Trở về lại vụ việc khi bắt giữ Chu Huệ Di, Cố Hạ Phi đã đến trại giam giữ cô ta, vì cô muốn biết những chuyện sự thật tại sao cô ta lại làm vậy với mình,
Cố Hạ Phi ngồi chờ cô ta bên ngoài, cô ta lúc này mới bước ra nhìn thấy cô liền hốt hoảng, người cảnh sát nắm giữ lấy cô ta để chở lại,
Lúc này đột nhiên thái độ của cô ta vô cùng quái đản, còn nhìn cô cười khinh thường nói lời mỉa mai cô, "Cô Đến đây làm gì, thử xem tôi có chết không hả, cô yên tâm con này sống dai lắm "
Cô ta nói xong liên cười phá lên lớn tiếng, Cố Hạ Phi nhìn thái đó của cô ta mà vẫn giữ bình mình, sau đó cô mới tiếp tục hỏi, "sao cô lại làm vậy với tôi, tôi và cô không thù không oán kia mà "
Lúc này Chu Huệ Di mới bắt đầu cười nhếch mép rồi hừ một tiếng khinh thường, cô ta còn đắc ý đập mạnh tay lên bàn rồi nói, "Từ trước đến giờ tôi vô cùng ghét cô, câm ghét cái loại như cô, vì tôi lúc nào cũng đứng xếp sau cô, học hành nhan sắc ngay cả môn đánh đàn cô cũng được thầy cô chú ý, nên tôi vợ cùng bực tức, vì vậy tôi nhất định phải khiến cô mất hết tất cả, ngay cả người thân ở bên cạnh cô "
Cố Hạ Phi nghe xong vô cùng tức giận, tức đến nỗi nước mắt chỉ đọng lại trên mắt, cô cố gắng cắn chặt răng để bản thân mình không ra tay với cô ta, vì cô thật sự lúc này muốn bóp cổ chết cô ta, nhưng cô không muốn làm bẩn tay mình,
Cô ta nói xong không để Cố Hạ Phi nói thêm một lời nào nữa mà đứng dậy bỏ đi, khiến cho Cố Hà Phi bực tức vô cùng,
Cuối cùng cũng phải rời khỏi nơi khu tù giam, cô ngay lập tức đi đến phần mộ của mẹ mình, lúc này vừa mới đi đến cô ngạc nhiên khi nhìn thấy bó hoa tử đằng mà mẹ cô thích,
Khi bó hoa đề ngay mộ mẹ cô không có gì là lạ, nhưng hoa tử đằng mà mẹ thích nhất thì chỉ có cô và mẹ cô biết thôi,
Ngay lập tức Cố Hạ Phi nghi ngờ một người, cô nhanh chóng cau mày khó chịu, sau đó cô liền hít thở để giữ lấy bình tĩnh để lên tiếng bằng tiếng Anh, "Chủ Tịch William, có phải ngài đang ở đây phải không ạ, nếu đúng thì ngài hãy ra đi "
Cố Hạ Phi lên tiếng, nhưng không thấy phản ứng, một lúc sau cô lại nói thêm một lần nữa, và đúng như cô nghi ngờ ông ấy bước ra từ bức tường rất gần cô,
Ông bước ra cùng với người con trai của ông ấy là Jayson William, ông ta đi từ đến gần cô gương mặt còn mỉm cười nói, "Chào con gái yêu quý của ta Daisy "
Cố Hạ Phi nghe ông ta nói lời thân thiết, cô gái liền khó chịu quay mặt hướng ngôi mộ của mẹ mình, còn cất giọng lạnh nhạt, "Ngài hãy chú ý lời nói của mình, tôi không phải con gái của ngài, vì tôi vốn từ nhỏ không có cha "
Những lời cô thốt ra khiến cả hai hốt hoảng giật mình, Jayson William ở bên cạnh cũng cảm thấy khó xử liền lên tiếng, "Em à, em đừng nói lời lạnh lùng như vậy, sở dĩ cha chúng ta làm vậy là có nổi khổ của ông ấy, anh nghĩ em hãy bình tĩnh lại và nghe cha giải thích được không em "
Cố Hạ Phi dù nghe những lời nói của anh trai Jayson William vừa rồi, nhưng cô vẫn không một chút động tĩnh gì mà chỉ đang nhìn di ảnh trên mộ mẹ mình,
Đưa tay lên sờ di ảnh của mẹ, cô không khỏi xót xa thương mẹ, sau đó cô mới quay lại nhìn ông ta mà lạnh lùng trả lời, "Nhưng chuyện ông làm ra, mẹ tôi vốn đã tha thứ cho ông từ lâu, vì bà ấy là một người vô cùng hiền thục, dịu dàng, cớ sao ông lại lừa gạt mẹ của tôi chứ hả "
"Daisy! " Jayson William lại muốn lên tiếng nhưng bị ông ngăn cản lại,
Lúc này ông mới mở miệng nói cùng với gương mặt hối hận, "Ta xin lỗi vì đã lừa dối mẹ con, nhưng con hãy nghe ta giải thích được không"
"Được thôi nếu muốn tôi đồng ý, thì ông hãy nói luôn bây giờ, ngay tại trước mộ mẹ tôi, nếu đúng là ông có nỗi khổ của mình, thì đứa con gái như tôi sẽ chấp nhận ông "
Nghe đến đây ông Edward William liền kể lại mọi chuyện sự thật năm xưa ông không ở cùng mẹ con cô,
Không phải là ông ấy bỏ rơi mẹ con cô, mà là từ trước ông ấy bên nước Anh đã có vợ con, khi sang nước T để ký hợp đồng làm ăn của hai bên công ty, tuy đó cũng là sự trùng hợp phía công ty ông William hợp tác lại là công ty Cố Thị của ba của mẹ cô tức là ông ngoại của cô,
Vì trong lúc họp mặt ký hợp đồng, Cố Hạ Vân là mẹ của cô làm Tổng Giám Đốc cũng từ bên ngoài đi vào để giúp đỡ ba mình,
Cũng ngay lúc đó ông Edward William đã vô tình bị nhan sắc tuyệt mỹ của mẹ cô làm cho tiếng sét ái tình, và mẹ của cô cũng bị thu hút bởi vẻ ôn nhu lịch lãm của ông, nên bà cũng có tình cảm với ông,
Lần đó ông Edward William ngày ngày hẹn cô cùng mình đến nhà hàng, và đi dạo xung quanh đi dạo,
Dần dần ông Edward William bỏ mặc quên đi mình có gia đình ở nước Anh, vì ông đang hạnh phúc cùng với Cố Hạ Vân, sau đó cuối cùng mẹ của cô cũng đã đồng ý làm người yêu của ông,
Vốn dĩ mẹ Cố Hạ Vân không hề biết ông ấy cô vợ con ở nước Anh, nên không lâu sau mẹ cô đã mang thai cô,
Trong lúc phát hiện bà đã mang thai, bà vui mừng muốn nói cho ông biết, nhưng sự cố đã sảy ra vời ông, người vợ của ông bên nước Anh đã phát hiện ông có vợ ở nước T, nên bà ta đã tức giận vô cùng,
Bà ta quyết định đi đến nước T cùng với cha ông Edward William, tức là ông nội của Cố Hạ Phi để xử lý mọi chuyện,
Lúc mẹ cô bước ra với gương mặt vui vẻ, nhưng lại bị dập tắt ngay, cô bị vợ của ông ta đánh vài cái bạt tai, còn bị chửi mắng thậm tệ, ông Edward William nhìn thấy Cố Hạ Vân bị đánh ông xót vợ cùng mà nhanh chóng ôm người vợ ông ấy lại thật chặt,
Ngay lúc đó cũng có ba của mẹ cô ở đó chứng kiến, ông cảm thấy sốc và xấu hổ vô cùng,
Mặc cho ông Edward William cố bảo vệ mẹ Hạ Vân, nhưng ông ấy lại bị một đám vệ sĩ bắt đi, vì ba của ông Edward không muốn ông lừa dối người vợ ở nước Anh, nên mới ngăn cản chuyện này,
Mẹ Cố Hạ Vân bị đánh và sự việc này sảy ra khiến bà tinh thần suy sụp sốc nặng hoàn toàn, vì bà không ngờ tới hạnh phúc của bà lại quá ngắn ngủi, đã vậy người bà yêu còn là người đã có vợ con ở nước Anh,
Bà ôm lấy phần bụng của mình mà khóc lóc thảm thiết cho đời bà,
Cũng lần chuyện đó, mà bên phía công ty William đã không còn hợp tác với Cố Thị nữa, đã vậy bên Cố Thị còn phải bồi thường hợp đồng, nên khiến công ty của Cố Thị càng ngày làm ăn không được nửa nên đã phá sản,
Bà vô cùng ấm ức tự trách bản thân mình quá ngu ngốc và nhanh quá trong tình yêu khiến hại đời nhà họ Cố,
Tuy nhiên ba của mẹ Cố Hà Vân yêu thương con gái của ông, vì ông vốn cũng không hề biết chàng rể tốt của ông đã có vợ con,
Ông thương gia đình thương con gái nên ông quyết định bán công ty tuyên bố phá sản và rời khỏi khu T để đến khu B sinh sống như những người bình thường,
Ngày ngày bụng cô càng lớn, ba mẹ của mẹ cô cũng đã biết nên hai ông bà chỉ biết giữ lại đứa trẻ,
Vài tháng thì ngày đó cuối cùng Cố Hạ Phi cũng được sinh ra đời, mẹ cô bế cô trong tay và ngạc nhiên khi nhìn thấy cô có đôi mắt màu xanh và mái tóc vàng,
Bà ôm lấy cô trong lòng mà rơi nước mắt, bà khóc là nữa đau khổ nữa vui mừng sung sướng khi nhìn thấy cô ra đời, bà còn đặt họ của bà cho cô chứ không lấy họ William của ông,
Còn về ông Edward William khi bị lôi về nước Anh, ông ta bị phạt rất nặng và những lời chửi bới từ ba ông, và còn cấm không cho ông về nước T hoặc đi ra nước ngoài,
Ngay cả vợ của ông cũng vì chuyện này mà chửi mắng ông trong sự tức giận, tuy nhiên ông không hề quan đến những lời mắng nhiếc, mà ông đang lo lắng cho Bà vô cùng,
Lúc đầu ông có phản kháng nhưng ông đột nhiên chết tâm khi nghe ba mình nói, nếu là ông còn đến tìm mẹ con cô thì ông ta tuyệt đối sẽ trừ khử gia đình nhà họ Cố,
Nghe vậy ông liền run cầm khi ba của ông lại đe dọa ông như vậy, và cứ thế ngày ngày ông cắn răng chịu qua bao năm, để bảo tồn tính mạng của nhà họ Cố,
Tuy nhiên lúc này ông ở nhà đang chăm sóc Jayson William, thì đợt nhiên sốc phản ứng khi nghe xe của ba ông và người vô của ông đã gặp một tai nạn rất kinh khủng, Và khiến cả hai không còn sống nữa,
Chuyện đó cuối cùng ông đã được tự do, và được hưởng tài sản hết toàn bộ và làm chủ tịch công ty William,
Tuy nhiên, tất nhiên ông vẫn còn nhớ mẹ cô, nên đã bay về buộc T ngay lập tức, ông đi đến công ty của Cố Thị, thì được biết Cố Gia đã phá sản từ lâu, và cũng đã dọn nhà đi hết đến một vùng khác sinh sống,
Sau đó người khác ở gần nhà cô còn cho anh biết Hạ Vân còn đang mang thai nữa, anh nghe đến đây tim ông bất ngờ đau nhói vô cùng vì sự độc ác của ba ông làm, và lỗi lầm ở ông khi không làm tròn trách nhiệm một người cha,
Ông đau đớn vô cùng khi biết cô mang thai con mình, sau đó nhiều năm trôi qua ông ấy tìm khiến không ngừng mẹ con cô, nhưng tìm mãi vẫn không hề biết và nhận một chút tin tức gì về Cố Gia,
Và dần dần thật nhiều năm cũng trôi qua, và ông thật may mắn khi ngày hôm đó gặp được cô ở khu T, ông nhìn cô chằm chằm vì cô giống hệt mẹ Hạ Vân, Và cũng ngày hôm đó ông đã biết thật sự cô chính là con gái của ông,.