Tổng Tài Lột Xác (Tổng Tài Nghịch Tập)

Chương 86: Khách sạn




Lục Thừa Phong đưa Tiêu Ninh Dữ vào sảnh bữa tiệc.

Đạo diễn Tiết liếc mắt là thấy bọn họ, lập tức ra nghênh đón, âm thầm đánh giá người bên cạnh Lục Thừa Phong, mỉm cười gật đầu với Tiêu Ninh Dữ rồi kéo Lục Thừa Phong sang một bên, đè thấp giọng nói: “Đã bảo là mang Tiêu tổng tới cơ mà? Cậu vừa công bố kết hôn đã mang người khác tham gia tiệc, rồi báo chí viết ra thể thống gì. Cậu nghĩ gì thế, trước đó còn đồng ý  mang người tới cơ mà.”

Lục Thừa Phong vốn không hiểu đạo diễn Tiết nói gì, còn kéo tuốt anh sang một bên, giờ nghe hiểu không nhịn được cười, nói: “Hôm nay anh không mời truyền thông còn gì?”

Đạo diễn Tiết nhíu mày, nhân phẩm của Lục Thừa Phong ra sao hắn biết rõ, không phải loại phong lưu trăng hoa. Việc liên quan đến hôn sự của anh với Tiêu tổng hắn có nghe nói, ngày đó nói chuyện thì thấy Lục Thừa Phong rất vui vẻ, không giống  do trong nhà bắt kết hôn. Với tính cách của Lục Thừa Phong, anh không phải người dễ dàng thỏa hiệp, cuộc hôn nhân này nhất định phải là chính anh đồng ý.

Nhưng mặc kệ là tình yêu đích thực cũng được, thông gia xã giao cũng được, nhưng hôm nay Lục Thừa Phong không có chừng mực, không hề giống anh thường ngày.

“Tôi không mời truyền thông, cũng không chịu nổi truyền thông chằm chằm vào cậu, với cả hôm nay cũng nhiều người trong giới tới nữa. Không phải cậu không biết chuyện kết hôn của cậu độ hot khủng đến mức nào, bây giờ lộ chút xíu tin tức ra ngoài cũng có thể khiến mặt nước dậy sóng. Với cả, cậu quyết định kết hôn rồi, bất kể ra sao, ngoài mặt vẫn phải duy trì chứ. Cậu mang người lạ đến đây khác nào tát vào mặt Tiêu thị? Cái này chẳng phải sẽ phá hủy cuộc hôn nhân của cậu à? Cũng không biết hôm nay cậu bị làm sao… Người cậu mang tới kia để tôi bảo người chiêu đãi, lát nữa cậu nói là trùng hợp vào cùng nhau, không quen biết nhớ chưa.”

Đạo diễn Tiết vì Lục Thừa Phong mà lo nát tim gan. Tuy nói địa vị của Lục Thừa Phong vẫn còn đó, khách quan mà nói ảnh hưởng của chuyện kết hôn tới địa vị của anh trong giới không lớn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có.

Anh vừa công khai, hơn nữa ngay giữa này dư luận vẫn ồn ào tranh cãi, lại mang một người không phải tổng giám đốc Tiêu thị tham gia yến hội, thật sự không thích hợp.

Lục Thừa Phong không nói đùa với đạo diễn Tiết, tới chỗ Tiêu Ninh Dữ kéo y đến, đứng thẳng trước mặt đạo diễn Tiết, trịnh trọng giới thiệu: “Đạo diễn Tiết, đây là Tiêu Ninh Dữ, người trong nhà tôi.”

“Cậu ấy là… là… Tiêu Ninh Dữ??” Đạo diễn Tiết từng gặp Tiêu Ninh Dữ rồi, nào giống người trước mặt này. Hắn kinh hãi trố mắt, nhìn Tiêu Ninh Dữ hồi lâu, như đang tìm điểm giống nhau trên người y với Tiêu Ninh Dữ trong ấn tượng của hắn.

Hiển nhiên Tiêu Ninh Dữ không ngạc nhiên với phản ứng của đạo diễn Tiết, vì y biết biến hóa của mình lớn đến mức nào, y bèn vươn tay ra chào hỏi: “Đạo diễn Tiết, chào ngài. Tôi là Tiêu Ninh Dữ, chúc ngài sinh nhật vui vẻ.”

Những người khác đang nhìn chằm chằm động tĩnh bên này. Khi Lục Thừa Phong kéo Tiêu Ninh Dữ qua nói chuyện với đạo diễn Tiết, nhiều người kiễng chân rướn cổ vểnh tai lên hóng. Một số người ở gần nghe rõ lời Lục Thừa Phong nói, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc, lập tức quay sang bà tám với người bên cạnh.

” Lục ảnh đế vừa nói gì, đó là Tiêu Ninh Dữ á?”

“Không phải đâu. Tôi gặp vị Tiêu thị kia rồi, dáng người không giống mà.”

“Gầy đi rồi? Không phải hồi nọ mai danh ẩn tích một thời gian à, khéo gầy đi vào lúc đó đấy.”

“Thật sự là tổng giám đốc Tiêu thị? Chênh lệch quá lớn đi, nhỡ là tình nhân bé nhỏ thì sao?”

“Bảo sao Lục Thừa Phong bên y. Hóa ra Lục ảnh đế thích dạng này.”

Đạo diễn Tiết cũng trải qua đao to búa lớn, không thất lễ, nhanh chóng khôi phục tinh thần, có lỗi mà nói: “Thật ngại quá. Cậu khác khi trước quá, nhất thời không nhận ra. Tôi còn tưởng thằng quỷ Lục Thừa Phong này hồ đồ, không tới cùng cậu. Cảm ơn cậu đã tham gia buổi sinh nhật của tôi.”

Tiêu Ninh Dữ cười cười: “Thay đổi hơi lớn một chút. Thừa Phong đã nói cho tôi chuyện yến tiệc sinh nhật của ngài từ sớm.”

Đạo diễn Tiết và Lục Thừa Phong quan hệ tốt, nên nói chuyện với y không câu nệ, thẳng thắn hết mực, nghĩ gì nói nấy.

“Tôi nghĩ sao cũng không ngờ hai người các cậu có thể thành một đôi. Thừa Phong giữ bí mật quá tốt, không hề phát hiện. Ngay cả bạn cũ như tôi cũng không tiết lộ, vừa công khai tin kết hôn một cái đã khiến tôi ngã ngửa.” Đạo diễn Tiết cười ha hả trêu chọc.

Tiêu Ninh Dữ điềm đạm: “Tôi không hay lộ diện, công việc của anh ấy cũng bận bịu, ở bên nhau chưa lâu, nên không tìm được cơ hội nói với bạn bè. Thật sự không cố ý giấu diếm.”

Đạo diễn Tiết trêu ghẹo: “Tôi nhìn ra rồi. Ham muốn chiếm hữu của Thừa Phong quá mạnh, nên muốn giấu đi không để người ta biết.”

Lục Thừa Phong nhếch nhếch khóe môi cười: “Ừ.”

Tiêu Ninh Dữ liếc mắt lườm anh một cái.

Với thân phận của Lục Thừa Phong, ở yến hội kiểu này không thiếu người đến bắt chuyện. Cộng thêm hôm nay Lục Thừa Phong có ý giới thiệu công khai Tiêu Ninh Dữ với mọi người, nên dễ nói chuyện bất ngờ, ai đến cũng nhẫn nại tính tình giới thiệu Tiêu Ninh Dữ với họ.

Rất nhanh hơn nửa người trong bữa tiệc biết người bên cạnh Lục Thừa Phong là Tiêu thị Tiêu Ninh Dữ, là đối tượng kết hôn của Lục Thừa Phong.



Tiêu Ninh Dữ ra hành lang nghe điện thoại, khi quay về sảnh, Lục Thừa Phong kết thúc hàn huyên với một đối tác, đến cạnh Tiêu Ninh Dữ hỏi: “Chuyện gì vậy em?”

“Sáng sớm mai phải đi thành phố P công tác.” Tiêu Ninh Dữ đáp.

“Mấy giờ?” Lục Thừa Phong hỏi y.

Tiêu Ninh Dữ suy nghĩ: “Năm giờ.”

Đáng lẽ phải  xuất phát ngay từ bây giờ, nhưng đang tham gia tiệc tối, không chuẩn bị gì cả, không tiện di chuyển, nên Tiêu Ninh Dữ bảo Tiểu Chu dời sang hôm sau, nhưng phải đáp chuyến bay sớm.

“Sớm như vậy?”

Nơi ở của hai người hoàn toàn ngược đường với địa điểm tổ chức yến hội, khoảng cách cũng xa, kết thúc bữa tiệc quay về cũng phải rạng sáng, tắm rửa xong cũng muộn. Năm giờ sáng phải bay, tính cả thời gian đến sân bay, căn bản là ngủ không được mấy tiếng đã phải dậy. Lục Thừa Phong suy tính, nhân tiện nói: “Anh bảo Tiểu Cao sắp xếp hành lý cho em rồi mang tới, hôm nay chúng ta không về nhà nữa, sân bay cách đây không xa, để anh bảo người tìm khách sạn gần đây, như vậy có thể nghỉ ngơi sớm một chút.”

Tiêu Ninh Dữ không có ý kiến gì, gật đầu nhẹ: “Vâng.”

Thế là, rời khỏi sảnh yến hội, hai người lên xe tới khách sạn Tiểu Cao đã đặt trước.