CHƯƠNG 607: HÔN LỄ XẤU HỔ (BA)
“Cô ta lại làm gì vậy? Cô ta nói với em cái gì?” Diệp Lăng Thiên nhìn Bọ Cạp rời đi, lại nhìn sắc mặt của Lý Yến không ổn nên hỏi.
“Không, không có gì, cô ta không nói gì với em cả.” Lý Yến có chút hoảng loạn lắc đầu nói. Hiện tại tâm trạng của cô ta không thể diễn tả bằng lời, trong đầu cô ta trống rỗng. Cô ta biết nếu cô ta thật sự không mang thai như lời Bọ Cạp nói thì hôn nhân của cô ta và Diệp Lăng Thiên cũng lập tức không tồn tại, bởi vì cô ta biết rõ hôn nhân của mình và Diệp Lăng Thiên được xây dựng trên việc cô ta mang thai.
Hơn nữa nếu cô ta không mang thai thì cô ta sẽ giống như lời Bọ Cạp nói, cô ta lừa gạt Diệp Lăng Thiên, ép Diệp Lăng Thiên kết hôn với mình, Lý Yến không thể chấp nhận được.
Mà mặt khác bọn họ sắp cử hành hôn lễ, bên ngoài khách quý đã đến đủ, bởi vì đám cưới này mà không chỉ có cô ta, Diệp Lăng Thiên cũng chuẩn bị rất lâu, cô ta có thể nhìn thấy vẻ tươi cười trên mặt Diệp Lăng Thiên.
Lúc này giống như Bọ Cạp nói, cô ta không thể nói tin tức này cho Diệp Lăng Thiên, cũng không có thời gian tới cho cô ta kiểm tra xem rốt cuộc mình có mang thai hay không, cho dù thế nào thì cử hành hôn lễ trước rồi cô ta lại đến bệnh viện một chuyến, chuyện này sẽ sáng tỏ. Nếu lúc này cô ta không cử hành hôn lễ thì không chỉ làm mất mặt mình mà còn có thể diện của Diệp Lăng Thiên và ba mẹ của cô ta.
“Không có gì thì tốt, cô ta là cô nhóc điên, cô gái nhỏ chưa lớn, cô ta có nói gì thì em cũng đừng so đo với cô ta.” Diệp Lăng Thiên dịu dàng nói với Lý Yến.
“Kính thưa các vị quan khách, bạn bè thân mến, xin chào mọi người! Cảm ơn mọi người đã đến tham dự hôn lễ của anh Diệp Lăng Thiên và cô Lý Yến. Đầu tiên, tôi xin thay mặt cô dâu chú rể gửi lời cảm ơn chân thành đến mọi người! Hôm nay bọn họ là hai người hạnh phúc nhất trên thế giới, bọn họ sẽ nắm tay nhau bước vào thế giới hôn nhân, sắp bắt đầu cuộc sống hạnh phúc của hai người, chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay chào mừng bọn họ nào!” Lúc này người chủ trì nói xong thì tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.
“Đi thôi, nghi lễ bắt đầu rồi, chúng ta đi ra ngoài.” Diệp Lăng Thiên cười cười, kéo tay Lý Yến nói.
“Ừm.” Lý Yến không tập trung nói, lúc thời gian cử hành hôn lễ bắt đầu thì trong lòng cô ta càng hoảng loạn càng sợ hãi, trước khi Bọ Cạp nói chuyện này với cô ta thì cô ta không hề hoảng loạn và sợ hãi. Nói cho cùng cô ta thật sự sợ mình không mang thai. Trước khi cô ta và Diệp Lăng Thiên kết hôn thì cô ta thật sự hy vọng mình không mang thai, mà hiện tại cô ta lại rất sợ mình không mang thai. Bởi vì cô ta không muốn mình trở thành một kẻ lừa đảo, cô ta không muốn Diệp Lăng Thiên nghĩ mình dùng thủ đoạn bỉ ổi ép buộc anh kết hôn.
“Trong khung cảnh đám cưới lãng mạn xinh đẹp, vào thời khắc hạnh phúc này, đôi trai gái đứng trước chúng ta này cùng nhịp đập, nắm tay nhau, tươi cười đang từ từ bước về phía chúng ta. Điều này báo hiệu cuộc sống hạnh phúc của bọn họ bắt đầu.
Các bạn, chúng ta hãy thật lòng chúc phúc, vui mừng cho bọn họ, ủng hộ cho bọn họ, vì sự kết hợp hoàn mỹ của bọn họ mà nhiệt liệt vỗ tay, chúc phúc bọn họ có được một tương lai tốt đẹp!” Trong khi người chủ trì nói những lời xúc động thì Diệp Lăng Thiên kéo Lý Yến bước lên sân khấu.
“Hôm nay chú rể đẹp trai và cô dâu xinh đẹp lại nắm tay nhau. Hôm nay người đến tham dự hôn lễ của hai người rất nhiều, có thể nói là ngồi kín hội trường lớn, các vị đã đến cho các ngươi hôn lễ mang đến sung sướng, đồng thời cũng làm cho nơi này có vẻ bồng vách tường thăng huy. Tràn ngập hạnh phúc hơi thở, phía dưới ta liền giới thiệu một chút hôm nay chủ yếu khách.” Sau đó người chủ trì bắt đầu giới thiệu ba của Lý Yến, mẹ của Lý Yến, sau đó là Lục Oánh, ba mẹ của Lý Yến là trưởng bối, Diệp Lăng Thiên mời Lục Oánh là người chủ hôn cho Diệp Lăng Thiên, bởi vì ba mẹ của Diệp Lăng Thiên đã mất, cũng không có người lớn, cuối cùng anh nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể mời Lục Oánh làm người chủ hôn. Ba mẹ của Lý Yến và Lục Oánh lên sân khấu phát biểu, bao gồm Lục Oánh và người chủ trì cũng tương tác qua lại, đây là trình tự, trên thực tế trình tự này dài nhất trong đám cưới.
Vất vả lắm mới hoàn thành trình tự này, người chủ trì bắt đầu đứng ở giữa Lý Yến và Diệp Lăng Thiên bắt đầu hỏi: “Anh Diệp Lăng Thiên, ở trước mặt anh là cô Lý Yến đoan trang xinh đẹp, dịu dàng tao nhã, mời anh nắm tay và nhìn cô ấy, thật lòng nói với cô ấy: Chúng ta cùng làm. Anh có bằng lòng nắm tay cô ấy cả đời không? Năm tháng trôi qua, khi thanh xuân của cô ấy không còn, nhan sắc tàn phai thì anh có bằng lòng nắm tay cô ta đến đầu bạc răng long không?”
Lúc người chủ trì nói với Diệp Lăng Thiên xong thì mọi người đều nhìn chăm chú Diệp Lăng Thiên chờ Diệp Lăng Thiên trả lời, ở dưới sân khấu bỗng vang lên tiếng của một người phụ nữ: “Chờ đã.”
Giọng nói đột ngột này làm cho mọi người sững sốt, tất cả mọi người quay lại phía sau, bao gồm cả Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên vừa quay đầu thì nhìn thấy hai người phụ nữ chạy vào, nói chính xác là một người phụ nữ kéo một người phụ nữ khác chạy tới. Người lớn tiếng nói chờ đã là người phụ nữ phía trước. Đúng vậy, người phụ nữ này là Hứa Hiểu Tinh, mà người phụ nữ bị cô ta kéo chạy vào là Lý Vũ Hân.
Từ đầu đến cuối Lý Vũ Hân không biết chuyện gì xảy ra, đến khi Hứa Hiểu Tinh kéo cô chạy đến hội trường đám cưới nhìn thấy Diệp Lăng Thiên và Lý Yến đứng trên sân khấu, cô thấy chữ hỷ đỏ thẫm ở phía sau và người ngồi đầy dưới sân khấu thì mới biết được chuyện gì xảy ra. Trong đầu cô lập tức trống rỗng, ngơ ngác nhìn Diệp Lăng Thiên đứng trên sân khấu, cô cũng mất đi khả năng ngôn ngữ.
Mà Diệp Lăng Thiên nhìn thấy Lý Vũ Hân xuất hiện thì cả người run rẩy, có đánh chết anh cũng không ngờ được Lý Vũ Hân sẽ đột nhiên xuất hiện trong đám cưới của mình, anh hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, trong đầu trống rỗng, ngơ ngác lại tràn đầy tình cảm nhìn Lý Vũ Hân đang nhìn mình dưới sân khấu.
Mà người có tâm trạng phức tạp nhất không phải là Lý Vũ Hân, cũng không phải là Diệp Lăng Thiên, mà là Lý Yến đứng ở phía bên kia người chủ trì. Tâm trạng của Lý Yến vốn vô cùng lo lắng, cô ta bỗng nhiên nhìn thấy Lý Vũ Hân xuất hiện dưới sân khấu thì hoàn toàn ngây người, cô ta biết sự xuất hiện của Lý Vũ Hân có nghĩa là gì, đại diện cho điều gì. Cô ta lén nhìn Diệp Lăng Thiên, cô ta thấy Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân ở dưới sân khấu nhìn nhau không chớp mắt thì trong lòng lập tức khó chịu giống như bị dao cắt.
Hội trường đám cưới bỗng nhiên xuất hiện chuyện bất ngờ này, khi Vương Lực nhìn thấy Lý Vũ Hân xuất hiện thì nhíu mày, ba mẹ Lý Yến nhíu mày, Lục Oánh nhíu mày, Chu Ngọc Lâm và Trần Tuấn Lương cũng nhíu mày, Diệp Sương cũng nhíu chặt mày lại. Bởi vì bọn họ là người biết quá khứ của Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân.
“Bộ phim này thật là hay.” Chỉ có một mình Bọ Cạp ngồi trên ghế có chút vui sướng khi người gặp họa.
Dường như bởi vì Lý Vũ Hân xuất hiện nên toàn bộ hội trường đám cưới im lặng mấy giây, sau đó những người biết sự thật thì nhíu mày, người không biết chuyện gì xảy ra thì bắt đầu bàn tán sôi nổi, dù sao cả đời người cũng hiếm khi nhìn thấy được chuyện bất ngờ này trong đám cưới.