Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 129




Chương 129

 

Nghe thấy lời nói rất đương nhiên của cô gái với khuôn mặt ngây thơ kia, người ở đầu bên kia điện thoại trầm mặc một chút, sau đó mới nói: “Trường cấp ba của mình ở thành phố N, tuy rằng đúng là có rất nhiều người sau khi tốt nghiệp đại học chọn ở lại thành phố S gần thành phố N phát triển, nhưng nếu như tổ chức họp lớp tại thành phố S, tớ sợ răng không có cách nào tập chung đủ mọi ngư: “Không cần tất cả mọi người đều phải đến. Chỉ cần ở trong nhóm kỷ niệm của lớp kêu gọi một tiếng, tập trung mười mấy người ở thành phố S lại là được. Những người còn lại, muốn đến thì đến, không đến cũng chẳng sao. Nhất là đám người không lý tưởng ở thành phố N kia, không đến càng tốt, đến chỉ khiến người khác thấy khó chịu”

 

Người ở đầu bên kia điện thoại nhíu mày lại, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

 

“Được rồi, để tớ đi sắp xếp”

 

Thật ra cô gái có khuôn mặt ngây thơ này tên là Phó Đình Đình, năm đó ngẫu nhiên được công ty điện ảnh Lục Thị chọn ký hợp đồng, bây giờ cũng có thể coi như ngôi sao hạng hai. Phó Đình Đình với khuôn mặt ngây thơ đáng yêu nên chọn đi theo phong cách trong sáng. Bên ngoài lúc nào cũng tỏ ra tốt bụng ngây thơ, nhưng chỉ có bí mật quen biết cô †a mới biết được nhũng điều đó đều là giả. Cô ta chính là loại con gái đào mỏ, hư vinh, ích kỷ, tự cao tự đại một trăm phần trăm.

 

Mà người cừa rồi nói chuyện điện thoại với cô ta là người quản lý Trương Chỉ Lưu. Trùng hợp thay, Phó Đình Đình và Trương Chi Lưu đều là bạn cùng lớp với Lương Tiểu Ý.

 

Đáng nhắc tới là, người đàn ông trẻ tuổi đeo kính râm đứng bên cạnh Phó Đình Đình vừa rồi cũng là bạn cùng lớp cấp ba của Lương Tiểu Ý và Tô Lương Mặc, anh ta tên là Vân Khiêm, hiện đang là ngôi sao nam hạng A, nghệ sĩ đa tài của công ty điện ảnh Lục Thị.

 

Lương Tiểu Ý bị Tô Lương Mặc nhét vào trong chiếc Maserati, hôm nay Tô Lương Mặc để tài xế lái xe, anh và Lương Tiểu Ý ngồi ở hàng ghế phía sau, Lương Tiểu Ý giấy giụa cánh tay, trong cơn tức giận, muốn hất cánh tay đang nắm chặt cô của Tô Lương Mặc ra.

 

“Còn giãy giụa nữa, anh không ngại “xử” em ngay tại chỗ này đâu!”

 

Lương Tiểu Ý vừa nghe thấy vậy, mặt lập tức trở lên đỏ rực, cô lén lút liếc nhìn tài xế ngồi đằng trước. Sau mấy lần “bất ngờ hành động” của boss, lão Lưu đã học được cách không để ý chuyện bên ngoài, chỉ chuyên tâm lái xe. Vì vậy lúc Lương Tiểu Ý nhìn về phía ông, lão Lưu bình tĩnh tự nhiên như không nghe thấy bất kỳ điều gì.

 

Dù là như thế, Lương Tiểu Ý vẫn cảm thấy xấu hổ đến nỗi muốn tìm cái lỗ để chui xuống.

 

Cô hung dữ lườm người đàn ông ngang ngược bên cạnh, nhưng lại không dám làm trái ý anh.

 

Xe đi vào trong biệt thự, Lương Tiểu Ý lại bị Tô Lương Mặc ôm lấy, nửa lôi nửa kéo đi vào trong biệt thự.

 

Nếu như có thể, Lương Tiểu Ý rất muốn lấy cái khố để che cái mặt mình đi… Trong phòng khách, ánh mắt của thím Trương cũng quá “nóng bỏng” rồi Khuôn mặt của kẻ không biết xấu hổ nào đó còn rất bình tính, ung dung. Anh đưa cô lên phòng ngủ trên lầu, sau đó đặt mạnh cô xuống giường.

 

Anh lấy sổ séc trong lòng ra, xé xuống một tờ trong đó xuống, còn cố ý nhắc nhở cô: “Ồ, vợ ơi, anh thế mà có phiếu này!” Tỏ ý “em đừng nghĩ chống chế”.

 

Lương Tiểu Ý cắn răng, nhắm mắt lại, bình tĩnh nói: “Đến đi, tốc chiến tốc thắng!”

 

Hành động này khiến cho người đàn ông cao ngạo cực kỳ tự trọng nào đó không vui, anh bày tỏ, “Anh không thể tốc chiến tốc thắng được, vợ, em biết sức lực của anh bền bỉ như thế nào mà, em như thế này là làm khó anh rồi”

 

Tiếp đó, anh dùng sự thực chứng mình, anh “rất bền bỉ”. Còn về phương diện nào… tự mình nghĩ đi.

 

Lương Tiểu Ý bị giày vò đến nỗi cả người không còn chút sức lực, thở hồng hộc xụi xuống ga giường màu đen. Tô Lương Mặc mặt đầy thỏa mãn, ôm lấy bờ vai trần trụi của cô, ngón tay thon dài để lên trên xương quai xanh, lúc có lúc không vuốt ve vết sẹo của cô.

 

Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Lương Tiểu Ý giật mình, theo bản năng đứng lên nhặt điện thoại trong túi áo bị người nào đó xé rách.

 

Một cánh tay khác tốc độ còn nhanh hơn cô, ấn cô xuống, sau đó nhanh nhẹn chiếc điện thoại rơi trên đất của cô lên.

 

Mở màn hình, tin nhắn QQ lập tức xuất hiện.

 

Sau khi Tô Lương Mặc xem xong tin nhắn, anh nhướng mày nhìn về phía Lương Tiểu Ý.