[ Khuyến cáo, đọc giả chỉ đọc, không làm theo bất kì hành vi nào. Tác giả sẽ không chịu trách nhiệm dưới mọi hình thức ]
Phong Lãnh đứng bên ngoài nghe lén, mỉm cười.
- Này, ông cho nó uống thuốc như vậy có sao không? - Mãn Kỳ đứng cạnh ông tò mò hỏi.
- Không sao đâu, lượng thuốc đủ làm nó kích thích, nhưng cũng không làm nó quên hôm nay đâu.
Bên trong căn phòng, hai cơ thể nằm đè lên nhau. Dù Thành Duệ mới là người trúng thuốc nhưng Tử Hạ lại bị hơi nóng của anh làm cho kích thích mà đỏ cả mặt
Thành Duệ nhìn thấy cô đỏ mặt liền mỉm cười. Anh lại cúi xuống hôn cô, hai tay du ngoạn khắp người, từ từ cởi chiếc áo của cô. Anh như hút hết nguồn không khí của cô, tới khi cô phát ra những tiếng nói yếu ớt và tay đập nhẹ vào lưng anh, anh mới nhả ra.
- Anh cho em biết một tin vui.
- Đó là?
- Đây là lần đầu tiên của anh, và nó dành cho người anh yêu.
Dứt lời, anh cởi áo của cô ra, cởi luôn cả chiếc áo trong, cảnh xuân của cô dần hiện ra trước mắt anh.
Tay anh xoa hai bầu ngực đầy đặn của cô, môi vẫn hôn cô. Miệng anh từ từ rời đôi môi của cô, lướt xuống cổ cô, rồi tới xương quai xanh xinh đẹp. Những nơi anh đi qua đều để lại những dấu hôn như ám muội cho người khác biết, cô chỉ là của riêng anh.
Miệng anh đã xuống tới ngực cô. Anh lướt ngang qua, tay vẫn xoa hai quả cherry ấy, khiến cô nhạy cảm mà phát ra những tiếng rên ma mị.
Một tay anh rời bầu ngực, luồn vào quần lót cô. chạm vào nơi nhạy cảm nhất, bây giờ cô mới chịu không nổi, những tiếng rên ấy to dần. Anh tiến lên người của cô, miệng hôn sâu cô, còn tay thì vẫn ở dưới của cô mà tìm điểm nhạy cảm.
- Ưm.. ah... khó chịu...
Hai ngón tay đi vào *** ***** của cô, khiến cô vặn vẹo người mà phát ra những âm thanh quyến rũ. Hai ngón tay của anh ra vào rất nhanh, khiến hai tay cô phải bấu chặt vào vai anh. Anh rút hai ngón tay ra, đỡ Tử Hạ ngồi đối diện mình.
- Cởi áo cho anh. - Anh ra lệnh.
Cô làm theo lời của anh, chiếc áo đã được cởi và vứt xuống sàn, cô đẩy anh ngã xuống giường. Bây giờ là cô chủ động.
Cô hôn anh, môi trượt dài xuống yết hầu, rồi xuống xương quai xanh. Tay cô luồn vào quần anh mà cầm lấy phân thân của anh, tay di chuyển nhanh dần.
Không cho cô ở thế chủ động bao lâu thì anh đưa cô về vị trí của mình, tay anh cởi nốt chướng ngại vật cuối cùng. Tất cả đã ở ngay trước mắt anh. Anh nở nụ cười nham hiểm.
Anh cũng cởi quần của mình. Tử Hạ nhìn thấy phân thân của anh thì hốt hoảng, đỏ mặt mà nhắm mắt lại, hai tay che kín gương mặt đỏ ửng.
Anh gỡ hai tay cô ra, đè xuống.
- Yêu anh không?
- Có, em yêu anh rất nhiều.
- Anh cũng vậy. Em cho anh nha?
- Được.
Anh từ từ đưa phân thân vào *** ***** của cô. Cô đau đến chảy nước mắt ra.
- Anh xin lỗi.
- Không... không sao.. anh cứ tiếp tục đi... em chịu được
Cô hiểu từ lúc quen cô, anh đã nhịn rất lâu. Bây giờ anh trúng thuốc, vẫn không dám làm quá nhanh, vì sợ cô đau.
- Thả lỏng ra, sẽ không đau. Tin anh.
Anh cúi người xuống hôn cô, bên dưới vẫn từ từ tiến vào.
- Anh... động nhé...
- Vâng...
Anh từ từ luân động bên trong cô, vẫn nhìn chăm chú gương mặt của cô
- Em không sao, anh cứ làm đi.
Anh nghe được câu nói đó có phần an tâm hơn. Anh từ từ di chuyển nhanh hơn. Ban đầu là đau nhưng từ từ đã có chút khoái cảm mà anh mang lại. Miệng cô luôn không ngừng rên rỉ.
- Ah... ha... chậm thôi... em không chịu nổi...
Nhận ra lời nói cô có phần run rẩy vì khoái cảm, không còn đau đớn nữa. Anh mỉm cười với cô
- Anh xin lỗi, nhưng thú tính không bao giờ cho phép anh đi đúng giới hạn.
Anh càng ngày càng di chuyển nhanh bên trong cô. Cô bấu chặt vai của anh mà rên rỉ. Tiếng cơ thể va chạm nhau vang lên trong phòng khiến bất cứ ai nghe cũng phải đỏ mặt. Anh đỡ cô ngồi dậy lên đùi mình, bên dưới cả hai vẫn dán chặt vào nhau.
- Nói yêu anh nào.
- Em... ha... yêu anh.... ah...
- Ôm anh.
Cô vòng tay qua cổ anh, đầu vùi vào cổ anh, tay cố che những âm thanh rên rỉ mà cô phát ra. Khoái cảm đánh úp vào bên dưới cô, khiến cô không thể kìm chế được bản thân vào lúc này. Phần trên của cô ma sát với ngực anh, khiến ngọn lửa dục vọng trong anh càng tăng cao.
- Bảo bối, của em thật chặt...
Nói rồi anh phóng thích ngọn lửa nóng rực vào người cô. Cô run rẩy từng hồi.
Anh đỡ cô nằm sắp xuống, hai tay nắm lấy tay cô, ấn xuống giường.
Anh lại đưa người anh em của anh vào bên dưới cô.
- Ah... sâu quá.... ah.. ha...
- Anh yêu em.
Hai người dính lấy nhau. Anh luân động tự do bên trong cô. Cô miệng phát ra những âm thanh mê hoặc anh. Thân nhiệt cả hai đều rất cao.
- Anh mát quá....
- Em cũng vậy...
Anh rút ra rồi đâm sâu vào khiến cô bất ngờ mà kêu lên " Ư ". Cô quay người lại, hôn lấy anh.
Không rõ cuộc mây mưa kéo dài bao lâu, nhưng cô đã ngất trong lòng anh. Anh bế cô vào phòng, tắm rửa sạch sẽ rồi ôm cô về phòng. Anh ôm cô vào lòng, ngủ trong sự hạnh phúc.