Tổng Tài Lão Bà Chờ Ta Một Chút

Chương 68: Phiên ngoại 1




Một ngự tỷ đeo kính tri thức hiền hậu, một tiểu loli con lai vô cùng hoạt bát.

Hai người như thế có thể tiến tới?

Cảm giác khoảng cách của hai người tựa như trời và đất, không có điểm giao thoa, vậy tại sao cặp đôi này lại thần kỳ được Tiểu Phá Quân ghép thành một đôi đây?

Quan hệ giữa người với người, trực tiếp và gián tiếp đã tạo thành nên một con đường vô hình phủ lấy toàn bộ thế giới.

Mà Mộ Lưu Yên và Lâm Sanh vô tình trở thành con đường trung gian để tạo ra sự kết nối này.

Không sai, phiên ngoại này sẽ nói về câu chuyện xưa giữa khuê mật của Mộ Lưu Yên, Dư Thanh và người dì tiểu loli Sarah của Lâm Sanh.

Hai người bắt đầu từ lần Dư Thanh dẫn Sarah đến tham quan XX.

Dư Thanh đã từng là tâm phúc của đại học XX, cho dù hiện tại hình của cô được còn được dán ở hành lang danh nhân của trường, có thể được dán hình lên đây không có nhân vật nào không phải là phong vân trong trường, nhưng đi ra đến khuôn viên trường thì vẫn như, trước phong sinh thủy khởi nhìn thấy các loại tạp chí về những nhân vật này.

Cho nên, từ sau khi đi ngang qua hành lang, bạn học Sarah này không khỏi nhìn ngự tỷ Dư Thanh với một cái đôi mắt khác xưa.

Tuy Sarah rất thông minh, nhưng tuyệt đối không phải là một đàn em tốt lành, trốn học và đánh nhau như cơm bữa, tuy nhiên ở những cuộc thi sát hạch, đến bây giờ cô bé vẫn chưa phải treo khóa nào, cho nên ba mẹ cô bé cũng không thể làm gì.

Đối với đàn em tốt như thế này, mặc dù cô không có thái độ khinh thường nhưng chắc chắn cũng không có thích thú, chỉ là không biết vì sao, cô bé đối với Dư Thanh lại cảm thấy không có gì phản cảm, ngược lại rất tự hào, đại khái có lẽ do mình được đứng bên cạnh chị ấy a!

Đại học XX ở thành phố A là một trường đại học danh tiếng lớn nhất cả nước, nhìn những học sinh trong trường thì không có chỗ nào là không có các thiên chi kiêu tử, để có thể nổi bật và thể hiện hết tài năng của chính mình, tưởng tượng thôi đã biết nó khó đến mức nào.

Trước thì Dư Thanh đi thăm lão sư đã từng dạy cô, giáo sư đại học XX, mà Sarah cũng đi theo.

Nói thì nói vậy, nhưng cô bé đối với cuộc nói chuyện giữa Dư Thanh và vị lão sư kia lại không có lấy bao nhiêu hứng thú, chỉ nói một ít chuyện phiếm, sức khỏe thế nào, công việc ra sao các loại.

Tâm sự không bao lâu, Dư Thanh liền cáo từ, dẫn Sarah đi dạo từ khuôn viên trường.

Bởi vì Sarah tóc vàng mắt xanh, dáng dấp lại vô cùng xinh đẹp, cho nên bị nhìn lén cũng không ít.

Đương nhiên cũng chẳng thiếu người nhìn về phía Dư Thanh, tuy tuổi của cô so với sinh viên có lớn hơn vài tuổi, thế nhưng ở đây ngự tỷ ngoài xã hội, ngược lại rất được trân quý, hơn nữa trên người cô toát ra vẻ đẹp của trí thức, càng làm cho người khác không thể dời đi ánh mắt.

Hai người tản bộ trên sân vắng,  giảng đường cách đó không xa lại nổi lên hỗn loạn, nhìn về phía đó, thì thấy ở bên ngoài tòa nhà tụ tập rất nhiều học sinh, nhưng ánh mắt của họ đều hướng về tầng thượng.

Chỉ thấy một người nữ sinh đang ngồi trên lan can, bả vai không ngừng rung động, dường như đang có ý định nhảy xuống.

Sarah không nghĩ mình vừa mới đến để tham qua lại gặp được loại chuyện như vậy, nói không mất hứng mới là giả.

Từ sâu trong tâm của mỗi người, luôn luôn tồn tại cái nhân tố gọi là thích hóng chuyện và náo nhiệt.

"Chúng ta đi thôi!" Dư Thanh kéo tay Sarah chạy nhanh về phía đó, bởi vì mang giày cao gót cho nên khi chạy có chút khó khăn, suýt chút nữa là ngã sấp mặt mấy lần.

Sarah bị Dư Thanh nắm lấy tay, chỉ cảm thấy có loại một cảm giác rất kỳ quái, không nói được đó là gì, vừa chạy vừa nhìn qua vừa mặt Dư Thanh, nhìn thấy được thái độ rất lo lắng.

Rõ ràng là không có quan hệ gì với người kia, tại sao lại gấp gáp như vậy?

Theo nhìn nhận của Sarah kể từ khi tiếp xúc đến nay, chưa bao giờ cảm thấy Dư Thanh là một người gấp gáp, cô luôn rất bình tĩnh, đạm nhiên, mà lần này phát hiện tựa hồ lại là một con người khác.

Nó giống như việc đào bới tìm kím những bí mật nhỏ, điều đó càng khiến nguời ta cảm thấy hiều kỳ hơn về cô là con người như thế nào.

Hai người đứng dưới lầu càng nhìn thấy rõ hơn cục diện đang xảy ra, có không ít lão sư nghe được tin đang nôn nóng chạy đến đây, mà đúng lúc Dư Thanh vừa mới đi thăm hỏi lão sư cũng tiến đến, khi thấy tình huống này vội vàng chạy lên lầu.

Dư Thanh nhìn thấy cũng đi theo, bởi vì là lão sư lớn tuổi, cho nên tốc độ nhất định sẽ chậm hơn Dư Thanh và Sarah, vì để tiết kiệm thời gian, Dư Thanh vội vẫy tay rồi đi lên trước, đối với người đệ tử này của mình bà vẫn rất yên tâm.

Sarah đi theo sau Dư Thanh, nhìn thấy cô bởi vì chạy nhanh suýt nữa đã trẹo chân, trong lòng không khỏi cảm thấy rung động.

Hai người lên đến tầng thượng thì nhìn thấy cách đó không xa đang có một nam một nữ, họ cố gắng khuyên nhủ cô gái kia, nhưng hình như càng khuyên thì cô giá kia càng di chuyển.

"An Tĩnh, cô dừng làm loạn lên nữa, mau xuống đây." Chàng trai đứng bên trong nói "Một lát nữa các lão sư sẽ đến, đừng làm lớn chuyện được không, lẽ nào cô muốn hại chết tôi sao?" "

"Đúng vậy, An Tĩnh, coi như là chúng tôi không đúng, cậu cũng không cần phải làm lớn chuyện lên như vậy a!" Đây là cô gái đứng bên cạnh chàng trai kia nói.

Dư Thanh cau mày nhìn ba người này, theo quan sát của cô, đây là một cuộc tình tay ba.

"Coi như các người không đúng? Tôi coi cô là bạn tốt, nhưng cô lại đi quyến rũ bạn trai tôi, cô không cảm thấy xấu hổ khi mở miệng nói ra câu như vậy sao? Tại sao cô lại vô sĩ như thế!" Cô gái nói chuyện có dáng dấp rất thanh tú, nhưng có lẽ có liên quan đến tâm trạng nên sắc mặt rất khó coi, viền mắt sâu đậm lõm vào.

Sarah, người nước ngoài này cũng nghe rõ, thì ra là vậy, đôi nam nữ này quả thật rất biết cùng nhau vô sỉ.

"An Tĩnh, cô tên là An Tĩnh đúng không? Cô cảm thấy khi cô nhảy xuống như vậy người được lợi ích cuối cùng rốt cuộc là ai? Họ sẽ không cảm thấy áy này, nhưng ngược lại là ba mẹ cô, cô có nghĩ đến cha mẹ mình phải dối mặt thế nào khi con gái nhảy lầu tự tử?" Dư Thanh nhìn thấy đôi nam nữ kia khuyên nhủ, nhưng rõ ràng lại tạo ra hiệu quả ngược, nên lập tức chen miệng.

"Con xin lỗi ba mẹ, thế nhưng, hôm nay cuộc sống của con đã bị hủy hoại, nếu như con không nhảy xuống đây, về sau cả trường đều chuyện hôm nay con làm, để người khác ở sau lưng chỉ chõ, con thà chết còn tốt hơn." Cô gái nhỏ gào khóc, nói năng cũng không còn lưu loát, cả người vô cùng kích động, suýt nữa là đã té xuống.

"Này, người Trung Quốc đều mềm yếu vô năng như thế sao? Chỉ có chút chuyện cỏn con như thế đã muốn đi tìm cái chết, nói nhiều lời vô nghĩa như thế để làm gì, rốt cuộc cô có nhảy xuống hay không? " Thái độ không khuyên ngăn khác thường của Sarah, dùng vẻ mặt khinh bỉ nhìn cô gái "Vì một gã đàn ông mà đi tìm cái chết thì có khác với gì với việc cô đi chết chỉ vì một con gián nhỏ hay không? Vì một gã đàn ông mà bỏ mặc người thân, cô không cảm thấy nhục nhã sao? Gặp chuyện không thể chấp nhận thì đòi chết đòi sống, nếu tôi là nam thì tôi cũng bỏ quách cô cho xong, coi như tôi là nữ tôi cũng không muốn ở bên cô, trái lại cô chết rồi tôi có thể tìm người khác. Cho nên, cô có muốn nhảy thì nhảy nhanh lên đi, một lát nữa lão sư đến thì khó mà nhảy xuống. Tôi cũng muốn nhìn thấy bộ dạng người chết khi nhảy lầu như thế nào, tôi nghe nói rơi xuống rồi chẳng khác gì với bãi bùn nhão, mà cũng không biết đàn ông với phụ nữ nhảy lầu chết khác nhau ở chỗ nào, cô nhảy đi, tôi xem thử."

"Sarah! " Dư Thanh không nghĩ tới tiểu loli này sẽ nói như vậy, đây chẳng khác gì thêm dầu vào lửa.

"Cô --" đôi nam nữ kia nghe thấy lời cô bé nói ra, vô cùng tức giận, nhìn Sarah với ánh mắt như hận không thể nhai xương cô bé

Hiển nhiên cô gái bị lời nói của Sarah làm cho bối rối, đặc biệt là nửa câu sau.

Cô muốn nhảy lầu cũng chỉ là nhất thời bí bách, cô bé nói với cô thật muốn nhảy thì cứ nhảy đi, nhảy nhanh, tại sao lại nói nhiều lời vô nghĩa như thế làm gì?

Nếu không phải ở dưới có nhiều người nhìn như vậy, sau đó còn có hai người kia ngăn lại, cô đã sớm nhảy xuống.

"Cô đều khuyên ngăn người khác như thế sao? " Cô gái dường như đã nghĩ thông suốt dụng ý của Sarah, cúi đầu hỏi

"Tôi chưa bao giờ khuyên ngăn ai cả, tôi chỉ nói thật. " Sarah cũng thở dài một hơi, nét mặt vẫn lạnh lùng ương ngạnh "Cô là vì cái loại đào vụn dưa nát này mà muốn chết, tôi đây cũng không biết nói gì hơn."

Dư Thanh không nghĩ tới những lời khó nghe của Sarah lại có thể xoay chuyển toàn bộ cục diện, ấn tượng đối với cô bé tăng thêm vài phần

Có lẽ, cô bé cũng không phải một người cuồng dã và không nói lý.

Phong ba qua đi sau khi có sự can thiệp của Sarah, mà giữa hai con người cũng nhờ chuyện này càng thâm nhập và hiểu rõ đối phương hơn

Dư Thanh, cô gái trong nóng ngoài lạnh.

Sarah, cô bé khẩu xà tâm phật.