mặc kệ là đối với mình hay đối với Lý Vũ Hân mà nói đều phải.

“Chuẩn bị xong hết rồi sao?” Diệp Lăng Thiên ngày hôm sau đi vào phòng làm việc, chuyện đầu tiên là hỏi Lưu Thượng Vinh, dù sao, đối với cả công ty mà nói, đây là chuyện lớn nhất trước mắt.

“Ừm, chuẩn bị xong hết rồi. Địa điểm tôi cũng đã chọn rồi, địa điểm là ở một sơn trang nghỉ dưỡng ở khu ngoại ô, tuy lộ trình là hơi xa, nhưng nơi đó yên tĩnh, ít có khả năng gặp phải người quen. Ngoài ra, những lãnh đạo lớn này chắc đều đã chơi chán những hoạt động diễm tục này rồi, tới những nơi này khả năng tâm trạng sẽ càng tốt hơn. Ở phương diện ăn uống cũng rất đặc biệt, tôi tìm hai người bạn, đều là chuyên kinh doanh một số món ăn dân dã, để bọn họ trong đêm thịt một con lợn rừng đưa tới cho tôi, còn cả mấy con thỏ rừng và gà rừng, những thứ này đều không phải là động vật cần bảo tồn, ăn không phạm pháp, nhưng địa phương như thành phố A này thứ này có tiền cũng chưa chắc mua được. Ngoài buổi trưa có thể ăn ra, có thể chia cho mỗi lãnh đạo một ít, những thứ này đều là đồ tốt. Ngoài ra, tôi cũng đặc biệt chuẩn bị một vài món quà cho mỗi một lãnh đạo, những thứ này bao gồm những thứ dẫn dã này ra tôi đều đã sắp xếp cho người đưa tới trong sơn trang này trước một bước rồi. Một vài hoạt động thư giãn ở đó tôi cũng sắp xếp rồi, có điều những cái này đều phải đợi sau khi tới xem xem cụ thể những lãnh đạo này như nào mới làm được.” Lưu Thượng Vinh nói.

Đối với những sắp xếp này của Lưu Thượng Vinh Diệp Lăng Thiên rất là hài lòng, anh chưa từng nghĩ một lần nói chuyện sẽ có nhiều điều phải suy xét như vậy, có thể sắp xếp ra nhiều kiểu như vậy, nếu như để Diệp Lăng Thiên tự mình đi sắp xếp, đoán chắc cũng chỉ là tìm một khách sạn gọi đồ ăn đồ uống ngon ra sau đó nghĩ cách tặng cái gì đó đơn giản thôi. Đương nhiên, đây cũng chính là nguyên nhân Diệp Lăng Thiên tốn hết tâm cơ muốn kéo Lưu Thượng Vinh tới bên cạnh mình, quả thật bên cạnh anh cần một nhân vật cấp quản gia như này.

“Ông bên này chuẩn bị một chút, lát nữa theo tôi xuất phát, ông viết địa chỉ lên giấy, tôi gửi cho đối phương.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.

“Được, nhưng mà Diệp tổng, có vài chuyện tôi khả năng phải giới thiệu trước cho cậu, tránh cậu tới lúc đó mắc sai lầm, những chuyện này đều là phải chú ý rất nhiều chi tiết.” Lưu Thượng Vinh nghiêm túc nói.

“Ông nói, tôi nghe.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.

“Đầu tiên, hôm nay cậu là chủ nhân, bạn của cậu là một nửa chủ nhân, khách chính của cậu là giám đốc bộ phận, khách phụ là phó giám đốc bộ phận, dù sao giám đốc bộ phận là lãnh đạo của phó giám đốc bộ phận, cho nên, đối tượng hôm nay cậu nên thân mật nhất phải là giám đốc bộ phận, thứ hai là phó giám đốc bộ phận, sau đó mới là vị thư ký kia, ở mức độ kính trọng cũng như vậy. Sau đó, khi uống rượu, giám đốc bộ phận không thích uống rượu, phó giám đốc bộ phận lại rất thích uống rượu, cho nên, khi tiếp rượu, nếu như nói giám đốc bộ phận ông ta không uống, cậu tuyệt đối đừng quá cố đi mời, nhưng bên phó giám đốc bộ phận ông ta nói không uống không uống, cậu nhất định phải tận lực đi kính rượu, cậu càng kính càng uống nhiều càng sẽ khiến ông ta vui vẻ. Sau đó ở trong hoạt động thư giãn, giám đốc bộ phận khá thích đánh mạt chược, phó giám đốc bộ phận thích câu cá. Đánh mạt chược cậu biết chứ? Chính là mạt chược của bên Đông Hải ấy?” Lưu Thượng Vinh nói tới đây thì hỏi Diệp Lăng Thiên.

“Biết.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.

“Vậy thì tốt, buổi sáng sắp xếp đánh mạt chược, bốn người các cậu đánh, tôi đã đi điều tra, bình thường đều là một tỷ rưỡi hoặc ba tỷ, bình thường mà nói, thắng thua một ván chắc cũng phải khoảng 90-120 triệu, nhưng hôm nay ngoại lệ, cậu là chủ nhân, cậu có việc cầu bọn họ, cho nên, cậu phải học cách thả, tốt nhất là thả cho giám đốc bộ phận bọn họ ăn, cậu tốt nhất hãy chuẩn bị khoảng 300 triệu tiền mặt, mục đích của cậu chính là thua sạch 300 triệu tiền mặt này, tuyệt đối không thể thắng. Còn buổi chiều là đánh mạt chược hay câu cá, vậy thì xem giám đốc bộ phận bọn họ sắp xếp như nào. Cậu đừng sắp xếp. Cuối cùng, tôi đã chuẩn bị quà cho bọn họ, giám đốc bộ phận thích sưu tập những món đồ cổ, ông ta có sở thích này, tôi tìm người sưu tập cho một bộ tem phiên bản đầu tiên, thứ này rất khó tìm được, nhưng lại không tính là quá đáng tiền, có điều giám đốc bộ phận này chắc chắn sẽ thích. Phó giám đốc bộ phận tôi đã chuẩn bị một chiếc cần câu chất lượng tốt, có hơi đặt, một chiếc hơn 60 triệu, ông ta là người phụ trách việc khoản vay, tới lúc đó chuyện này chủ yếu vẫn là phải tìm ông ta giúp. Còn vị thư ký đó, trường hợp này không tiện tặng cho ông ta cái gì, sau khi xuống xe cậu hãy tặng cho ông ta, đồ tôi đã chuẩn bị đủ rồi, thịt ba rọi chính cống của dân tộc Mèo, có mấy chục cân, nghe nói ông ta thích nhất cái này, bởi vì ông ta là người dân tộc Mèo. Ngoài ra, tôi còn chuẩn bị một hộp trà chính cống của Đại Hồng Bào cho mỗi người, phiên bản giới hạn, không có quan hệ bên ngoài thì không mua được, đương nhiên, cũng khá đắt. Những thứ này tôi đều đã chuẩn bị rồi. Tới lúc đó khi tan tôi sẽ đưa từng cái cho cậu, cậu nhớ cái nào tặng cho ai là được rồi, tuyệt đối đừng cầm nhầm.” Lưu Thượng Vinh nhắc nhở.

Diệp Lăng Thiên nhìn Lưu Thượng Vinh, sau đó hỏi: “Ông sao lại biết rõ như vậy?”

“Thật ra, chuyện tặng quà này là một môn học, không phải là nói tiền cậu tiêu càng nhiều hiệu quả sẽ càng tốt, tiêu tiền là một chuyện, quan trọng nhất vẫn là phải nhắm đúng chỗ, đây mới là điểm mấu chốt nhất. Tôi có chút quan hệ, nghe ngóng một chút thì có thể biết sở thích của mỗi người bọn họ là gì, sau đó sắp xếp tiếp sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.” Lưu Thượng Vinh cười rồi nói.

Diệp Lăng Thiên gật đầu, nói: “Được rồi, ông chuẩn bị một chút đi, nửa tiếng sau ông theo tôi xuất phát, chúng ta tới trước. Sau khi xong việc, ông cầm hết bill tới cho tôi, tôi ký tên thanh toán cho tôi.”

“Được, vậy tôi ra ngoài trước, cậu khả năng phải uống rượu, cho nên, hôm nay tốt nhất dẫn một tài xế tới đó, hay là tôi đi sắp xếp cho cậu?” Lưu Thượng Vinh nhắc nhở.

“Ừm, sau này những chuyện này ông phụ trách là được rồi, không cần hỏi tôi.” Diệp Lăng Thiên khoát khoát tay nói, sau đó cầm điện thoại lên bắt đầu gọi điện cho thư ký Bành.