Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 20




Chương 20: Không muốn tiếp tục yêu anh nữa!

Vừa bước vào phòng làm việc, Lương Tiểu Ý không nhẫn nhịn được nữa, cô đẩy Tô Lương Mặc ra. Tô Lương Mặc nhàn tản đút tay túi quần, thong thả nhìn cô đi về phía sofa trong góc phòng, nơi cách bàn làm việc của anh xa nhất.

Mày kiếm khẽ nhướn, cánh môi mỏng lạnh lẽo nhếch lên một độ cong nhẹ, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng lưng người đối diện giống như khóa chặt con mồi.

Ánh mắt nhìn chòng chọc quá mức rõ ràng, Lương Tiểu Ý ngồi trên ghế sopha bất an vặn ngón tay. Cô cảm thấy ánh mắt Tô Lương Mặc lúc này quá mức nguy hiểm, tốt nhất cô nên tránh anh ta càng xa càng tốt.

Thấy người đàn ông đứng ở cửa bắt đầu thong thả tiến về phía mình, Lương Tiểu Ý ‘soạt một tiếng đứng dậy khỏi chiếc sopha da màu trắng gạo, nhanh chóng dịch người qua bên trái, muốn từ phía này vòng qua tránh khỏi người đàn ông nguy hiểm như báo săn kia. Cô vừa chạy ra cửa, vừa nói: “Anh Tô có khát không? Tôi đi pha cho anh một tách cà phê nhé” Tóm lại, chỉ cần có thể tránh xa anh ta một chút là được.

Cánh cửa thắng lợi đã ở ngay trước mắt, ngón tay trắng nõn vừa chuẩn bị chạm vào tay năm cửa… bất ngờ một cánh tay dài từ bên cạnh vươn tới, nắm chặt lấy cổ tay cô.

Lương Tiểu Ý chỉ kịp thấy trời đất quay cuồng một trận, đến khi hoàn hồn, khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ như nhan sắc của thần bất ngờ phóng to ngay trước mắt, cô sợ ngây người.

` AÁ*° Lương Tiểu Ý hốt hoảng theo bản năng trốn ra sau. Đôi mắt phượng của Tô Lương Mặc thoáng rục rịch, cánh tay nhanh chóng vòng ra chắn giữa gáy Lương Tiểu Ý cùng bức tường, kịp thời ngăn cản gáy cô xui xẻo “hôn lên bức tường sau lưng.

“Ặc, xin lỗi, tôi không biết đằng sau có tường…” Choáng váng một trận, cô đã bị Tô Lương Mặc kéo vào giữa anh và bức tường.

Người đàn ông khẽ híp đôi mắt hẹp dài: “Xin lỗi có ích thì còn cần cảnh sát làm gì?”

“Ặc..” Nhưng nếu không phải anh ép cô vào tường, tình huống này cũng sẽ không xảy ra.

Lương Tiểu Ý bĩu môi, người đàn ông này trước giờ không thèm nói lý với cô, luôn vu cáo cô hãm hại Ôn Tình Noấn, chẳng bao giờ chịu nghe cô giải thích lấy một lời.

Lương Tiểu Ý rất tự giác bỏ qua chủ đề này, thái độ dè dặt lấy lòng, hỏi: “Anh Tô, anh có khát không?”

Tô Lương Mặc buông thõng mí mắt liếc nhìn cái đầu đang cố gắng ngẩng lên trong lồng ngực, nụ cười làm anh vui vẻ, gương mặt trẻ con phúng phính, cánh môi phấn nộn gần ngay trước mắt.

Yết hầu Tô Lương Mặc hơi động, mày kiếm khẽ nhếch lên, đồi môi mỏng gợi cảm nhàn nhạt nhả ra một chữ, “Uống”

Vừa nghe anh nói uống, đôi mắt Lương Tiểu Ý ngay lập tức sáng lên, duỗi tay đẩy Tô Lương Mặc ra, một bên hưng phấn bừng bừng nói: “Vậy bây giờ tôi đi lấy cà phê cho anh”

“Tôi không muốn uống cà phê”

“Vậy tôi đi pha trà cho anh”

Tô Lương Mặc lại nói, “Buổi sáng uống trà sẽ bị đau dạ dày.”

“Vậy thì sữa bò.”

“Tôi không thích uống thứ dính dính, béo ngậy đó.”

Lương Tiểu Ý mau bị anh ép phát điên rồi, trước giờ không biết người đàn ông này lại có nhiều tật xấu như vậy, “Vậy nước sôi cũng có thể chứ?” Tùy tiện nói ra một cái gì đi, cho dù anh muốn uống nước trái cây có ga vị táo của KFC, tôi cũng lập tức chạy đi mua cho anh!

“Cô lại dám bảo tôi uống nước sôi!”

Lương Tiểu Ý nhịn xuống xúc động muốn đánh người, nước sôi thì sao chứ? Trêu anh chọc anh sao?…Hơn nữa từ khi cô ra viện người đàn ông này trở nên càn ngày càng kỳ quái, chỉ là buổi sáng hôm nay bắt đầu “đặc biệt” kỳ quái!

“PTong Tiểu Ý nghĩ trái nghĩ phải, vẫn không nghĩ ra nguyên nhân, nghĩ thầm: đây sẽ không phải là một trò đùa khác để trừng phạt cô đó chứ? Lập tức lại nghĩ, cho dù là thật , vậy thì sao?

Cô cũng chẳng biết mình có thể sống qua hai năm nữa không. Anh muốn tính kế như thế nào thì tính đi.

Lương Tiểu Ý bây giờ xem như vò đã mẻ chẳng sợ nứt.

“Anh Tô, vậy anh nói đi anh muốn uống gì?”

Lương Tiểu Ý gần như đã từ bỏ. Chỉ cần không phải đối mặt với anh, thì thế nào cũng được.

Lương Tiểu Ý vừa dứt lời, cánh tay sau gáy cô bõng dùng sức giức chặt lấy đầu cô, cảm giác hơi lạnh quen thuộc nặng nề phủ lên đôi môi cô.

“Ưm! Thả..” Lương Tiểu Ý đồn sức mở to hai mắt, anh lại nhân lúc cô mở miệng, hôn càng sâu thêm!

Thân mật, quấn quýt! Quan hệ giữa bọn họ tựa như nụ hôn này.

Tô Lương Mặc vừa lòng thỏa ý, cảm xúc khiến anh bực bội khó chịu của anh bởi vì hành vi kỳ lạ và sự ghẻ lạnh có chủ ý của người phụ nữ này vào buổi sáng sớm đã được giải tỏa.

Đầu lưỡi thưởng thức vị ngọt của cô, đôi môi mỏng nghiền ép sự mềm mại của cô, đôi môi mềm của cô không có chất hóa học dày đặc mà các ngôi sao người mẫu nổi tiếng hay bôi, tươi mát đến nỗi khiến người khác nếm thử hết lần này đến lần khác, lưu luyến không thôi.

Tô Lương Mặc cho răng, đôi môi của người phụ nữ dưới thân là bữa ăn ngon miệng nhất trên đời này! Cho dù anh có hôn bao nhiêu lần, phẩn ứng của cô vĩnh viễn vẫn trúc trắc giống như học sinh cấp một. Khiến anh càng ngày càng trầm mê.

Nhất là khi nhìn thấy sự vùng vẫy nhỏ bé của “cô đến cuối cùng đều biến thành sự vâng lời, cơ thể trở nên mềm nhũn nụ hôn đầy khiêu khích của anh liền, đáy lòng Tô Lương Mặc đột nhiên sinh ra cảm giác tự hào cùng với ham muốn chiếm hữu càng ngày càng nhiều.

Sau khi buông tha cho cô, Tô Lương Mặc thỏa mãn thưởng thức hơi thở dồn dập cùng dáng vẻ mảnh mai của Lương Tiểu Ý.

“Về sau không được tùy tiện hỏi một người đàn ông “có khát không”, nhất là một người đàn ông bình thường” Tô Lương Mặc đưa ra lời khuyên dường như đúng trọng tâm một cách xấu xa, sự thỏa mãn nơi khóe môi có muốn giấu cũng giấu không nôi, “Càng đừng hỏi một người đàn ông muốn uống cái gì. Đáp án rất rõ ràng, tôi đã đưa cho cô rồi.”

Ngay lập tức, khuôn mặt vốn đã đỏ rực của Lương Tiểu Ý nay càng đỏ thêm, cô giống như rặng mây hồng, đỏ ửng từ đầu đến chân.

Anh ta sao có thể vô sỉ như vậy chứ! Đôi mắt Lương Tiểu Ý bởi vì giận dữ xuất hiện những tia sáng, óng ánh vô cùng!

Tô Lương Mặc giống như phát hiện ra tân đại lục, Lương Tiểu Ý lúc giận đẹp đến mê người! Đôi mắt ấy là đôi mắt đẹp nhất mà anh đã từng gặp!

“Ừm, Lương Tiểu Ý, về sau dáng vẻ này của cô chỉ được xuất hiện trước mặt tôi” Tô Lương Mặc chống mạnh hai tay lên tường, đem Lương Tiểu Ý nhốt vào bên trong, dưới đôi mắt bốc hỏa của Lương Tiểu Ý, đôi môi mỏng lại một lần nữa điên cuồng đè lên.

“Cốc cốc cốc” Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên. Tô Lương Mặc bất mãn nhíu mày, không định để ý.

“Tổng giám đốc, đến giờ họp rồi. Các trưởng _—= ` 3. ^ ; . >ị Ai phòng đều đã chờ ở phòng họp, chỉ đợi ngài thôi ạ” Ngoài cửa Lâm Hiểu cung kính báo cáo.

Tô Lương Mặc hung ác trừng mắt liếc cánh cửa kim loại, thấp giọng mắng một tiếng: “Shit!”

Rồi mới không tình nguyện rời khỏi đôi môi của Lương Tiểu Ý, lúc này, Lương Tiểu Ý giống như con vật nhỏ bị dọa sợ, mãnh liệt đẩy Tô Lương Mặc ra, nhanh chóng chạy ra xa.

Vì điều này, Tô Lương Mặc rất bất mãn, cau mày và không hài lòng hướng về phía Lương Tiểu Ý đang trốn, hét lên: “Lương Tiểu Ý! Gan cô to bằng giờ rồi! Lại dám trốn tôi!”

“Anh Tô anh nhìn nhầm rồi, tôi không có trốn anh. Còn nữa, hội nghị sắp bắt đầu rồi” Làm ơn, cô đã quyết định không lại tiếp tục yêu người đàn ông mà cô không thể yêu nổi này nữa, có thể đừng động một liền hôn cô không…Hơn nữa còn là không quan tâm thời gian, địa điểm mà hôn cô!

Cô sẽ bị lung lay đấy! …Hơn nữa, người đàn ông này thật sự càng ngày càng kỳ quái.

Rõ ràng rất hận cô, lại luôn không quan tâm tình huống hôn cô.

“Cô còn dám cãi lại! Lương Tiểu Ý, ai dạy cô cãi lại tôi?” Sẽ không phải là tên Savvy Wayne đáng chết đó chứ? Tô Lương Mặc nguy hiểm nheo mắt.

Trong lúc nhất thời, không khí ngột ngạt đến mức người ta không thể hí thở bình thường.

Lương Tiểu Ý rủ đầu xuống, oán thầm trong lòng, cãi lại cũng cần người khác dạy sao? Là do cô trước giờ chưa bao chống đổi người đàn ông này, nên dẫn đến việc bây giờ cô phản bác anh một câu liền giống như phạm phải tội ác tày trời sao?

Vì yêu anh, nên đứng trước mặt anh, cô mới tỏ ra hèn nhát.

_— ÿ é Vậy bây giờ cô quyết định không tiếp tục yêu anh nữa, dữa vào cái gì đứng trước mặt anh cô vẫn phải hèn nhát như vậy?

Lương Tiểu Ý vô thức đem oán hận trong lòng nói ra.

Tô lương Mặc không dám tin tưởng, người phụ nữ đang cúi thấp đầu này vừa mới nói gì!

Đôi đồng tử thâm sâu kịch liệt co rúm, Tô Lương Mặc hung ác trừng mắt nhìn về phía Lương Tiểu Ý đang cố ý trốn tránh anh, gần như gào lên: “Lương Tiểu Ý! Cô vừa mới nói gì? Có gan nói lại nữa cho tôi!”

Lương Tiểu Ý bị gào cũng cảm thấy rất ủy khuất, lập tức vành mắt đỏ hoe gào ngược lại: “Nói thì nói! Tôi nói tôi không muốn tiếp túc yêu anh nữa! Vì sao muốn chịu đựng sự xấu xa của anhl”

Được! Được lắm! Tô Lương Mặc tức đến mức phổi cũng sắp nổ tung rồi! Cái gì mà “tôi không muốn tiếp túc yêu anh nữa!”? Cái gì mà “chịu đựng sự xấu xa của anh!”?

Tô Lương Mặc hung tợn rít lên với cô: “Lương Tiểu Ý, Tô Lương Mặc tôi muốn cưng chiều ai, còn chưa gặp qua người không sợ chết dám từ chối.

Sau khi tôi đưa ra quyết định thử cưng chiều cô, cô lại nói với tôi cô không muốn tiếp tục yêu tôi nữa, cô cho rằng tôi sẽ dễ dàng buông tay sao?

Tô Lương Mặc tôi là người mà ai cũng có thể trêu đùa sao!”

“Anh cưng chiều tôï?” Đây có lẽ là câu chuyện cười hài hước nhất thế kỷ! Lương Tiểu Ý đỏ hoe mắt không chịu yếu thế mỉa mai anh: “Anh Tô, chẳng nhế trên mặt tôi viết năm chữ “rất ngốc rất ngây thơ” sao? Lừa tôi anh cảm thấy vui vẻ sao?

Anh cưng chiều tôi? Tô Lương Mặc sẽ cưng chiều Lương Tiểu Ý? Ha ha ha…” Lương Tiểu Ý đang cười, nhưng nước mắt lại tí tách tí tách không chịu khống chế rơi xuống, cô đưa cánh tay lên ra sức lau nước mắt, hung hăng nhìn chằm chằm vào Tô Lương Mặc: “Anh Tô, chẳng nhẽ tôi còn chưa đủ thê thảm ư? Đây lại là trò đùa mới gì của anh đây?”

“Trò đùa mới?”…Người phụ nữ không biết tốt xấu lại đem sự cưng chiều chân thành của anh nói thành “trò đùa mới”?

“Chẳng lẽ không đúng sao?” Lương Tiểu Ý không chịu yếu thế phản bác: “Là ai nói cưới tôi chỉ vì muốn trừng phạt tôi? Là ai nhãn tâm tổn thương tôi như vậy? Bây giờ ah lại nói anh muốn cưng chiều tôi, ai biết được đây có phải là trò đùa mới anh nghĩ ra để “trừng phạt” tôi không?”

Tô Lương Mặc tức giận nhìn chăm chú vào Lương Tiểu Ý, giờ khắc này chính bản thân anh cũng đã quên mất một số chuyện quan trọng, chỉ khi nghe người phụ nữ trước mặt tố cáo tấm lòng muốn cưng chiều cô của anh là một mưu kế dùng để trêu đùa cô khác của anh, anh tức giận đến muốn đem cô ép ở trên bàn làm việc hung ác xử lí côi Đúng vậy! Chính là muốn hung ác làm cô!

Người phụ nữ vô lương tâm này!