Buổi Chiều không có việc gì, cô hẹn Hoa Dao đi dạo phố.Hoa Dao, mỹ nhân đẹp nhất của giới giải trí hiện nay, từng được tạp chí truyền thông bầu thành “Mỹ nhân tuyệt sắc hiếm có của đương đại”.Đồng thời là thiên kim chủ tịch tập đoàn Hoa Thịnh, là bạn học cấp ba của Cảnh Ninh.
Hai người là chị em tốt.Vừa gặp mặt, Hoa Dao đã tấm tắc than hai tiếng.“Em nói chị nè, vừa mới nghe chị bị đàn ông bỏ, em đã vội vã chạy nhanh đến đây an ủi chị, nhưng nhìn chị như vậy, cũng không thấy đau lòng nhiều nha!”Cảnh Ninh hơi kinh ngạc.“Làm sao cậu biết được?”“Trời, đều thông báo với thiên hạ, tớ không muốn biết cũng khó đấy!”Hoa Dao đưa một tấm thiệp mời yến tiệc sinh nhật cho cô, Cảnh Ninh mở ra thì thấy nó được gửi bởi Cảnh Tiểu Nhã và Mộ Ngạn Trạch.Nhất thời cô hơi cạn lời.Hoa Dao tủm tỉm nói: “Nói đi! Khi nào cậu bắt gặp gian tình của đôi tiện nhân này?”“Chắc là mấy ngày trước!” Cảnh Ninh thấy dáng vẻ vui sướng khi người khác gặp họa của cô ấy, hơi buồn bực: “Tớ nói, tớ bị người ta bỏ như vậy, cậu vui sướng như vậy làm cái gì?”“Cậu bị bỏ đương nhiên tớ vui sướng! Căn bản Mộ Ngạn Trạch là tên cặn bã.
Loại người này sớm phân sớm siêu sinh, cậu đỡ phải ngây ngốc trả giá nhiều hơn cho người ta.”Cảnh Ninh: “...”Hoa Dao vẫn luôn không thích Mộ Ngạn Trạch, điều này cô đã biết từ lâu.Khi vừa mới biết bọn họ ở bên nhau, cô ấy cũng từng khuyên cô vài lần, nhưng khi đó cô là cô gái mới yêu lần đầu, làm sao tin được?Bây giờ xem ra những lời cô ấy nói là sự thật.Cảnh Ninh cười mỉa, chưa nói điều gì.Hai người dạo trung tâm thương mại gần đó.Đúng lúc này, một chiếc xe Rolls-Royce màu đen đi ngang qua.
Tô Mục liếc mắt một cái đã thấy được hai người phụ đi về hướng trung tâm thương mại, kinh ngạc nói: “Ủa? Đó không phải là cô Cảnh sao?”Lục Cảnh Thâm ngẩng đầu lên, ánh mắt đang đặt trên tài liệu của anh nhìn về phía Tô Mục chỉ, hơi hơi dừng lại.“Dừng xe!”***Cảnh Ninh và Hoa Dao đi dạo một vòng lớn, cuối cùng đi vào một cửa hàng thời trang nữ.Đây là cửa hàng nhãn hiệu cao cấp, trong tiệm trang trí cao cấp, trong sắc màu nóng lạnh lộ ra hương vị sạch sẽ và xa xỉ.Lúc trước Hoa Dao có đặt một cái váy dài, hôm nay cố ý đến đây lấy.Nhân viên cửa hàng tất nhiên nhận ra cô ấy, sau khi hỏi rõ ràng, lập tức mang cô ấy đến phòng thử lễ phục VIP ở tầng hai, nếu có chỗ không ổn cũng sẽ dễ sửa chữa hơn.Trước khi đi Hoa Dao hẹn Cảnh Ninh: “Ninh Ninh, cậu ngồi đợi một lúc, tớ kiểm tra xong sẽ xuống dưới nha.”Cảnh Ninh gật gật đầu.Sau khi Hoa Dao đi lên, cô chờ đến nhàm chán, chán nản đi dạo trong tiệm.Hôm nay là thứ hai, khách hàng trong tiệm cũng không nhiều.
Nhóm ba nhóm năm người nhân viên cửa hàng châu đầu nói chuyện phiếm hoặc là dùng di động, cũng không có ai phục vụ cô.Cảnh Ninh cũng không thèm để ý.
Sau khi đi dạo một vòng, cô nhìn thấy trong tủ kính treo một bộ váy màu xanh biển, kiểu dáng rất đẹp, hơi giống tác phẩm của nhà thiết kế người Pháp mà lúc trước cô nhìn trên tạp chí.Cô vẫn luôn thích nhà thiết kế kia, là một fan trung thành của người đó, vì thế không nhịn được mà duỗi tay sờ sờ.“Này! Xem thì có thể nhưng đừng chạm vào.
Chạm vào hỏng rồi cô bồi thường không nổi đâu.”Phía sau truyền đến giọng nói của phụ nữ.Cảnh Ninh sửng sốt, quay đầu nhìn thấy một người nhân viên cửa hàng trẻ tuổi đứng ở nơi đó, liếc mắt nhìn cô, ánh mắt tràn đầy không vui và ghét bỏ.Cô hơi hơi nhíu mày.“Các cô mang quần áo ra, còn không phải là để khách hàng kiểm tra? Tại sao không thể đụng vào?”Nhân viên cửa hàng cười lạnh: “Người khác có thể chạm vào nhưng cô thì không được.”“Tại sao?”Nhân viên cửa hàng trợn mắt, ghét bỏ nhìn cô.“Cô biết chiếc váy này bao nhiêu tiền không? Cô làm trợ lý thì tiền lương một tháng có mấy ngàn tệ? Tiền lương một năm cô cũng không đủ để mua nó, cô biết hay không?”Nói xong, cô ta còn bực bội tiến lên cướp chiếc váy trong tay cô, sau đó còn đẩy kệ treo đầy váy sang một bên.Bất mãn lẩm bẩm: “Cả ngày có một số người đến xem không mua.
Mua không nổi còn dạo xem làm cái gì? Thật là phiền phức!”Cảnh Ninh: ...Cô tức giận cười.Đây không phải lần đầu tiên cô và Hoa Dao dạo phố cùng nhau, nhưng là lần đầu tiên bị người ta xem mình là trợ lý của cô ấy..