Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 279




Chương 279

Đừng mơ tôi sẽ tiếp tục khúm núm như trước.

Một người sắp chết như tôi, người phụ nữ sắp thoát khỏi sự khống chế của anh như tôi còn sợ mất cái gì nữa?

Nếu ông trời đã sắp đặt cuộc đời này của tôi kết thúc thê thảm như vậy, nếu anh đã không muốn để tôi yên ổn trước khi chết, vậy ở những giây phút cuối cùng này tôi cũng sẽ không cam chịu để anh ức hiếp!

Đôi mắt của Lương Tiểu Ý lập tức sáng lên một cách chói mắt! Không phải bất khuất, không phải là không phục mà là…không cam lòng!

Cơ thể to lớn của Tô Lương Mặc giống như một pho tượng, cứng ngắc, không chút cử động đứng ở nơi đó. Bên tai anh ù ù, trái tim khó chịu đau đớn vô cùng.

Bàn tay thon dài của anh siết chặt lại, che ngực lại… Lại là di chứng sau thôi miên sao?

Nhưng cho dù có phải là di chứng sau thôi miên hay không, việc mà anh muốn làm nhất giờ phút này chính là khiến người phụ nữ đáng chết kia ngậm miệng lại!

“Câm mồm!” Anh là theo lời trái tim của mình, thẹn quá thành giận hét lên.

Lương Tiểu Ý càng tức giận hơn, giọng nói thêm to rõ kích động, “Sao tôi phải nghe lời anh chứ? Anh là gì của tôi? Tôi cứ nói đấy! Tôi còn muốn nói với anh là nếu không phải vì một vài lý do, tôi còn ước gì có thể ly hôn với anh ngay lập tức, không giấu diếm gì anh, thỏa thuận ly hôn mà luật sư Vương để lại tôi đã ký từ lâu rồi và đang cất trong vali của tôi. Bây giờ chỉ đợi cơ hội thích hợp sẽ gửi thỏa thuận ly hôn cho anh, nói một cách nghiêm khắc, anh giờ cũng chỉ được coi như chồng trước của tôi mà thôi. Chồng trước anh hiểu chứ?” Cái miệng đó của cô chẳng cần ai cũng nói ra được những lời độc ác chua ngoa, nhanh mồm nhanh miệng đến mức không thua bất kỳ ai.

Trán Tô Lương Mặc nổi gân xanh, ánh mắt như bản ra lửa.

“Chồng trước, tiếng anh là ex-husband…”

Tô Lương Mặc nhìn chằm chằm vào đôi môi phấn nộn đang mấp máy không ngừng trước mặt, đôi môi đang nhả ra những lời lẽ khiến anh tức đến phát điên.

Cái gì mà báo thù, kế hoạch, tính toán ban đầu… tất cả biến sang một bên! Bây giờ anh chỉ muốn chặn cái miệng đó của cô lại!

Anh Tô của chúng ta trước giờ thuộc phái hành động. Anh Tô tức giận đến mất hết lý trí dùng hành động của mình nói với chúng ta rằng muốn chặn miệng một người phụ nữ cách tốt nhất , dễ nhất, nhanh nhất đó là mạnh mẽ nhào tới không được do dự, suy nghĩ, chỉ cần nhắm trúng mục tiêu, sau đó áp mạnh môi mình lên!

Ưm!

Lời lẽ chua ngoa độc ác của cô liền biến mất!

Không sail Trực tiếp ép môi xuống! Thuận tiện cắn một trận, người phụ nữ này cuối cùng cũng im lặng rồi!

Trong giây phút Lương Tiểu Ý im lặng, anh Tô của chúng ta từ đáy lòng cảm thấy đây là chuyện mà hôm nay khiến anh ta vui vẻ nhất!

Nhưng việc này lại khiến Lương Tiểu Ý thẹn quá hóa giận!

Anh ta dựa vào cái gì mà hôn cô!

Anh ta xem cô là cái gì?

Gái bao?

Có thể tùy tiện gọi tới đuổi đi bất cứ lúc nào?

Anh ta muốn sỉ nhục thì sỉ nhục? Muốn đối xử tàn nhẫn thì đối xử tàn nhẫn?

Lương Tiểu Ý một phát đẩy mạnh anh ra, ánh mắt cô toát ra vẻ giận dữ, giơ tay lên lau mạnh đôi môi mình, uất ức nhìn chăm chằm anh: “Anh Tô, tôi nhắc anh biết, anh đã là chồng trước của tôi! Thỏa thuận ly hôn tôi đã ký từ lâu rồi!”

Đúng vậy, cô đã ký vào thỏa thuận ly hôn từ lâu, cô vốn định sau khi sinh con ra, làm xong các thủ tục giấy tờ như hộ khẩu rồi mới gửi cho anh. Như vậy cô có thể đạt được mục đích của mình, cũng coi như hoàn thành hứa hẹn với anh.

Nhưng Lương Tiểu Ý không hề ngờ tới hôm nay cô đã gây ra một sai lầm chính là kích thích Tô Lương Mặc.