Mẹ Bùi mở mắt ra, ý thức dần dần rõ ràng, bà cũng không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, cảm thấy có cái gì đó nhéo ở cổ bà, hô hấp của bà rất khó khăn.
"Mẹ mới vừa rồi làm sao vậy?" mẹ Bùi sâu kín hỏi.
“Mẹ, mẹ trước uống một ngụm nước đã.” Hứa Mộ Nhan thân thiết đem ly nước đưa cho bà.
“Mẹ, chi dâu vừa cứu mẹ….mẹ vừa mới bị mắc nghẹn bánh dẻo, cho nên khó thở, về sau buổi tối mẹ không nên ăn những thức ăn khó tiêu nữa.” Bùi lạp Thần cười trả lời.
“Thì ra là vậy, lần này thật làm phiền con Mộ Nhan, nếu không cái mạng già này của mẹ sợ sẽ phải chôn vùi ở bánh dẻo này đi.” mẹ Bùi từ ái kéo tay Hứa Mộ Nhan, ánh mắt nghiêm nghị lúc trước đối với cô giảm bớt, thay vào đó là một mảnh ấm áp.
“Đúng vậy, may lần này có chị dâu là bác sĩ, nếu không chờ xe cứu thương đến không biết là đợi bao lâu đâu.”
“Mẹ, lúc đấy cũng chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, thời gian không còn sớm mẹ đi ngủ thôi.”
Lời nói Bùi Lạp Minh như một chậu nước lạnh làm dập tắt không khí đang hòa hợp lúc này.
Đúng lúc này điện thoại di động Bùi lạp Minh vang lên, “Cái gì! Đừng nóng vội, tôi đến ngay bây giờ.”
Sau đó anh hoảng hốt đi qua Hứa Mộ Nhan chạy ra ngoài cửa.
“Anh! Hơn nửa đêm rồi anh còn muốn đi đâu!”
Hứa Mộ Nhan nhìn bóng lưng đã di xa của anh, khóe miệng hiện lên nụ cười khổ, nếu như cô không có đoán sai thì người gọi thiện thoại cho anh là Hạ Tình đi.
——————
Hôm sau đến giờ tan việc, điện thoại di động trong túi Hứa Mộ Nhan vang lên, ra là cô bạn thân Shasha của cô thất tình, cần cô một bác sĩ an ủi cô ấy.
Kể từ sau khi cô kết hôn đến nay chưa có cùng Shasha gặp mặt, cô cũng đang định tối nay không về nhà ăn cơm, phá vỡ một lần quy định của nhà họ Bùi phải về nhà ăn cơm tối lúc 7 giờ rưỡi.
Đứng chờ thang máy, Hứa Mộ Nhan goi điện thoại cho Bùi Lạp Minh thông báo cho anh một tiếng, tránh cho anh đến lúc đó lại mượn cơ hội này gây khó dễ cho cô.
Nhưng cô gọi liên tiếp ba bốn cuộc vẫn không có người nghe máy, chẳng lẽ anh vẫn đang bận?
Không có biện pháp khác cô đành nhắn tin cho anh, chỉ là Hứa Mộ Nhan không nhớ đến tín hiệu ở cửa thang máy rất yếu, cứ như vậy tin nhắn cô gửi đi thất bại mà cô cũng không biết…
Buổi tối, trên con phố náo nhiệt ở A thị có một điểm nóng KTV trong có một. gian phòng, tụ tập một chuyến ‘hoàng kim bại khuyển’, cái gì là ‘hoàng kim bại khuyển’ Đây là tên một Câu Lạc Bộ của những người phụ nữ, học vấn tướng mạo vóc dáng không tệ nhưng đến thời kỳ vàng son (25-30) tuổi vẫn còn độc thân chưa tìm được chồng.
Nghe tên cũng liền biết là Câu Lạc Bộ này như thế nào, nói thẳng ra là một chỗ những người phụ nữ độc thân cô đơn tụ tập một chỗ, lẫn nhau an ủi, chửi mắng những tên đàn ông xấu xa để giết thời gian, bởi vì Shasha thất tình cho nên muốn cùng Hứa Mộ Nhan hảo hảo Happy một phen, trút hết cảm xúc của mình.
Vừa vào đến cửa, Hứa Mộ Nhan liền cảm thấy khóc không ra nước mắt, phát hiện mình là bị Shasha lừa đến, trước cô ấy ở trong điện thoại nói rõ ràng chỉ có hai người các cô tụ hội, mà giờ phút này cô lại bị liệt vào ‘hoàng kim bại khuyển’ gì đó, xin nhờ dù gì cô cũng kết hôn rồi…
Mới vừa bắt đầu thời điểm chỉ có hai, ba người, Shasha thủ một bài tương tư làm màn mở đầu, hát phải ra hình ra dáng, sau đó người tiến vào ngày càng nhiều, một cuộc náo nhiệt diễn ra, ăn uống ca hát, cuộc sống với những áp lực thường ngày cũng được phón.
Đúng lúc này, một người phụ nữ ngồi vào bên cạnh Hứa Mộ Nhan….