Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 359




Chương 359

“Không! Anh buông tôi ra! Anh không được làm chuyện tàn khốc như vậy!” Lương Tiểu Ý không thoát nổi vòng tay Tô Lương Mặc, vừa nghĩ đến người đàn ông này định ép cô phá thai, lý trí của cô hoàn toàn mất đi, chỉ nghĩ đến việc rời khỏi người đàn ông phía sau, cô mở miệng cắn vào cánh tay người đàn ông đang ôm lấy cô.

Vị tanh của máu ngập tràn trong miệng. Cô vẫn không buông ta, cô chỉ biết, cô đau như thế nào thì muốn cắn anh đau như thế.

Người đàn ông chau mày, không nói bất kỳ lời nào, mặc kệ cô muốn căn thì cắn, máu tươi nhuộm đỏ áo sơ mi trắng, “tí tách tí tách” từng giọt máu rơi xuống nền nhà.

Thím Trương nghe thấy tiếng cãi vã, vội vàng chạy đến, vừa nhìn thấy đã sợ phát khiếp đi đến khuyên ngăn.

“Cút ra ngoài!” Tô Lương Mặc bỗng nhiên quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm thím Trương đang định đến khuyên ngăn.

Thím Trương vốn định đi đến khuyên ngăn hai người, bỗng nhiên bắt gặp ánh mắt của Tô Lương Mặc, lập tức khựng lại.

“Cậu chủ, nếu cô chủ làm sai chuyện gì, cậu cũng đừng tức giận…

Ánh mắt lạnh lùng đó lại liếc nhìn thím Trương, thím Trương ngậm miệng lại, không dám nói gì nữa. Chỉ có thể nhìn Lương Tiểu Ý đầy lo lắng sau đó rời khỏi biệt thự.

“Vẫn không nói?”

“Nói gì? Tôi hoàn toàn không biết anh đang nói gì!” Lương Tiểu Ý chết cũng không nói, ánh mắt của Tô Lương Mặc ở phía sau càng lạnh lẽo hơn, anh cười nhạt: “Ha ha, chuyện đã đến nước này rồi vẫn còn không thừa nhận? Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đúng không?” Anh giữ cằm cô, quay đầu cô lại, bờ môi mỏng phủ lên môi cô.

Lương Tiểu Ý mở to mắt, đầu lưỡi anh xâm nhập vào bên trong miệng cô, cướp đi hơi thở của cô, điên cuồng bá đạo. Cô cảm nhận rõ khí lạnh trên người anh.

Cô không dám động đậy, để mặc anh hôn, mắt mở to, nước mắt từ từ rơi xuống giữa hai đôi môi đang quấn quýt lấy nhau.

Tô Lương Mặc phẫn nộ, một người vốn lạnh lùng cao ngạo, lần đầu tiên vì một người phụ nữ mà thỏa hiệp… Kết quả chỉ nhận lại tính toán và lừa dối.

Càng khiến anh phẫn nộ chính là anh không kìm nén được ham muốn chiếm đoạt cô.

Rõ ràng biết cô lừa dối anh nhưng anh vẫn không muốn để cô đi! .. Đây mới là điều đáng sợ nhất!

Lần đầu tiên trong đời anh vứt bỏ tự tôn vứt bỏ sự kiêu ngạo, cuối cùng nhận được gì?

Như một thằng ngốc, ngày ngày nghĩ đến viễn cảnh tươi đẹp khi ở bên cạnh cô. Ngày hôm nay trước khi tan làm, anh vẫn còn nghĩ, đợi sau khi cô sinh đứa bé, anh sẽ đích thân đến gặp bố mẹ cô nhận lỗi, tổ chức lễ cưới cho cô, đưa cô đi Maldives hưởng tuần trăng mật… Kết quả đã nói cho anh, cô dùng sự vô tội đáng thương lừa dối anh, ngấm ngầm lên kế hoạch chơi anh một vố, còn anh chẳng hề hay biết gì mà nghĩ về viễn cảnh tươi đẹp trong tương lai!

Miệng anh cảm nhận được vì đắng chát của chất lỏng gì đó, anh bỗng mở mắt ra, chạm phải ánh mắt ngấn lệ đầy hoảng sợ. Không sai, chính là bộ dạng đáng thương vô tội này đã lừa dối anh!

Anh tức giận căn môi cô.

Lương Tiểu Ý rên lên một tiếng, không còn sức lực để đẩy người đàn ông đang phãn nộ này ra, cô từ từ nhắm mắt lại, để mặc đầu lưỡi anh tung hoành trong miệng cô.

Cô không biết rằng, bộ dạng này của cô càng khiến người đàn ông đau lòng.

Không lâu sau, bác sĩ phụ sản có tiếng đến biệt thự.

Lương Tiểu Ý mặt mày tái mét bị Tô Lương Mặc ôm chặt, ôm cô đến chiếc xe tải to đùng chất một đống đồ phía sau, vừa mở thùng xe ra, Lương Tiểu Ý mặt cắt không còn giọt máu.

“Đưa cô ấy đi kiểm tra” Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên.

“Tôi không cần” Lương Tiếu Ý đấy hất tay hai cô y tá đang dìu cô, hoang mang bỏ chạy.

Lúc cô bỏ chạy để rơi chiếc dép đi trong nhà, nhưng vì đẳng sau có người đuổi theo, cô đành phải chạy chân trần, cô không quan tâm giãm phải cái gì, chân cô ứa máu, cô chỉ muốn bỏ chạy.