Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 151




Chương 151

 

Tiêu Bạch phóng khoáng chỉ tay về phía hai người kia, đoạn liếc Lục Trầm nhoẻn miệng cười: “Anh muốn biết em nói gì với cô ta không?” Hắn ta vốn không cần Lục Trầm đáp lại, sau khi hỏi xong đã nói luôn: “Em nói với cô ta là…Ngủ cùng tôi một đêm, tôi sẽ cứu bạn cô ra.”

 

Lục Trầm biến sắc nhìn Tiêu Bạch cảnh cáo nói: “Em đang đùa đúng không?”

 

Tiêu Bạch huýt sáo không đáp lại câu hỏi của Lục Trâm mà chỉ vào mặt mình: “Này, anh xem xem, em nói vậy nên giờ mặt còn vết tay đây này. Đáp án cô ta cho em đó.”

 

Ánh mắt Tiêu Bạch chợt lạnh lếo: “Em lớn chừng này rồi, chưa có cô gái nào dám tát em đâu… Đã thế cô ta lại còn hơi ngốc, em chưa ngủ với kiểu này bao giờ. Huống hồ, cô ta lại còn là người phụ nữ của Tô Lương Mặc” Khi nói đến câu sau cùng, đôi mắt hắn ta tràn ngập ham muốn… Người phụ nữ của Tô Lương Mặc à, vậy thì tôi đây càng muốn ngủ hơn.

 

Lục Trầm xanh cả mặt: “Tóm lại, em dừng lại ở đây đi! Tô Lương Mặc không phải người mà em chọc vào được đâu.

 

Đừng rước lấy tai họa làm nhà họ Tiêu có thêm một kẻ địch mạnh”

 

Lục Trầm nói xong rồi rời đi.

 

Thẩm Quân Hoa ngồi trong xe Tô Lương Mặc, cô cũng bị thương như Lương Tiểu Ý.

 

Khi Lục Trầm đi ra thì đúng lúc Tô Lương Mặc lái khỏi bãi đậu xe, anh ta lập tức lái xe đuổi theo.

 

Ở trên xe lúc này, Lương Tiểu Ý nêu lên nghi vấn từ khi thấy mặt anh trong phòng karaoke: “Không phải anh đang đi công tác à? Sao tự dưng lại xuất hiện ở đây?”

 

Tô Lương Mặc sầm mặt: “May là anh về kịp, chứ không thì cũng không biết em dám tới cái nơi như Blues đâu.” Anh nói xong thì liếc qua Thẩm Quân Hoa bằng ánh mắt hình viên đạn.

 

Lương Tiểu Ý bỗng to gan đáp trả: “Anh đừng có mà lườm cô ấy. Nếu hôm nay không phải Đại Bàn chịu thay em hai đạp thì em đã ngất đi rồi”

 

“Lương Tiểu Ý! Em còn có sức để ý người khác à? Anh còn chưa tính chuyện em đi bar vào buổi tối đâu đấy? Gái nhà lành mà lại tới chỗ đó vào ban đêm à?” Tô Lương Mặc vốn đang giận dữ, anh vội vã chạy về với vợ mà không ngờ lại nhận được cuộc gọi từ Lục Trầm.

 

Khi nghe thấy Lục Trầm kể chuyện, anh còn không tin vào tai mình nữa… Cô ngốc Lương Tiểu Ý lại dám đi lén đi bar?

 

“Đi bar thì làm sao? Đi xong thì không phải gái nhà lành nữa à? Em cũng có làm gì đâu.” Lương Tiểu Ý vừa nghĩ tới tủi thân mình phải chịu tối nay, giờ người đàn ông này không an ủi lấy một câu thì thôi đi, đã thế còn dạy dỗ cô ngay trước mặt Đại Bàn.

 

Lương Tiểu Ý căn môi, đôi mắt đỏ lên: “Em từng này rồi cũng chưa đi bar bao giờ, nếu như em có chết mà còn chưa đi thì không phải sẽ tiếc cả đời sao?”

 

Tô Lương Mặc nhíu mày theo bản năng: “Gì mà chết với chóc, đừng nói mấy thứ không may nữa!”

 

“Chẳng lẽ không đúng à?” Lương Tiểu Ý cúi đầu, hàng mi dài che đau thương nói ánh mắt: “Cũng đâu ai biết được một giây tiếp theo sẽ gặp phải cái gì đâu, làm gì có ai đảm bảo được mình có thể sống tới già chứ, cuộc đời luôn có những chuyện xảy ra ngoài ý muốn mà”

 

“Lương Tiểu ÝI”

 

Tô Lương Mặc không kiềm chế được mà hét to: “Em đủ rồi! Động tí là chết với đi, rốt cuộc trong lòng em có anh không? Có muốn cùng anh chung sống cả đời không!”

 

“Em… Em có! Nhưng em không làm được?

 

Lương Tiểu Ý hít một hơi thật sâu rồi im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Thẩm Quân Hoa ngồi ở trong xe Tô Lương Mặc, cô thấy hối hận muốn chết, sớm biết thì đã không ngồi ở đây làm kỳ đà cản mũi rồi. Hơn nữa chủ đề hai người này nói cũng hết sức kì lạ.

 

Bệnh viện England Tô Lương Mặc xanh mặt nhìn bả vai Lương Tiểu Ý, anh thầm hối hận vì sao nãy không đánh đám người kia tàn nhãn hơn chút nữa.

 

Lương Tiểu Ý bĩu môi: “Anh cả hôn lễ cũng không cho em, em nói thì người ta tin à? Tốt nhất là anh mở mắt nhìn cho rõ vào, em không phải hạng người xinh đẹp dịu dàng như Ôn Tình Noãn đâu!”