Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 856




Chương 856

Trong lời nói này của anh có chứa ý muốn giết người rất nặng.

Sao Hứa Thần Nhất lại không hiểu con người của Tô Lương Mặc được chứ, anh ta chậm rãi mở miệng nói: “Nếu tôi không tự nguyện, mặc kệ cậu dúng bất cứ cách nào đi nữa thì cũng đừng mong lấy được cách cứu Tiểu Ý ở chỗ của tôi, cậu nên biết rằng Hứa Thần Nhất này cũng là người nói được thì làm được”

Câu nói chắc chắn như chém đinh chặt sắt của anh ta khiến lòng của Tô Lương Mặc khẽ thắt lại.

Đúng vậy, nếu Hứa Thần Nhất không muốn thì người khác cũng đừng mong chiếm được.

Như thế thì anh chỉ có thể đồng ý yêu cầu vô lý của Hứa Thần Nhất thôi sao?

Không!

Sắc mặt của Tô Lương Mặc trở nên khó lường, trên gương mặt đẹp trai hiện lên sự kiên quyết, sau đó nói vào điện thoại một cách dứt khoát rằng: “Tôi tuyệt đối sẽ không buông tay Tiểu Ý ra” Nói xong, thậm chí anh không cho đối phương cơ hội nói chuyện đã lập tức cúp điện thoại.

Vừa mới cúp điện thoại, Tô Lương Mặc lập tức đứng đó gọi điện thoại cho Vân Vi: “Người đó đâu? Có manh mối gì chứ?”

“Thưa boss, người đó chắc chắn vẫn còn sống, chúng tôi †ìm được một con chíp ở bên trong cơ thể của Vân Đồng. Con chíp đã bị móc ra chung với thịt, chứng minh người đó vẫn còn sống”

“Ở đâu?”

“Người của chúng tôi tìm được con chíp ở một thị trấn nhỏ hẻo lánh của bang Florida “Đưa người đó về đi “Thưa boss, chúng tôi đã tìm được con chíp, nhưng chưa tìm thấy người…”

Vân Vi vẫn chưa nói hết câu đã nghe thấy một tiếng hét giận dữ của người đàn ông truyền đến từ đầu dây bên kia: “Người đó ở đâu!”

“Chúng, chúng, chúng tôi vẫn chưa tìm được người đó…”

“Cút đi tìm đi!” Tô Lương Mặc siết chặt nắm đấm, gân xanh trên trán nổi lên cuồn cuộn, anh nén lửa giận xuống cảnh cáo: “Tôi nói cho cậu biết! Nếu người đó còn sống thì các cậu hãy tìm ra cho bằng được với tốc độ nhanh nhất cho tôi, nếu không tìm ra được vậy cậu cũng đừng trở về nữa!”

Ở đầu dây bên kia điện thoại, Vân Vi hít hà một hơi, sắc mặt trở nên trắng bệch, sau đó nghiêm túc đáp: “Vâng thưa boss!”

Đừng trở về nữa… Tương đương với chết!

Cho dù chạy ra khỏi tổ chức thì cũng sẽ bị tổ chức đuổi giết không ngừng! Suốt ngày phải sống trong sự sợ hãi!

“Vân Đồng ơi Vân Đồng! Cậu đúng là thật tàn nhẫn!” Trên đời này cũng chỉ có Vân Đồng dám tự cắt bỏ miếng thịt trên người mình ra thôi, anh ta nói tiếp: “Nhưng cậu làm vậy là đang làm khổ anh em trong Vân Môn đấy”

Lúc này bên trong bệnh viện S, Tô Lương Mặc cũng đang Suy tư.

Chỉ có thể là do Vân Đồng đã tự lấy con chíp đó ra mà thôi.

Nhưng tại sao? Nếu Vân Đồng muốn lấy con chíp ra thì đã lấy ra từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến lúc quyết định này mới lấy con chíp ra chứ?

Hơn nữa, sau khi lấy con chíp ra, coi như Vân Đồng đã bị hủy hoại, toàn bộ chiêu thức được huấn luyện từ nhỏ đều mất hết trong một đêm. Không chỉ như vậy, sức khỏe của Vân Đồng sẽ còn kém hơn cả người bình thường…

“Vân Đồng, rốt cuộc tại sao cậu lại muốn làm vậy kia chứ!”

Tô Lương Mặc nhanh chóng động não suy nghĩ… Chỉ có tổ chức mới có thể tìm kiếm Vân Đồng thông qua con chíp, nếu là vậy thì có lẽ nào ngay cả chính Vân Đồng cũng không muốn tổ chức tìm được mình?

Không đúng!

Nếu Vân Đồng không muốn bị người của tổ chức tìm được thì đã lấy con chíp ra từ lâu rồi. Hơn nữa, hậu quả khi lấy con chíp ra quá lớn, cho nên… Vân Đồng không muốn bị người khác tìm ra anh ta đang ở cùng Savvy Wayne Klutz. Chẳng lẽ là do Vân Đồng không muốn bị tổ chức tìm thấy rồi thuận tiện †ìm ra tung tích của người nọ hay sao?