CHƯƠNG 620: CHƯA BẮT ĐẦU ĐÃ KẾT THÚC (3)
Sáng ngày hôm sau, Diệp Lăng Thiên vừa mới thức dậy thì đã nhìn thấy Lý Yến đang ngồi trong phòng khách, nhìn thấy dáng vẻ của Lý Yến, Diệp Lăng Thiên rất kinh ngạc hỏi: “Sao em lại dậy sớm như vậy?”
“Không có ngủ, cho nên dậy sớm. Anh đi rửa mặt đi, sau đó mang theo sổ hộ khẩu, chúng ta đi.” Lý Yến hối thúc Diệp Lăng Thiên.
“Em vẫn quyết định muốn ly hôn à?” Diệp Lăng Thiên cau mày hỏi lần nữa.
“Đúng vậy. Lăng Thiên, em rất nghiêm túc, anh có biết không? Nếu như không ly hôn thì em sẽ bị sự kiềm nén của mình làm cho hô hấp không được, em không muốn phải thiếu nợ anh, anh hiểu lời nói của em? Cầu xin anh giúp em đi.” Lý Yến thật sự là giống như đang cầu xin Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Yến, sau đó đi vào trong phòng bắt đầu rửa mặt, anh cũng không biết mình đang làm cái gì. Anh biết rõ lời mà Lý Yến nói rất đúng, sự việc lộn xộn giữa hai người bọn họ rất khó để có thể sống với nhau như là một đôi vợ chồng bình thường, hơn nữa Lý Yến là người có tính tình cứng rắn, là người trong mắt không dung được nửa hạt cát, đối với người khác là như thế này, đối với mình thì lại càng nghiêm trọng hơn. Nhất là bởi vì sai lầm của cô ta, cô ta vẫn luôn ghi hết tất cả các lỗi lầm lên trên người mình, cô ta sợ hãi người khác nói mình là tên lừa đảo, cố ý tạo ra chuyện mang thai để ép buộc Diệp Lăng Thiên phải kết hôn với cô ta, lại cảm thấy nợ Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân, cũng không muốn Diệp Lăng Thiên ở cùng cô ta mà cảm thấy khó chịu, cô ta muốn cho Diệp Lăng Thiên sự tự do, tất cả những thứ này gần như là đang đè nặng trên người của Lý Yến tạo thành một áp lực tâm lý. Thật ra thì Diệp Lăng Thiên biết rất rõ ràng, dường như là anh với Lý Yến rất khó để có một cuộc sống hạnh phúc bên nhau, nói cho cùng anh đối với Lý Yến quả thật không có nhiều tình cảm nam nữ, mấy ngày trước anh cũng là vì trách nhiệm cho nên đang cố nhẫn nhịn đau khổ chán nản, thật sự chính là như vậy, nhưng mà anh đã không muốn phải chấp nhận chuyện ly hôn, anh chính là một người xem trách nhiệm còn lớn hơn trời.
“Mang theo giấy đăng ký kết hôn, sổ hộ khẩu, thẻ căn cước công dân đi.” Lý Yến đợi Diệp Lăng Thiên ra, lại thúc giục một lần nữa.
“Không cần phải vội vã như vậy chứ, Lý Yến, em nghe anh nói đi, anh cảm thấy chúng ta phải nghiêm túc suy nghĩ lại chuyện này, phải suy nghĩ cẩn thận lại một chút, chúng ta không thể xúc động liền nghĩ đến chuyện ly hôn. Anh cảm thấy chúng ta vẫn nên chờ một chút, thử lại một lần nữa, anh đã nói anh sẽ yêu em, anh sẽ đối xử tốt với em, em tin tưởng anh, chúng ta sẽ hạnh phúc.” Diệp Lăng Thiên nghiêm túc nói với Lý Yến.
“Nhưng mà em đã không thể bước qua được cửa ải này trong lòng em, bản thân em đều không qua được cửa này ở trong lòng em thì sao em có thể hạnh phúc được? Hiện tại cuộc hôn nhân này đối với em mà nói chính là một sự tra tấn, bất cứ giờ phút nào cũng đang giày vò em, lúc nào nó cũng đang nói với em rằng em chính là một kẻ lừa đảo, em đã lừa gạt anh cưới em, anh có biết không hả? Em chia rẽ hạnh phúc của anh, chia rẽ anh và Lý Vũ Hân, em cảm thấy mình vô cùng dơ bẩn, vô cùng vô liêm sỉ. Lăng Thiên, anh nghiêm túc nói cho em biết đi, anh ở cùng với em anh có hạnh phúc không? Anh cảm thấy hạnh phúc không hả?” Lý Yến nghiêm túc hỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên lựa chọn im lặng, đáp án này anh không dám đưa ra một câu trả lời khẳng định.
“Lăng Thiên, chúng ta đều không phải là con nít, có một số việc chúng ta nên suy nghĩ lý tính một chút, nên giải quyết dứt khoát.
Thật ra thì ly hôn cũng là một chuyện rất bình thường, không phải hả? Trên thế giới này con số mỗi ngày ly hôn không nói hơn mười nghìn, nhưng mà luôn luôn hơn một nghìn, sống tốt thì cứ tiếp tục sống, sống không tốt thì ly hôn, đây chính là chuyện rất bình thường.
Em cũng không cảm thấy ly hôn mất mặt gì cho lắm, ba phó cục trưởng trong đơn vị của bọn em có hai người đã từng ly hôn, ba mẹ em không thể chấp nhận là bởi vì chuyện này đến quá nhanh, em nghĩ là qua một đoạn thời gian ngắn là bọn họ sẽ có thể chấp nhận thôi.
Lăng Thiên, anh biết tính cách của em rồi đó, ngày nào cũng sống giống như là có một cái xương cá đang bị kẹt trong cổ họng làm cho em cảm thấy rất khó chịu, chẳng lẽ là anh không cảm thấy như thế này hả? Trải qua chuyện này, anh cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng ta còn có thể tiếp tục như bình thường được à?
Một tháng sau ly hôn, một năm sau ly hôn, cùng với việc hiện tại ly hôn có gì khác nhau đâu chứ? Tối ngày hôm qua em đã suy nghĩ cả một buổi tối, đó chính là quyết định mà em đã suy nghĩ rất lâu, em biết là anh có ý tốt nhưng mà ly hôn đối với chúng ta mà nói chính là giải thoát, không phải là đáng thương, cho dù bây giờ anh không đồng ý ly hôn, chúng ta lựa chọn ở riêng, đến một khoảng thời gian nhất định thì em cũng sẽ đến tòa để xin ly hôn.
Lăng Thiên, ly hôn sớm một chút để em và anh khỏe hơn nhiều, chẳng lẽ là ngày nào anh cũng phải nhìn một em như vậy xuất hiện ở trước mặt anh, mà anh không cảm thấy khó chịu hả? Bây giờ em nhìn thấy chữ hỉ này đều cảm thấy châm chọc biết bao nhiêu.” Lý Yến chỉ vào chữ hỉ đỏ chót ở trên tường rồi nói.
Diệp Lăng Thiên ngồi trên ghế sofa không nói một lời, im lặng hút thuốc, hút hết điếu này đến điếu khác, cẩn thận suy nghĩ, cẩn thận cân nhắc, sau một hồi lâu anh không thể không nói những lời mà Lý Yến nói rất đúng, cuộc hôn nhân này hiện tại đối với hai người mà nói chính là một cái xương cá mắc kẹt trong cổ họng không lên không xuống, tuy không đau nhưng mà rất khó chịu.
“Đi thôi.” Diệp Lăng Thiên đứng dậy, chậm rãi nói, sau đó đi ra ngoài.
Cái ngày đi làm giấy đăng ký kết hôn, ở ủy ban có rất nhiều người xếp một hàng thật dài, nhưng mà ngày hôm nay lúc đến cửa ly hôn để làm thủ tục ly hôn không có một người nào, ngay cả xếp hàng cũng không cần, hơn nữa nhân viên xử lý công việc ly hôn vô cùng không nhiệt tình, căn bản cũng không hỏi tại sao hai người ly hôn với nhau, cũng không có ý muốn thuyết phục bọn họ, chỉ là lẩm bẩm một câu: “Mới kết hôn có mấy ngày mà đã ly hôn, cũng không chê phiền phức? Giấy đăng ký kết hôn có mang theo không, phải mang đến đây, giấy đăng ký, sổ hộ khẩu, thẻ căn cước, sau đó đi điền giấy đi.”
Giấy li hôn cũng được làm vô cùng thuận lợi, thuận lợi đến nổi Diệp Lăng Thiên đều cảm thấy có chút đờ đẫn, trước sau cũng chỉ có mười mấy phút liền nhận lấy hai tờ giấy đăng ký kết hôn khác nhau, ngẩn người đã ly hôn, nhìn giấy ly hôn ở trong tay, Diệp Lăng Thiên không dám tin một giây trước mình vẫn là người đã kết hôn mà lúc này mình lại độc thân, một giây trước người phụ nữ này vẫn là vợ của mình mà bây giờ người phụ nữ này lại trở thành người khác.
Diệp Lăng Thiên chậm rãi hút thuốc bước từng bước đi ra ngoài, tâm trạng khó chịu nói không rõ, Lý Yến đi ở bên cạnh Diệp Lăng Thiên, cũng không nói một câu nào, trong tay nắm chặt lấy giấy ly hôn.
Hai người đi đến cửa ủy ban nhân dân, Diệp Lăng Thiên dừng lại nhìn Lý Yến, nhưng mà lại không biết nên nói cái gì.
Lý Yến nhìn Diệp Lăng Thiên, bỗng nhiên lại bật khóc, khóc không có điềm báo.
Diệp Lăng Thiên luống cuống cũng không biết nên nói cái gì, cũng không tìm thấy khăn tay ở trên người.
“Ôm em một lát đi.” Lý Yến nói, sau đó liền nhào vào trong ngực của Diệp Lăng Thiên, bổ nhào ra phía trước tiến vào trong ngực của Diệp Lăng Thiên, từ lúc bắt đầu chỉ là im lặng rơi nước mắt, bây giờ đã trở thành gào khóc.
Từ tiếng gào khóc của Lý Yến, Diệp Lăng Thiên có thể cảm nhận được mấy ngày nay tâm trạng của Lý Yến nặng nề đến cỡ nào, khó khăn đến cỡ nào, đây chính là một người phụ nữ tự tra tấn bản thân, tự giày vò bản thân. Thật ra thì anh với Lý Yến cũng giống nhau, cũng là một người tự tra tấn mình, giày vò mình, anh với Lý Yến là của một loại người. Nếu như Lý Yến không phải là loại người này thì bọn họ không cần phải ly hôn với nhau, sống như thế nào thì cứ sống như thế đó, về phần sau này có thể hạnh phúc không, ai mà biết được. Mà cộng thêm Diệp Lăng Thiên lại không phải là một người ép buộc bản thân mình thì bọn họ cũng sẽ không ly hôn, phải biết là lúc đó Lý Yến không đồng ý kết hôn mà muốn vứt bỏ đứa bé, mà Diệp Lăng Thiên đương nhiên không muốn kết hôn, bởi vì anh không yêu Lý Yến, nhưng mà vì trách nhiệm đó anh vẫn ép buộc mình và Lý Yến kết hôn với nhau, cho nên nói trên thế giới này dường như là có rất nhiều chuyện trùng hợp như thế, có rất nhiều chuyện không có khả năng tạo thành. Chuyện này giống như là một la sinh môn, không ai nói rõ được rốt cuộc là người nào sai với người nào, hoặc là nên như thế nào và không nên như thế nào.