Tổng Tài Lạnh Lùng Không Nhận Ra Tôi

Chương 92: Chương 92





Ba ngày sau Mạc Tư Thần vẫn không hề có dấu hiệu tỉnh lại, bọn anh cũng cho người tăng cường canh gác để bảo vệ, hiện tại Thiên Long vẫn chưa có động tĩnh gì nên cũng yên tâm, bọn họ chắc chắn không manh động.
Hôm nay Tần Gia Hào phải đến công ty, anh đã vắng mặt lâu như vậy rồi, nếu còn ở nhà Trần Khiêm nhất định không tha cho anh.
“ Đi làm sao? ” Mạc Gia Uyên cầm cốc nước từ dưới bếp đi lên nhìn thấy Tần Gia Hào áo vest chỉnh chu.
Tần Gia Hào gật đầu đi lại chổ cô “ Ừm không đến công ty lâu như vậy rồi một mình Trần Khiêm làm không hết, chiều sẽ mua bánh trứng về cho em ” nói xong liền hôn lên trán Mạc Gia Uyên.
Mạc Gia Uyên gật đầu bình thản, hôm nay cô cũng định rủ Mộ Ý Thư ra ngoài một chuyến cho khuây khỏa, mấy ngày qua nhiều chuyện như vậy cũng quá căn thẳng rồi.
Cô đứng nhìn Tần Gia Hào một lúc, đến tận bây giờ cô cũng không biết có nên tha thứ hay không, mấy ngày qua Tần Gia Hào chăm cô từng chút một, thái độ cực kỳ khác trước đây.
Nhưng cô không muốn bỏ qua dễ dàng như vậy.
Thôi thì đi lên lầu thay bộ quần áo rồi đi đón Ý Thư đến trung tâm mua sắm.


Mạc Gia Uyên vẫn giữ thói quen cũ quần áo đơn giản, cô cũng không thích bận quá cầu kỳ chỉ khiến người khác chú ý.
Khoác lên mình là chiếc váy màu trắng, chân váy dài qua gối, phía trên trễ vai làm lộ rõ bờ vai trắng noãn của cô.
Chiếc Ferrari cùng màu với chiếc váy Mạc Gia Uyên, lái thẳng đến biệt thự của Trần Gia nói chính xác hơn là nhà Trần Khiêm.

Hai người này có hôn ước nên bị gia đình bắt sống chung cho quen trước.
Mộ Ý Thư trên người là chiếc váy màu hồng nhạt hai dây, dài vừa đến đầu gối nhìn vô cùng xinh đẹp.
“ Vẫn chưa hết giận sao? ” Mạc Gia Uyên vừa lái vừa lên tiếng.
Mộ Ý Thư bĩu môi nói “ Các cậu giấu tớ lâu như vậy, còn hại tớ lo muốn phát bệnh ” bọn họ cái gì cũng giấu chung quy chỉ muốn tốt cho cô nàng.
Mạc Gia Uyên bật cười với sự trẻ con của Ý Thư “ Hôm nay chở cậu đi chuộc lỗi ”.
Đi đến trung tâm mua sắm, Mạc Gia Uyên cho Mộ Ý Thư tùy ý lừa chọn mấy món cô nàng yêu thích, dù sao Gia Uyên cô đây chưa bao giờ thiếu tiền, tiền của cô dư có thể mua hết chổ này cho Ý Thư và Hoàng Nhi.
Cứ thấy Ý Thư nhìn cái nào Mạc Gia Uyên liền chọn cái đó, còn lấy mỗi cái một màu, không những vậy họ còn chọn quần áo cho Hoàng Nhi.
“ Yo! Đây chẳng phải đứa con rơi của ba tôi sao? ” một giọng nói quen thuộc, mà Mạc Gia Uyên không bao giờ quên được.
Lâm Như ở ngay phía sau, vẻ mặt ghen ghét nhìn cô và Ý Thư lên tiếng.
Mộ Ý Thư nhìn cô ta thôi đã không ưa rồi, sao đi đâu cũng gặp thế này chứ “ Cô mới là con rơi ”.
“ Một cánh tay không đủ với cô sao? ” Mạc Gia Uyên kéo Ý Thư ra phía sau lưng mình, dáng vẻ lười nhác nhìn Lâm Như nói.
Lâm Như nghe vậy đột nhiên nhớ lại chuyện hôm đó liền tức giận, cũng tại Mạc Gia Uyên nên cô ta mới bị thương còn bị Tống Thanh mắng không thương tiếc.

“ Mày đừng có làm càng, tao không để yên chuyện này đâu ” Lâm Như nhìn Mạc Gia Uyên giận dữ nói.
Cô nhướn mày nhìn cô ta đầy thích thú “ Ồ vậy sao? Xem ra lá gan lớn rồi nhỉ? ” không ngờ khẩu khí còn cao hơn trước, đúng là không chết không sợ mà.
Lâm Như đã rất kiềm nén rồi nhưng cô bạn bên cạnh cô ta liền nhìn Ý Thư sau đó nói “ Nè Lâm Như, đây chẳng phải Mộ Tiểu Thư của Mộ Gia sao? Cái người mà mặt dày bám theo Trần Thiếu không chừa mặt mũi đấy.


Mộ Ý Thư phía sau cúi mặt, đến chuyện này mà bọn họ cũng biết, Trần Khiêm đối với cô lạnh lùng đến mức ai ai cũng có thể nhận ra.
“ Không cần mặt mũi luôn à? Đúng là cùng loại mới chơi được với nhau ” Lâm Như nhếch mép nhìn soi xét Ý Thư.
Mạc Gia Uyên không nhịn nữa liền vung tay tát thẳng vào mặt cô gái là bạn Lâm Như, sau đó liền tát luôn cả Lâm Như.

Cô không phải như lúc trước mà nhường nhịn người khác.
Động vào cô, cô nhất định không bỏ qua, huống hồ chi họ còn động chạm đến bạn thân cô, một cái tát là quá nhẹ cho họ rồi.

Cô gái đi cùng Lâm Như tức giận, quát lớn “ Mày dám đánh tao? Biết tao là ai không hả? ” cô ta vốn dĩ không biết Mạc Gia Uyên là ai thấy Lâm Như nói nên cô ta cũng ỷ vào đó mà vênh váo.
Tất cả khách hàng đều hiếu kỳ đứng nhìn.
“ Cô ấy đánh người cần phải biết người đó là ai sao? ” Giọng nói lạnh như băng của Tần Gia Hào vang lên.
Vì bảo vệ an toàn cho Gia Uyên nên anh cho người âm thầm bảo vệ cô, anh vừa ra khỏi nhà chưa được mấy phút thì có người gọi đến báo rồi.
Tần Gia Hào ở công ty thì được vệ sĩ báo rằng Mạc Gia Uyên đến trung tâm chạm mặt với Lâm Như, còn đang cãi nhau.

Anh sợ Lâm Như giở trò vì cô ta là người của Thiên Long nên vội vàng chạy đến thì thấy được bảo bối nhà anh là đang đánh người.
Cả Lâm Như và bạn cô ta vừa nhìn thấy Tần Gia Hào đã rung lên mấy cái, phía sau còn có Trần Khiêm đang bực bội nhìn, anh ta liếc nhìn Mộ Ý Thư, cô ấy vậy mà ngó lơ anh ta luôn sao? Chết tiệt..