Tổng Tài Lạnh Lùng Không Nhận Ra Tôi

Chương 18: 18: Tai Nạn





Cô bật cười đầy điên dại vò cả đầu óc, tại sao? Tại sao lại đối xử với cô như vậy, tại sao hã? Anh lại có thể vì cô ấy mà làm nhục cô như vậy, chỉ vì muốn cô ấy vui vẻ liền đem cô ra làm trò cười, haha anh cũng thật tàn nhẫn, anh ghét cô đến vậy có khi nào cô chết đi sẽ khiến anh vui vẻ hơn không? Đúng rồi nếu mình chết đi anh ấy sẽ thoải mái hơn nhiều mà
Cô vừa nói thần trí không còn tĩnh táo mà ôm đầu chạy ra khỏi biệt thự cô không còn chú ý đến mọi thứ xung quanh liền chạy băng qua đường
Một ánh sáng chiếu vào mắt cô đó là đèn xe cô nhắm mắt hoảng loạn không biết gì chiếc xe đã không còn thắng lại kịp nữa rồi
“ Rầm ” một tiếng rầm rất lớn khiến mọi người xung quanh liền đứng xoay quanh chổ bị tai nạn, ngay khi xảy ra tai nạn cơn mưa cũng đột nhiên mà ngừng, ông trời là đang trêu đùa cô sao?
Cô nằm đó mỉm cười màu càng ngày càng chảy ra nhiều hơn, mắt từ từ nhắm lại bên tai là tiếng xì xầm của những người hiếu kí đến xem
“ Bà, Mẹ con đến đây đến với mọi người, mọi người đợi Tiểu Diệp nhé ” cô nở một nụ cười rồi nhắm từ từ nhắm mắt lại
Đúng lúc đó Dư Nhất Minh đi ngang qua lướt ngang bóng dáng nằm trên nền máu đây quen thuộc liền dừng xe mà gấp gáp chạy xuống chèn vào đám đông
Anh quỵ xuống ôm chầm lấy người cô hét “ Diệp Diệp em mau tỉnh lại mau tỉnh lại đi, anh xin em Diệp Diệp cố gắng lên em đừng ngủ ” Anh bế cô lên cũng may khi nảy có người gọi xe cấp cứu đúng lúc anh bế cô lên xe sao đó cùng cô đi đến bệnh viện
Cô được gắn ống thở liền chầm chậm mở mắt ra thấy Nhất Minh đang nắm chặt tay mình cô nghĩ đến cuối cùng vẫn là Nhất Minh chứ không phải anh

Nhất Minh thấy cô mở mắt liền gấp rút nói “ Em cố lên đừng ngủ, anh xin em làm ơn đừng có chuyện gì xin em!!! ” anh vừa nói vừa nắm chặt lấy tay cô
Xe đến bệnh viện cô được đưa vào cấp cứu, Nhất Minh cả người đầy vết máu của cô anh ở bất an vô cùng, làm ơn tôi xin ông trời đừng mang cô ấy đi được không, cô lương thiện tốt bụng đến thế
Lúc này Tần Gia Hào vừa về đến nhà liền thấy quản gia nét mặt đầy lo lắng, anh cũng không thấy cô đâu liền chau mày hỏi
“ Cô ta đâu ”
“ Thiếu phu nhân khi nảy ôm đầu chạy ra ngoài đến giờ vẫn chưa về ” Quản gia trong lòng đầy bất an cầu mong không xảy ra chuyện gì với cô
Tần Gia Hào định mở miệng nói thì điện thoại reo
“ Alo ”
“ Tần tổng ngài mau mau xem tin tức đi thiếu phu nhân có chuyện rồi, cô ấy đang ở bệnh viện của Tần Gia ” Giọng trợ lí của anh đầy hốt hoảng nét mặt của anh lúc này cũng biến đổi theo
Liền mở điện thoại lên xem là một đoạn clip xảy ra tai nạn mà người trong đó là cô là cô gái đó, anh liền trợn ngược mắt như không tin vào mắt mình, liền cất điện thoại mà chạy một mạch đến bệnh viện lúc này anh cảm thấy trái tim mình ngừng đập vậy
Khi nảy lúc nhìn thấy chiếc xe tông thẳng vào bóng dáng nhỏ nhắn ấy tim anh không ngừng rung rẩy, khi nảy nhìn cô lạnh lùng như vậy, sao anh có thể làm ra những chuyện này chứ
Anh vừa đến liền chạy vào thì gặp Nhất Minh cả người đầy máu ngồi ở ngoài anh liền đi lại.

Nghe tiếng động Nhất Minh liền ngước lên vừa thấy anh đã tóm lấy cổ áo hỏi
“ Cậu lại làm gì cô ấy nữa vậy hã?? ”
Tần Gia Hào chỉ đứng im không nói nên lời, thì cánh cửa phòng cấp cứu mở ra một y tá gấp gáp chạy ra bên ngoài
Nhất Minh liền buông tay gấp gáp kéo cô y tá lại sắc mặt đầy lo lắng hỏi

“ Có chuyện gì vậy? ”
“ Tim cô ấy ngừng đập rồi chúng tôi chuẩn bị tiến hành sốc điện ” Cô y tá nói xong liền gấp gáp rời đi không chần chừ
Tần Gia Hào nghe xong liền cảm thấy thời gian như ngưng động, chả lẽ cô ngừng thở rồi sao? Nếu cô xảy ra chuyện gì anh nhất định phải bắt kẻ tông cô phải trả giá thật đắt còn Nhất Minh nghe xong liền cảm thấy trời đất mong lung ngồi xuống ghế nhìn vào khoản không vô định
“ Cậu có thể nhường lại cô ấy cho tôi không Gia Hào ” Nhất Minh đột nhiên lên tiếng mắt vẫn nhìn vào khoản không ấy, anh không muốn nhìn thấy cô khổ sở nữa
“ Không được dù cậu là anh em tốt cũng không ” Tần Gia Hào phun ra một câu đầy lạnh lùng cô dù có ra sao cũng phải là người của anh.

Cả hai đều im lặng thời gian như ngừng động lại cho đến khi đèn cấp cứu tắt đi
Bác sĩ bước ra cả hai anh đều đồng loạt đứng dậy gấp gáp lại chổ bác sĩ
“ Cô ấy sao rồi?? ” Cả hai đều đồng thanh hỏi
“ Cô ấy đã qua cơn nguy kịch rồi chỉ là do chấn thương ở đầu nặng không biết khi nào mới tỉnh lại ” Bác sĩ nói xong liền rời đi
Tần Gia Hào liền theo cô đến phòng chăm sóc đặt biệt, anh ngồi nhìn người cô gắn dây thở cũng trở nên khó khăn, anh thật sự sợ, sợ sẽ không còn nhìn thấy cô, anh biết mình rung động nhưng không muốn thừa nhận vì cô là con gái của kẻ thù anh không thể yêu cô được

Dư Nhất Minh tựa vào cửa sổ nhìn cô rất lâu, tại sao lúc nào cô ấy cũng chịu đau khổ vậy, anh ước gì mình có thể thay cô gánh vác một phần nào đó
Tần Gia Hào về nhà bảo quản gia sắp xếp đồ cho cô
Chu Hạo Nhiên, Mộ Ý Thư, La Hoàng Nhi nghe tin liền hoảng hốt chạy đến bệnh viện rõ ràng hôm qua cô còn rất vui vẻ cơ mà sao bây giờ lại nằm đây cơ chứ.

Mộ Ý Thư nắm lấy tay cô mà khóc Là Hoàng Nhi cũng không cầm được nước mắt, không thể tin được đoạn clip trên mạng Ngọc Diệp ra ngoài với tin thần cực kì hoảng loạn có khi nào là do tên Tần Gia Hào không
Chu Hạo Nhiên nhìn cô rất lâu, lại rất đau lòng, hôm qua rõ ràng cô còn vui vẻ nói chuyện với anh, rõ ràng đứng cùng một chổ trú mưa với anh bây giờ cô lại nằm đây.

Thật sự nếu như cô xảy ra chuyện gì anh không biết mình phải đối mặt như thế nào nữa.