CHƯƠNG 477: CHO MỘT LỜI GIẢI THÍCH (2)
“Tôi chưa từng nghĩ đến việc ai phải chịu thua tôi cả, tôi cũng không cần. Chuyện hôm nay chắc chắn chú cũng đã điều tra rõ ràng, chúng tôi vô tội, chúng tôi bị người ta ức hiếp. Công ty bảo vệ có hơn một nghìn nhân viên, bọn họ làm công việc bảo vệ, yêu cầu rất cao, vừa phải chấp hành nhiệm vụ lại không thể bạo lực, thật ra họ rất uất ức. Công ty mở mấy tháng rồi, chuyện như vậy đã từng xảy ra mấy lần, mà lần nào cũng là đối phương xem thường bảo vệ chúng tôi, xem thường nhân viên chúng tôi, cảm thấy chúng tôi là người thấp hèn, có thể tùy tiện bắt nạt. Lần này cũng giống thế, dù là con trai chủ nhà của tiểu khu kia hai người làm nghề đặc biệt, tôi không biết quan hệ giữa bọn họ là thế nào, nhưng bọn họ đều đã xem thường nhân viên bảo vệ, cho rằng chúng tôi là quả hồng mềm có thể tùy ý nắn bóp, có thể tùy tiện ức hiếp. Chuyện hôm nay, tất cả nhân viên của công ty đều đang nhìn chúng tôi, tôi nhất định phải cho bọn họ một câu trả lời hợp lý. Tính cách của Diệp Lăng Thiên tôi chính là như thế, tôi sẽ không để những người anh em đi theo mình phải chịu một chút uất ức nào cả. Tôi muốn cho nhân viên của công ty một câu trả lời hợp lý, cho họ biết một đạo lý là dù chúng ta là bảo vệ, nhưng chúng ta làm một việc đường hoàng, không phải sợ ai cả. Đồng thời cũng nói với những chủ nhà và người xem thường bảo vệ chúng tôi là nghề bảo vệ cũng chỉ là một nghề, một nghề chính đáng, không phải có thể tùy ý để người ta bắt nạt như thế, việc này rất quan trọng với sự phát triển của công ty chúng tôi.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
“Vậy cậu định làm gì?” Lý Đông Sinh hỏi tiếp.
“Trước đó tôi cũng đã nói rồi, việc công xử theo phép công, tất cả dựa theo pháp luật, đồng thời, tôi cần quân đội cho tôi một câu trả lời hợp lý.” Diệp Lăng Thiên lặp lại lời nói khi nãy.
Lý Đông Sinh im lặng, một lúc lâu sau đó đoán được: “Khi nãy cấp trên cũng gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi phụ trách chuyện này, bảo tôi có chừng có mực, không thể làm ảnh hưởng đến quan hệ hai bên, rất rõ ràng là cấp trên cũng muốn chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không, thật ra tôi có thể hiểu, dù sao cũng không có vấn đề nguy hiểm gì, ngoài ra nếu làm lớn chuyện này đều sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn với quân đội và cả chính phủ.”
“Vậy ý của chú là?” Diệp Lăng Thiên hỏi ngược lại.
“Tôi chỉ chuyển lời cấp trên thôi, cái này không liên quan đến suy nghĩ của tôi.”
“Tôi hiểu, nhưng chú Lý, chuyện này có lẽ tôi sẽ không làm theo ý của chú, hy vọng chú có thể hiểu, vẫn là câu nói đó, dù nhân viên chúng tôi không chịu thiệt thòi nhiều bởi chuyện lần này, nhưng tất cả nhân viên của chúng tôi đều chịu uất ức rất lớn bởi chuyện lần này, là Tổng Giám đốc của công ty, tôi nhất định phải cho họ một lời giải thích, cho nên tôi không thể giảng hòa, đồng ý với quyết định chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không.” Diệp Lăng Thiên cũng không nói gì nhiều, nói chuyện vô cùng trực tiếp.
“Tôi có thể hiểu cậu, nhưng xuất phát từ lợi ích và tình hình chung của chúng ta, tôi nhất định phải ngăn cản cậu. Diệp Lăng Thiên, dù tôi ủng hộ cậu, nhưng tôi muốn nói là với năng lực của cá nhân cậu thật sự không thể đạt được mục đích của cậu đâu.” Lý Đông Sinh nói chuyện vô cùng rõ ràng.
“Chú Lý, cũng chưa chắc đâu. Nếu tôi đoán không lầm chuyện này chắc chắn có liên quan đến con trai chủ nhà xảy ra mâu thuẫn với chúng tôi, cho nên mới có thể kêu người đến giúp anh ta gây phiền phức cho công ty chúng tôi, hai người xuất hiện sau đó rất rõ ràng là sau khi biết chuyện chạy đến, bây giờ đương nhiên suy nghĩ của bọn họ là chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không rồi, nếu làm lớn chuyện này chắc chắn người có liên quan kia sẽ không thoát được, có đúng không?” Diệp Lăng Thiên suy đoán.
“Cậu đoán rất đúng, tôi có phái người đi tìm hiểu, người xảy ra mâu thuẫn với các cậu tên là Tần Tiểu Thiên, trong nội bộ có một nhân vật lớn tên Tần Cương. Mà Tần Cương là chú ruột của Tần Tiểu Thiên, hai anh em Tần Cương, anh trai là chủ nhà của khu chung cư các cậu, Tần Cương không có con, chỉ có duy nhất đứa cháu ruột này. Còn chuyện xảy ra sau đó tôi không rõ, đó là chuyện của bọn họ, dù chúng ta bắt hết người về thẩm vấn thì không ai nói tình hình cụ thể chúng ta cũng hết cách, nhưng tôi nghĩ chắc cũng giống những gì cậu suy đoán.” Lý Đông Sinh gật đầu.
“Vậy chuyện này dễ xử lý rồi, nói đến cùng, bây giờ muốn xử lý như thế chỉ là người của Tần Cương, không đại diện cho ý của cấp trên, dù có đại diện ý của cấp trên, cấp trên vẫn có cấp trên cao hơn, tôi nghĩ vẫn sẽ có một người nói lí lẽ. Dù không được đi nữa tôi cũng có video hoàn chỉnh, quay rõ ràng hình ảnh xảy ra và tất cả mọi người, tôi nghĩ chỉ cần tung lên mạng thì tôi sẽ tìm được một nơi để nói lí lẽ thôi.” Diệp Lăng Thiên nói.
“Cậu là cố ý làm lớn chuyện này ư.” Lý Đông Sinh cau mày một lần nữa.
“Diệp Lăng Thiên này không phải là người mặc cho người ta ức hiếp, những anh em này đều là tin tưởng tôi mới đi theo tôi làm việc, bọn họ không phụ tôi, tôi cũng không phụ bọn họ, tôi tuyệt đối sẽ không để bọn họ chịu thiệt thòi, tôi nói rồi, chuyện này tôi không cần tiền bồi thường, tôi chỉ cần một câu trả lời hợp lý thôi.” Diệp Lăng Thiên đáp.
Sau khi nghe xong, Lý Đông Sinh cười ha ha nói: “Cậu đúng là to gan, không tệ, năm đó lúc mới bắt đầu làm việc tôi cũng rất giống cậu, nhưng rất nhiều năm trôi qua, tính cách của tôi cũng bị mài giũa rất nhiều rồi. Thằng nhóc cậu thật dám ra tay, điều hơn trăm người đánh mấy chục người của người ta, nhưng các cậu vẫn có lý, lần này mấy người đó thật sự có khổ mà không thể nói rồi.”
“Chúng tôi đều tuân theo pháp luật, đây cũng là bài học của tôi với bọn họ. Xưa giờ chúng tôi không làm trái pháp luật, nhưng nếu có người muốn leo lên đầu chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ sử dụng pháp luật để bảo vệ lòng tự trọng của mình, hơn nữa, sẽ không nương tay.”
“Tiểu Diệp, nghe chú một câu, làm lớn chuyện này không có lợi cho ai cả, nếu thật sự tung lên mạng theo lời cậu nói, đương nhiên bọn họ sẽ sống không dễ dàng gì, nhưng hình tượng của bọn họ sẽ bị xấu đi, hơn nữa chắc chắn chúng tôi cũng sẽ bị liên lụy, nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời hợp lý dưới sự chú ý của mọi người, nhưng cậu cũng sẽ đắc tội với tất cả mọi người, làm như vậy cậu thấy đáng không? Làm chuyện gì cũng phải nghĩ đến hậu quả, không thể lỗ mãng. Cậu nên nghĩ kỹ lại, xem còn cách nào khác không, cậu phải biết thay đổi theo những tình huống khác nhau.” Lý Đông Sinh chậm rãi nói, có ý muốn nhắc nhở Diệp Lăng Thiên.