CHƯƠNG 398: VỢ CHỒNG SON (2)
Lý Vũ Hân thật sự không ăn bao nhiêu cả, ăn mấy cái xiên cũng đủ rồi, Diệp Lăng Thiên ngược lại ăn khá nhiều, sau khi ăn xong hai người trở về, sau đó Diệp Lăng Thiên lái xe chở Lý Vũ Hân đến rạp chiếu phim ở gần đó.
“Muốn xem cái gì?” Diệp Lăng Thiên dẫn Lý Vũ Hân đi vào thì hỏi.
“Tùy tiện tìm phim gì đó xem đi, hay cứ chọn bộ này, tôi cũng không có quá để ý.” Lý Vũ Hân tùy tiện chỉ vào một cái poster.
“Bộ này sao? Được.” Diệp Lăng Thiên gật đầu, bèn đi vào mua hai chiếc vé, sau đó cùng Lý Vũ Hân ngồi một lúc thì xếp hàng đi vào.
Bộ phim họ xem là phim khoa học viễn tưởng của Hollywood, quả thật quay rất tốt, ngay cả Diệp Lăng Thiên cũng tập trung tinh thần xem. Khi đang xem nhập tâm, Diệp Lăng Thiên bỗng cảm thấy có người nắm tay của mình, cúi đầu nhìn thì vừa hay nhìn thấy Lý Vũ Hân nắm tay của anh, sau đó, Lý Vũ Hân đưa tay ra, hai tay ôm chặt cánh tay của Diệp Lăng Thiên, dựa đầu lên trên vai của Diệp Lăng Thiên, cứ thế xem phim, trong lòng Diệp Lăng Thiên có cảm giác khác lạ, bỗng ý thức được, đây có lẽ chính là hạnh phúc mà người ta hay gọi.
Thời khắc tuyệt đẹp sẽ trôi qua rất nhanh, cảm thấy không bao lâu bộ phim cũng đã xem xong. Diệp Lăng Thiên tự nhiên nắm tay của Lý Vũ Hân đi ra ngoài.
“Anh cảm thấy hay không?” Lý Vũ Hân mặt có hơi ửng đỏ, dịu dàng hỏi Diệp Lăng Thiên, giống như một cô gái nhỏ.
“Ừm, không tệ, kịch bản được, hình ảnh làm cũng rất tốt.” Diệp Lăng Thiên đưa ra đánh giá của mình.
“Cảm ơn anh cùng tôi đi xem phim, tôi đã rất lâu rất lâu không đi xem phim rồi, lần trước đi xem phim hình như… còn ở nước B.” Lý Vũ Hân nhớ lại.
Nước N? Diệp Lăng Thiên sững ra, suy đó nghĩ đến Lý Vũ Hân lần trước xem phim có thể đi cùng với bạn trai trước của cô.
“Sau này, cứ cuối tuần đi xem phim cùng tôi có được không?” Lý Vũ Hân bỗng nói.
Diệp Lăng Thiên mỉm cười, gật đầu nói: “Được.”
Hai người lái xe trở về lần nữa, trên đường, tâm trạng và trạng thái của Lý Vũ Hân rõ ràng tốt hơn lúc từ công ty trở về rất nhiều.
Sau khi về đến nhà, bỗng chỉ có hai người cô nam quả nữ ở trong nhà, hai người đều có hơi không quá thích ứng được, dù sao, bình thường đều sẽ có Diệp Sương ở đây.
Hai người cô nam quả nữ ngủ trong cùng một căn nhà, hai người bỗng cảm thấy có hơi ngại ngùng, Lý Vũ Hân sau khi về nhà cũng không biết nói gì, nói với Diệp Lăng Thiên: “Tôi… tôi… đi tắm, anh… tắm không?”
“Á?” Diệp Lăng Thiên mở to mắt nhìn Lý Vũ Hân.
Lý Vũ Hân sững ra, sau đó mặt lập tức đỏ bừng, nói: “Anh nghĩ linh tinh cái gì thế, tôi… chỉ hỏi anh anh hôm nay có muốn tắm không.”
Diệp Lăng Thiên cũng khá ngại ngùng, anh quả thật hiểu lầm ý của Lý Vũ Hân, có hơi ngại nói: “Em tắm trước đi, tôi đợi lát nữa rồi tắm.”
“Cả ngày trong đầu toàn nghĩ cái gì không biết.” Lý Vũ Hân lườm Diệp Lăng Thiên không khách khí nói, sau đó đi vào phòng ngủ, cô tức giận phần nhiều là để che đậy sự ngại ngùng của mình, sau khi quay mặt đi mặt mày đều đỏ bừng, vừa vào đóng cửa phòng ngủ lại thì lập tức ngã nhào lên giường, dùng chắn che mặt mình lại, nói lời ám muội thật sự ngại chết người ta rồi, cô sao ngay cả loại lời này cũng nói ra được, bất luận là ai, đều sẽ cảm thấy Lý Vũ Hân đang mời anh tắm chúng với cô.
Diệp Lăng Thiên thấy Lý Vũ Hân tức giận rời đi, sau đó cũng mỉm cười, bất lực lắc đầu. Nói thật, vừa rồi sau khi Lý Vũ Hân nói ra câu đó, anh có hơi kinh ngạc, nhưng, dục vọng trong người cũng lập tức bùng lên, anh dù sao cũng là đàn ông, một người đàn ông rất bình thường, chỉ có điều ý chí lớn hơn người khác một chút mà thôi. Nhưng, loại quyến rũ này đã vượt khỏi phạm vi ý chí của Diệp Lăng Thiên có thể chịu đựng được rồi. Khoảnh khắc vừa rồi, anh suýt chút nữa có ý nghĩ xúc động đi tới ôm lấy Lý Vũ Hân.
“Tôi tắm xong rồi, anh đi tắm đi, sau khi tắm xong thì bỏ quần áo vào trong máy giặt, ngày mai tôi giặt cho.” Lý Vũ Hân vừa đi ra lau đầu vừa nói với Diệp Lăng Thiên.
“Ừm, được.” Diệp Lăng Thiên không có từ chối Lý Vũ Hân, bản thân cầm quần áo đi vào trong phòng tắm tắm rửa. Khi đi ra Lý Vũ Hân đã đi vào phòng ngủ rồi.
Lý Vũ Hân và Diệp Lăng Thiên thật ra đều là người sống rất có quy luật, ngủ sớm dậy sớm, mỗi ngày giờ này cơ bản đều đi ngủ rồi, hơn nữa, hai người có một đặc điểm, đều không thích xem TV, muốn xem cũng đều xem tin tức, chỉ có điều, Diệp Lăng Thiên tương đối thích xem tin tức chính trị, mà Lý Vũ Hân hay xem cái tin tức địa phương và tin tức tài chính, cái này có liên quan rất lớn đến nghề nghiệp của cô.
Diệp Lăng Thiên tắt đèn, trở về phòng chuẩn bị đi ngủ. Đối với Diệp Lăng Thiên mà nói, ngày hôm nay rất đặc biệt, anh cũng không biết trong lòng Lý Vũ Hân nghĩ thế nào, cảm thấy giữa hai người đã có loại ngầm hiểu giữa hai người yêu nhau nên có, nhưng, hai người trước đó lại tuyệt đối không mở miệng nhắc đến loại chuyện này. đối với Diệp Lăng Thiên mà nói, loại cảm giác này quả thật rất tốt.
Một mình Lý Vũ Hân nằm trên người rất lâu, trong đầu rất bất ngờ không có tiếp tục xuất hiện hình ảnh của ba, tất cả mọi chuyện của tập đoàn Tam Nguyên như mọi khi, thứ xuất hiện trong đầu hôm nay đều là Diệp Lăng Thiên. Tuy biết Diệp Lăng Thiên ngủ ở phòng sát vách của mình, nhưng, trong đầu lại tràn ngập hình bóng của Diệp Lăng Thiên. Cô hoài niệm loại cảm giác mình với Diệp Lăng Thiên tay trong tay đi dạo đi ăn lẩu cay, cũng hoài niệm cảnh ôm cánh tay của Diệp Lăng Thiên dựa đầu vào vai của Diệp Lăng Thiên ở trong rạp chiếu phim, lúc đó trong lòng cô bình yên giống như một làn nước trong vắt, rất an toàn rất hạnh phúc. Cô rất rõ, bản thân đã yêu người đàn ông này, yêu toàn bộ mọi thứ của anh, cô của bây giờ, gần như bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho Diệp Lăng Thiên, giống như một cô gái bình thường, cô muốn nấu cơm cho Diệp Lăng Thiên, giặt quần áo cho Diệp Lăng Thiên, mua quần áo phối đồ cho anh. Cô trước đây chưa từng nghĩ sẽ có một ngày cô sẽ làm những việc này cho một người đàn ông, mà hiện tại, cô cam tâm tình nguyện làm, hơn nữa làm rất vui vẻ, rất hạnh phúc.