Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 564




Chương 564

Trương Tuyền kìm nén tức giận, đi đến trước mặt Lương Tiểu Ý: “Cô này, xin hỏi cô họ gì?” Lời nói cực kỳ không khách sáo, thái độ không chút kiên nhãn.

“Lương”

Trương Tuyền gọi bảo vệ lại, nói thầm gì đó vào tai bảo vệ.

Bảo vệ cúi người gật đầu, vội vàng chạy đến quầy lễ tân.

“Kiểm tra xem hôm qua có một phụ nữ nào họ ‘Lương’ đến ở khách sạn không?” Bởi vì họ “Lương” khá hiếm, cho dù không biết họ tên đầy đủ cũng rất dễ kiểm tra được.

Rất nhanh, lễ tân trả lời: “Hôm qua không có người phụ nữ họ ‘Lương’ nào đến ở khách sạn”

Bảo vệ chạy lại chỗ Trương Tuyền, nói cho Trương Tuyền kết quả kiểm tra.

Trương Tuyền bình tĩnh lại, lúc nãy còn có chút lo lắng, sợ người thật không để lộ danh tính, người phụ nữ này thật sự là khách của khách sạn, lúc này đã hoàn toàn thả lỏng, kết quả mà bảo vệ nói với anh ta cứ như một viên thuốc an thần.

Nếu đã không phải là khách của khách sạn vậy thì mọi chuyện dễ xử lý rồi.

“Cô Lương” Trương Tuyền vì muốn Ngụy Na và Lí Thù Vũ hả giận, cũng muốn cho mọi người ở đây một lời giải thích, Trương Tuyền nhìn thì có vẻ xưng hô một cách lễ phép, nhưng lại cố tình nhấn mạnh chữ “cô”, không nói ai cũng hiểu.

Lương Tiểu Ý không để ý đến điều đó, chỉ mím chặt môi thể hiện sự tức giận của cô.

Chẳng có ai sau khi bị sỉ nhục trước mặt mọi người lại vui vẻ bình thường được.

Lôi điện thoại ra nhìn đồng hồ, trong lòng cô lại càng cảm thấy không vui. Chỉ vì tai bay vạ gió bất ngờ này mà làm lỡ 20 phút của cô rồi. Cô hứa với Đại Bảo sẽ quay về ngay, nếu cứ tiếp tục nói dây dưa với những người này, trưa nay cô sẽ không kịp về làm bữa trưa cho Đại Bảo mất.

Hôm qua đã không về nhà rồi, nếu trưa nay còn không về kịp làm bữa trưa cho các con thì cô không xứng làm Mami.

“Cô Lương. Chúng tôi đã kiểm tra đối chứng, tối qua không có ai họ Lương vào ở trong khách sạn. Mời cô Lương giải thích một chút, tại sao hôm nay cô Lương lại xuất hiện ở khách sạn của chúng tôi?”

Lời lẽ hung hổ dọa người.

Lương Tiểu Ý mím môi, cô không ngốc, tự nhiên sẽ hiểu, người ta đang ám chỉ điều gì.

Những người xung quanh nghe những lời của Trương Tuyền, nếu đã không phải là khách của khách sạn, vậy thì…

Những con mắt khinh bỉ như lưỡi dao, vừa khinh bỉ vừa mập mờ rơi lên người Lương Tiểu Ý.

Lúc này, Lương Tiểu Ý giống như con khỉ trong vườn bách thú bị mọi người thưởng thức quan sát.

“Cô Lương” Ngụy Na đứng ra: “Nếu cô ở trước mặt mọi người quỳ gối nhận lỗi với tôi, tôi sẽ không so đo tính toán chuyện cô đâm vào tôi nữa, đương nhiên, cũng sẽ không kiện cô tội phỉ báng bộ đồ trên người tôi là hàng nhái. Như thế nào?

Chỉ cần cô quỳ gối rập đầu, tiết kiệm được không ít tiền bán thân của cô đó.”

Sắc mặt Lương Tiểu Ý chợt thay đổi.

“Cô…

Đúng vào lúc này, một giọng nói trầm từ phía sau mọi người vang lên: “Nếu bây giờ cô Ngụy rập đầu nhận lỗi, tôi sẽ không tiếp tục truy cứu chuyện cô xúc phạm vợ của tôi. Thế nào?”

“Cạch cạch” “Cạch cạch”, tiếng đế giày giãẫm trên sàn đá hoa, không nhanh không chậm truyền đến tai mọi người xung quanh.

Lần theo nơi phát ra âm thanh, mọi người quay đầu lại nhìn, đó là một người đàn ông có phong thái ung dung, khí chất phi phàm, khiến anh nổi bật giữa đám đông như hạc đứng giữa đàn gà.

Ở trước mặt những người tự coi là tầng lớp thượng lưu, phần tử trí thức, quả là một trời một đất.

Giọng nói quen thuộc không thể nào quen thuộc hơn nữa, lúc giọng nói của anh lọt vào tai cô, Lương Tiểu Ý bất giác cứng đờ.